Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 522: Hắn chính là tên Châu Bát Bì

Cập nhật lúc: 2025-12-15 06:51:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quản Ái Trân xong, cũng vội vàng hỏi ý kiến: "Song Song! Em chị Hải Thành mua một căn nhà thì thế nào? Trong tay chị cũng chút tiền nhàn rỗi, nhưng nhiều, mua nhà chắc chắn sẽ mắc nợ."

"Mắc nợ thì sợ gì? Nợ nần là do con vay cả. Có thể mắc nợ chứng tỏ chị tài sản, nợ nần, mới chứng tỏ chị chẳng gì." Tần Song Song cũng sợ việc lừa gạt khác đến mê , "Cái thời đại , kẻ nào gan to thì mới no bụng, kẻ nhát gan thì chịu đói. Chỉ cần chị đủ dũng cảm, gì cũng thể kiếm tiền.

Đi Hải Thành mua nhà là một ý kiến , dù mua về ở cũng thể cho thuê . Cho dù cho thuê , cứ để đó cũng .

Đợi vài năm nữa đảm bảo giá sẽ tăng, lúc đó bán , mua một căn mới. Như tiền bạc luân chuyển ? Nếu để trong ngân hàng thì bao nhiêu lãi?

Dù lãi suất cao đến , cũng bằng đầu tư kiếm nhiều. Chị ! Nếu chị thực sự tiền, đừng để nó ngủ yên trong ngân hàng, hãy nhanh chóng đem đổi lấy nhà cửa ."

"Được, chị lời Song Song."

Lý Duy Nhất cũng : "Được, lời cô Tần. Chủ nhiệm Quản! Nếu chị Hải Thành mua nhà thì nhớ gọi với. Chúng mua cùng một chỗ, như sẽ chiếu cố lẫn ."

Quản Ái Trân do dự: "Được thôi, ngày nào sẽ gọi ."

Rút tiền xong, Tần Song Song dậy: "Em chào các chị vợ một tiếng, hôm nay sẽ về Hải Thành. Rồi dẫn bọn trẻ thăm quan mấy thành phố lân cận, Tết nhất định sẽ về Kinh Đô đoàn tụ với gia đình."

Lý Duy Nhất cũng dậy theo, hỏi với vẻ tiếc nuối: "Cô Tần về nhanh như ? Không đến trường chúng tham quan một chút ạ?"

Vân Vũ

"Đến! Nhất định sẽ đến." Tần Song Song chào tạm biệt Quản Ái Trân, bước khỏi cửa hợp tác xã tín dụng, chuyện với Lý Duy Nhất, "Hiệu trưởng Lý cứ về trường , em sẽ dẫn bọn trẻ qua, để chúng cũng tham quan ngôi trường cấp ba nơi em từng dạy."

"Tốt quá!"

Lý Duy Nhất vui mừng khôn xiết, hớn hở chạy mở cổng lớn. Cô giáo Tần thể đến trường tham quan, còn dẫn theo con cái, đủ thấy trong lòng cô vẫn còn tình cảm với Trung học Linh Sơn.

Chỉ cần còn tình cảm , còn dãy cửa hàng , cô giáo Tần sẽ quên Trung học Linh Sơn và thị trấn Linh Sơn. Dù cô ở đây, nhưng rốt cuộc cô từng việc ở đây.

Nếu hôm nay cô trở về, đến chuyện đầu tư, thì đ.á.n.h c.h.ế.t ông cũng nghĩ đến chuyện Hải Thành mua nhà. Tuy tiền nhiều, nhưng cũng luân chuyển cho nó sống động.

Cứ để mãi trong ngân hàng, chỉ dựa chút lãi suất thì cũng chẳng ăn thua. Ở nhà con trai cũng lớn, nếu ở Hải Thành một căn nhà, chừng gì cũng sẽ dễ dàng hơn.

Đây chính là tầm .

Ở cùng với tầm rộng, sẽ học nhiều thứ.

Tần Song Song đến cửa hàng của Lưu Thục Anh, Lý Uyên và Tần Giang đang dẫn bọn trẻ ăn sáng ở đó.

Vừa bước , các chị vợ đang đợi ở đây lập tức vây quanh.

"Song Song! Chị thấy ông chủ Trương đến hợp tác xã tín dụng, là tìm em ?" Sáng sớm dù bận, Lưu Thục Anh vẫn tranh thủ chạy sang hỏi một câu.

Đây là vấn đề cô quan tâm nhất. Ông chủ Trương đó chỉ miệng lưỡi ngọt ngào, nịnh nọt, khi cần thiết còn sử dụng những thủ đoạn hèn hạ để dọa .

Chỉ sợ Song Song từng thấy thủ đoạn bỉ ổi của , dọa sợ mà đồng ý chuyển nhượng cửa hàng cho . Dù hôm qua 'chích ngừa' cho Song Song , trong lòng vẫn yên.

" ! Hắn mua cửa hàng của em với giá thấp." Trước mặt các chị vợ, Tần Song Song thẳng sự thật.

"Giá thấp? Thấp đến mức nào?" Trần Hương Muội hỏi.

"Một ngàn một gian." Tần Song Song xong , "Em cảm thấy đầu cửa kẹp , giá thấp như mà cũng báo , xem em như đứa ngốc ."

"Cái gì?" Khâu Mỹ Cầm ha hả, "Cái giá đủ thấp thật, ông chủ Trương chiếm tiện nghi đến phát điên , tưởng Song Song hiểu gì, chỉ cần thấy tiền là . Ha ha ha! Bộ dạng thật là khó coi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-522-han-chinh-la-ten-chau-bat-bi.html.]

Vừa , cô mắng nhiếc thậm tệ.

Phùng Tinh Tinh thở phào nhẹ nhõm: "Chị là Song Song sẽ bán cửa hàng mà, ông chủ Trương mua nổi . Giá cao thì lòng, chỉ nhặt tiện nghi, thực sự mua cửa hàng ."

"Ừ! Chị đúng đó." Tần Song Song giơ ngón tay cái khen Phùng Tinh Tinh, "Hắn đúng là chiếm tiện nghi thật, một ngàn một gian, em cũng lấy can đảm mồm nữa."

"Song Song! Nếu trả giá cao, em bán ?" Giả Viên Viên vẫn lo lắng, nếu cửa hàng thực sự bán , đảm bảo tiền thuê cửa hàng sẽ ngừng tăng, đến lúc đó cô thể kinh doanh nổi.

Hậu quả của việc kinh doanh nổi chính là thất nghiệp, thất nghiệp đồng nghĩa với việc khoản thu nhập định ảnh hưởng nghiêm trọng.

"Hắn khả năng trả giá cao , thực lực đó. Đừng thấy mấy gian cửa hàng của em gì, bình thường thực sự sức mua ." Tần Song Song cho cô một viên t.h.u.ố.c an thần, "Yên tâm ! Tình bạn cả đời của chúng , đều ở dãy cửa hàng ."

Nghe câu , các chị vợ đều im lặng, mắt ai nấy đều đỏ hoe.

Trong lòng họ hiểu rõ. Song Song sợ bọn họ thất nghiệp hết, nên mới ông chủ Trương mua nổi mấy cửa hàng . Nếu cô thực tâm bán, ông chủ Trương chắc chắn mua nổi.

Hắn giàu, ngày ngày đeo dây chuyền vàng to, là một tên phú hộ mới nổi thực thụ. Nghe ở ngoài đầu nậu xây dựng, kiếm nhiều tiền.

Tần Song Song: "..."

Các chị nghĩ nhiều quá , thực sự mua nổi mà.

Đừng thấy ngày ngày vẻ đây lắm tiền, mua mấy cửa hàng vẫn đủ khả năng. Chỉ là những lời như , cũng giải thích tỉ mỉ với các chị vợ, cần thiết.

Chỉ cần với họ, những cửa hàng sẽ bán là .

"Song Song! Hắn còn gì với em nữa ?" Lưu Thục Anh tiễn một vị khách , quan tâm hỏi.

Tần Song Song kịp trả lời, Ngô Oanh Oanh giành lời: "Hắn còn thể gì nữa? Chắc chắn là tiền thuê cửa hàng bên chúng thấp, cao bằng bên .

Câu nhiều , còn đùa với chị rằng đợi Song Song về, sẽ bắt tiền thuê cửa hàng của bọn chị tăng lên.

Bằng cửa hàng bên cho thuê quá cao, lưng c.h.ử.i là Châu Bát Bì. Nói bọn chúng đàng hoàng, lợi dụng Song Song ở đây, chiếm tiện nghi của cô ."

Liễu Diệp Nhi: "Hắn vốn dĩ chính là tên Châu Bát Bì mà, cửa hàng bên chỉ cần nhà nào kinh doanh , tháng lập tức tăng giá cho , tăng thì dọn ."

Lưu Thục Anh thở dài: "Song Song! Chuyện tiền thuê cửa hàng , bọn chị mới bàn bạc, ba trăm vẫn là thấp quá, em thực sự chịu thiệt , là thống nhất ba trăm năm mươi !"

Tần Song Song , các chị vợ: "Các chị ? Không thống nhất ? Mỗi gian ba trăm, năm tới cứ như . Đợi đến năm , các chị hẵng tăng giá.

Em các chị trong lòng áy náy, cảm thấy tiền thuê cửa hàng thu ít, em chịu thiệt. Kỳ thực các chị cần nghĩ như , ? Chúng là tình bạn cả đời, đều ở dãy cửa hàng .

Em về, các chị ở bên vui vẻ với em, mời em ăn cơm, thế là đủ .

Em ở đây, tiền thuê cửa hàng các chị tháng nào cũng giao đúng hạn, tiền điện các thứ cũng đều thanh toán đầy đủ, cần em thúc giục, như . Tiền thuê cửa hàng nhiều vài đồng ít vài đồng thực sự quan trọng, em coi trọng là tình nghĩa của chúng ."

Các chị vợ ai nấy mặt đều tươi , vây quanh Tần Song Song.

Song Song bao giờ xem trọng tiền bạc đến thế, cô coi trọng là tình bạn của họ, thật là cảm động quá.

 

Loading...