Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 515: Vết sưng trên trán là do bị cô đẩy ngã, đập đầu vào tường

Cập nhật lúc: 2025-12-15 06:51:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô bậy! Tần Song Song! Cô quyền hành gì mà vu khống cho ? Chẳng lẽ chỉ để bao che cho con trai cô? Há mồm là vu khống khác, cô còn chút dáng dấp của một thầy gương mẫu nữa ?” Trần Châu Châu tức giận đến mức mặt xanh mét, ánh mắt lảng tránh, tỏ vô cùng hốt hoảng.

Những chị em xung quanh cũng nhận , Tần Song Song dối, biểu hiện của Trần Châu Châu rõ ràng là đụng chạm đến nỗi khó chịu trong lòng.

Lẽ nào cô thực sự ngược đãi đứa trẻ ?

Tần Song Song lấy cây gậy Như Ý bằng nhựa từ tay Tam Bảo, đưa cho đứa trẻ , xổm xuống, tầm mắt ngang bằng với nó, dùng giọng điệu vô cùng dịu dàng hỏi:

“Cháu ! Cháu thích món đồ chơi thể với Tam Bảo, cũng thể với dì, dì sẽ bảo nó tặng cho cháu. Cháu giật đồ của nó là đúng, nhặt đá ném càng đúng, c.h.ử.i bậy cũng đúng.

Bố cháu giỏi đến cũng thể vô cớ bắt nạt khác. Đây là đơn vị quân đội, cho phép bắt nạt , cũng cho phép khác bắt nạt. Hãy cho dì , cháu đang ai bắt nạt ?”

Nghe những lời ấm áp , nước mắt đứa trẻ lập tức tràn đầy khóe mắt, rơi xuống, nó gật đầu nhè nhẹ, thừa nhận bắt nạt.

Trên mặt Tần Song Song nở nụ ôn hòa: “Hãy cho dì , cháu ai bắt nạt? Vết thương trán là do ? Có do Nhị Bảo đ.á.n.h ?”

Đứa trẻ cầm cây gậy Như Ý ngũ sắc , dùng tay trái kéo ống tay áo lên lau nước mắt, đó lắc đầu, tỏ ý .

Trần Châu Châu sợ đứa trẻ chịu nổi sự dỗ dành của Tần Song Song, liền kéo phắt nó về phía lưng , thuận tay giật lấy cây gậy Như Ý trong tay nó, ném xuống đất.

“Tần Song Song! Cô gì? Dùng một thứ đồ chơi rẻ tiền như mê hoặc con ? thấy cô đang mơ giữa ban ngày. Con trai cô đ.á.n.h con , với tư cách là phụ , cô bồi thường và xin .”

lười biếng đếm xỉa đến cô. Vết thương đầu đứa trẻ , còn là do , thể bắt bồi thường xin ? Nếu cô gì hốt hoảng, cho đứa trẻ ?”

Tần Song Song lạnh lùng Trần Châu Châu, ánh mắt đầy châm biếm.

“Cô bản lĩnh thì để đứa trẻ đây, cho hỏi nó. tin nó lớn như vết thương đầu là do .”

Những chị em xung quanh cũng thì thầm bàn tán.

thấy Trần Châu Châu thực sự hốt hoảng thật, vết thương đầu đứa trẻ lẽ do chính cô đánh?”

“Là cô đ.á.n.h thì gì lạ? Đứa trẻ vốn dĩ do cô nuôi, là chồng cô bế về. Trong lòng cô thoải mái, trút giận lên đứa trẻ cũng là chuyện bình thường.”

“Rốt cuộc con đẻ mà, đứa trẻ nhỏ như , thể đ.á.n.h đập tàn nhẫn thế? Không đứa trẻ trải qua những gì, một bé trai kháu khỉnh, đem cho khác?”

“Chắc chắn nỗi khổ thể , hiện nay kế hoạch hóa gia đình nghiêm ngặt như , nhà nào nỡ lòng đem con trai cho khác? Con gái cho còn phổ biến, chứ con trai cho ngoài thật sự .”

“Mẹ chồng cô bế đứa trẻ về, cả khu gia đình quân nhân đều thể sinh, các chị xem cô thấy đứa trẻ mà thích nổi.”

“Ôi! Tội nghiệp quá!”

Nhân lúc Trần Châu Châu đang tranh cãi với Tần Song Song, Lý Uyên nhẹ nhàng đến phía đứa trẻ, khẽ hỏi nó: “Ai đ.á.n.h cháu thương ? Sao dám ? Cháu là con trai, dũng cảm lên.

Cháu gì cả, cô cũng thể trừng phạt kẻ giúp cháu . Cháu tất cả những gì bắt nạt, cô mới thể giúp cháu.

Vết thương đầu đau ? Đứa trẻ tội nghiệp, bố cháu chuyện ? Còn bà nội cháu? Bà quen bà nội cháu.

Bị thương nặng như , ăn trứng nước đường để bồi bổ ? Bà nội cháu mà thấy, chắc chắn sẽ xót xa lắm.”

Bà nội? Nhớ đến phụ nữ lớn tuổi hiền hậu đó, nước mắt ngừng tuôn rơi, đó xổm xuống đất thút thít.

Trần Châu Châu đầu nó một cái, quát lớn: “Mày là đàn ông con trai gì mà lóc? Người đ.á.n.h mày như thế, mày còn mặt mũi nào mà , bản lĩnh thì đ.á.n.h họ !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-515-vet-sung-tren-tran-la-do-bi-co-day-nga-dap-dau-vao-tuong.html.]

Có lẽ kích động bởi câu của cô , bé bỗng phắt dậy, hướng về Trần Châu Châu mà hét lên: “Vết sưng trán cháu là do cô đẩy ngã, đập đầu tường, hề đ.á.n.h đầu cháu, chỉ đ.á.n.h m.ô.n.g cháu vài cái.”

Lời dứt, cả sân im phăng phắc.

Những chị em! Lũ trẻ! Tần Song Song! Lý Uyên! Trần Châu Châu! Tất cả đều câu của đứa trẻ cho kinh ngạc.

“Trời ạ! Hóa thực sự là do Trần Châu Châu đánh. Tần Song Song mắt tinh thật, một cái là ngay.”

“Không mắt Song Song tinh, mà là Song Song đầu óc thông minh. Người một cái là ngay chuyện gì xảy , như chúng , trong đầu như hồ dán, chẳng gì.”

“Chính cô đánh, còn dám đến tìm Tần Song Song . Việc ảnh hưởng cực kỳ , chúng nên báo cáo lên , là quân tẩu, thể ngược đãi trẻ con?”

“Báo cáo lên thì tác dụng gì? Cùng lắm là phê bình giáo d.ụ.c một trận, đó đấy thôi.”

Tần Song Song đứa trẻ, càng càng cảm thấy nó giống một quen, chỉ là quen mãi nhớ là ai.

Đứa trẻ do của Dương Thiên Hà bế từ quê lên, chắc chắn là bên nhà họ, rơi tay Trần Châu Châu, đứa trẻ sẽ nuôi dạy thành như thế nào.

“Dương Kỳ! Mày bậy cái gì thế?”

Trần Châu Châu khi phản ứng , trừng mắt mặt, dáng vẻ hung hãn như ăn tươi nuốt sống nó.

Sao thể sự thật đám đông như ? Trên đường đến đây dặn dặn , cho khác vết thương đầu là do , tại vẫn thật?

Như thì bắt Tần Song Song xin ? Làm giành thế thượng phong mặt cô ?

Thật là tức c.h.ế.t , nếu nhiều ở đây, nhất định sẽ đ.á.n.h cho nó một trận, lời chính là đáng đánh.

Lúc , cho là "đáng đánh" , trong mắt tràn đầy phẫn nộ.

“Cháu bậy, cháu là sự thật. Cô luôn luôn đ.á.n.h cháu, đ.á.n.h ngừng nghỉ. Chỉ cần bố cháu nhà, cô tìm đủ lý do để đ.á.n.h cháu.

Vừa nãy cháu về với cô cháu cây gậy Như Ý như , cô liền đẩy cháu ngã xuống đất, trán đập tường. Cô còn c.h.ử.i cháu vô dụng, ngay cả cũng đ.á.n.h , bảo cháu thà c.h.ế.t cho xong.”

Lời tố cáo của bé khiến các chị em xung quanh mà phẫn nộ.

Vân Vũ

“Thật quá đáng, thể tùy tiện đ.á.n.h trẻ con như ? Dù con đẻ, nhưng nhận nuôi thì nên đối xử t.ử tế.”

“Một phụ nữ, tự sinh , đối xử với con cái. Muốn gì? Muốn c.h.ế.t ?”

“Lời và hành động của cha quan trọng, Trần Châu Châu cứ đ.á.n.h nó, nó ngoài đ.á.n.h những đứa trẻ nhỏ hơn, khiến lũ trẻ trong khu thích chơi với nó.”

“Dương Kỳ! Mày mày đang ? Mẹ bao giờ đ.á.n.h mày?” Trần Châu Châu vẫn chịu thua, đe dọa đứa trẻ, “Mày suy nghĩ kỹ xem, vết thương đầu mày là do ?”

Cậu bé hỏi một câu, lập tức ủ rũ xuống, xổm xuống đất .

Hôm nay nó sự thật, tối về nhà đ.á.n.h ? Tối nay bố mà về, thì nó c.h.ế.t chắc .

Cầu trời phù hộ cho bố nhanh chóng trở về, nó c.h.ế.t, càng đánh.

 

Loading...