Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 512: Đứa em trai này của cậu thật đáng ghét! Tại sao lại cướp đồ của tớ?

Cập nhật lúc: 2025-12-15 06:51:07
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Các quân tẩu bảy miệng tám tiếng.

" ! Chúng đang vui mà."

"Song Song về, thể vui ?"

"Lư tẩu tử! Chẳng lẽ cô vui ? Cô cũng Song Song về ? Đặc ý tới tìm cô ?"

Lô Hiểu Trân đẩy bên cạnh Tần Song Song , tự xuống, nắm lấy tay cô: "Song Song! Rốt cuộc thì em cũng về .

Các tẩu t.ử trong khu gia thuộc chúng đều nhớ em, một mất những năm nay, cuối cùng cũng nhớ về thăm , các tẩu cảm động lắm."

Tần Song Song đầy áy náy: "Không về thăm , mà là đến Kinh Đô, công việc cuộc sống đều thích ứng. Con cái còn nhỏ, trong nhà già. Chúng em , già sẽ lạnh lẽo, cô đơn.

Bây giờ con cái lớn, mới thể dẫn chúng ngoài. Em hứa với , từ nay về mỗi năm sẽ về một ."

" là nên như , thể một là mất hút tin tức, bọn chúng rời xa em thật sự ." Lời do Lô Hiểu Trân , mà là Trần Hương Muội mở tiệm ở thị trấn .

thực sự nghĩ như , cảm thấy đang dối. Trong mắt cô, những việc khó khăn, trong mắt Song Song căn bản là chuyện gì, cô chỉ cần nhắc vài câu là thể giải quyết khó khăn mà cô gặp .

Lô Hiểu Trân với Tần Song Song báo cáo tình hình: "Các tẩu t.ử khu gia thuộc chúng đồ thủ công đều nổi tiếng ở Hải Thành , các tẩu t.ử nào nấy đều cẩn thận chịu trách nhiệm, chất lượng đồ thủ công thành nhanh , căn bản tồn tại vấn đề gì.

Đồ thủ công chúng bây giờ vẫn là của xưởng giày và xưởng quần áo ngày , khi Xưởng trưởng họ Trương điều về Kinh Đô, xưởng quần áo một ông chủ tư nhân bao thầu .

Hàng hóa của họ nhiều, việc thủ công căn bản đều là ở chỗ chúng . Các tẩu t.ử sắp bận kịp , ngay cả những tẩu t.ử đến cũng đều cùng tham gia. Song Song! Đây là sổ sách ghi chép việc thủ công, em xem !"

Tiếp lấy cuốn sổ nhật ký mà Lô Hiểu Trân đưa cho, lật , bên trong ghi chép những con chi chít, ghi chép bộ lượng hàng hóa nhận trong những năm nay.

Tần Song Song xem chi tiết, đối với thu nhập từ mảng đồ thủ công , cô thật sự xem trọng đến . Dù đồ thủ công là do các tẩu t.ử , cô căn bản tham gia.

Mặc dù lúc đầu hai nguồn việc là do cô tìm đến, nhưng chuyện qua nhiều năm như , cho hoa hồng đều , cô cưỡng cầu.

Nếu cho là các tẩu t.ử khách sáo, cho cũng .

Nhìn các con thể hiện trong sổ sách, mỗi một mẻ hàng cô đều hoa hồng, rốt cuộc đều là quân tẩu, việc phép, sẽ trò " lạnh".

"Tiền hoa hồng từ mảng đồ thủ công , đều gửi hết ngân hàng cho em, gửi tên em, sổ tiết kiệm đang ở chỗ Quản tẩu tử." Lô Hiểu Trân thu cuốn sổ sách mà Tần Song Song xem, "Mỗi khi thanh toán, chỉ cần mang tiền đến nhà Quản tẩu t.ử là .

sẽ mang đến ngân hàng ở thị trấn, gửi sổ tiết kiệm. Lưu tẩu t.ử thật sự quá bận, cũng ngại phiền cô mãi. Quản tẩu t.ử đang ở ngân hàng, đưa cho cô nhất."

Tần Song Song gật đầu: "Cảm ơn Lư tẩu tử, chị việc quá chu đáo. Lưu tẩu t.ử đúng là bận, cửa hàng điểm tâm sáng giống với những việc kinh doanh khác, từ sáng đến tối lúc nào ngơi nghỉ."

Lưu Thục Anh áy náy với Tần Song Song: "Chiều nay coi như nhờ em, nghỉ nửa ngày, bình thường việc gì, đều cố gắng chờ đến buổi tối mới về."

" , chúng cũng . Dù về nhà cũng việc gì, chi bằng cứ ở cửa hàng trông nom, thể trông một vụ buôn bán cũng ."

"Đây đều là chuyện bất đắc dĩ, từ khi cửa tiệm trong thị trấn nhiều lên, chung mở cửa cả ngày, bây giờ mua đồ phân biệt buổi sáng buổi chiều, đôi khi buổi tối cũng đến mua."

"Đặc biệt là cửa hàng ăn vặt nhà Lưu tẩu tử, gần như từ sáng đến tối đều đến."

Mọi đang chuyện náo nhiệt, bỗng thấy tiếng Tam Bảo ngoài cửa la lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-512-dua-em-trai-nay-cua-cau-that-dang-ghet-tai-sao-lai-cuop-do-cua-to.html.]

"Đứa em trai của thật đáng ghét! Tại cướp đồ của tớ? Đó là đồ của tớ. Cậu chạy ? Quay , trả đồ của tớ đây."

Lý Uyên và Tần Song Song lập tức dậy bước ngoài, thấy một thằng bé đầu hổ mắt hổ, cướp mất cây gậy Như Ý bằng nhựa mà Tam Bảo đang cầm tay.

Món đồ mua ở Hải Thành, cũng thú vị, lúc Nhị Bảo đòi mua, Tần Song Song mua mấy cây, chia cho Đại Bảo một cây, nhưng Đại Bảo thích, liền đưa cho em gái.

Tam Bảo lúc nào cũng cầm tay, thỉnh thoảng còn cùng Nhị Bảo "hây ha hây ha", chơi đùa chán.

Lúc đến đây, hai đứa cũng mang theo cây gậy Như Ý, đứa bé là con nhà ai, trông thấy liền xông lên cướp.

Lúc đầu định cướp của Nhị Bảo, cướp , cuối cùng lao về phía Tam Bảo, giơ tay đoạt lấy. Mấy đứa trẻ nhà họ Tần mang theo món đồ chơi đến, nó cướp cũng tìm ai để tay.

Tần Giang tuy bên cạnh trông chừng, nhưng cũng ngờ tay chân đứa bé nhanh nhẹn như , cướp xong là chạy.

Ông là lớn, cũng ngại tiện đuổi theo, chỉ đành .

Nhị Bảo thấy em gái bắt nạt, giật chạy theo, đuổi kịp liền giật lấy cây gậy Như Ý, chạy về.

Đứa bé tức điên lên, nhặt những viên đá nhỏ bên đường, ném về phía Nhị Bảo. Tuy là mùa đông, mặc nhiều quần áo, nhưng đ.á.n.h vẫn sẽ đau.

Lưng và m.ô.n.g Nhị Bảo trúng mấy phát. Nó cũng dạng , chạy về, hai cây gậy Như Ý ôm cùng một chỗ, vụt chân đứa bé .

Vừa vụt mắng: "Tao để cho mày hư, tao để cho mày hư, mày cướp đồ thôi đành, còn lấy đá ném tao, tao đ.á.n.h cho mày long răng rớt hết."

Tần Song Song và Lý Uyên bước liền thấy cảnh tượng , cô lập tức hét lớn: "Nhị Bảo! Con đang ?"

"Oa...!" Đứa bé thấy đến, liền toáng lên, chỉ Nhị Bảo, "Cô ơi! Nó đ.á.n.h cháu, nó đ.á.n.h cháu đau lắm. Cháu sẽ bảo bố cháu. Bố cháu là quan to, ông sẽ đ.á.n.h trả cho cháu."

Các tẩu t.ử đều chạy , đứa bé , Nhị Bảo. Lưu Thục Anh xắn ống quần Nhị Bảo lên, phát hiện bắp chân nó đá ném trầy da, rỉ những giọt máu.

Lô Hiểu Trân và các tẩu t.ử khác đều thấy, ai nấy đều thở dài ngao ngán, lắc đầu nhè nhẹ.

"Song Song! Đứa bé chính là con của Dương Thiên Hà, lớn, ngờ hung ác như . Lấy đá ném , trách nhiều đứa trẻ trong khu gia thuộc thích chơi với nó."

"Cũng bố dạy dỗ thế nào, đứa trẻ nhỏ dám đ.á.n.h chảy máu, lớn lên thì ?"

"Bảo thông báo Trần Châu Châu đến, con trai cô đ.á.n.h chảy m.á.u chân ."

"Thôi ! Vẫn còn là trẻ con, Nhị Bảo nhà da dày thịt dày, ." Tần Song Song đối đầu với Trần Châu Châu, cô chỉ thỉnh thoảng về một , tổn thương tâm trí để gì.

Ai ngờ đứa bé chịu buông tha: "Uhu hu! Các đợi đấy, sẽ bảo bố đến dọn các . Mẹ , nếu bắt nạt, các xin , thì sẽ bảo bố dọn bố các ."

Tần Song Song: "..."

Trần Châu Châu lẽ nào hết t.h.u.ố.c chữa ? Sao thể dạy con như ?

dĩ hòa vi quý cũng ?

Vân Vũ

Thôi ! Cô sẽ đợi, xem Trần Châu Châu đến định dọn dẹp con cái nhà cô như thế nào.

 

Loading...