Trọng Sinh 80: Gả Nhanh Cho Đại Hán Cương Nhu Đa Cảm - Chương 525: Qua Loa Đối Phó Thẩm Thần Minh

Cập nhật lúc: 2025-12-15 06:52:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Các chị tẩu tẩu đồng loạt đóng cửa hàng, tất cả đều đến ga tiễn chân. Cảnh tượng lúc khiến bao mát mắt.

Đặc biệt là những buôn bán đối diện họ, mấy kẻ nôn nao hỏi Tần Song Song xem còn mặt bằng nào , họ cũng thuê.

Tiếc , các quân tẩu với họ.

"Muội chúng còn mặt bằng nào , dù nữa, cũng ưu tiên chúng ."

"Mặt bằng của Song Song đều đang trong tay chúng cả , tới lượt các !"

"Ông chủ Trương gặp Song Song chuyện , Song Song bán mặt bằng. Hắn lấy một gian nào , Song Song , mặt bằng của cô đều là của chúng ."

" , tình bạn của chúng là trọn đời, mặt bằng cũng sẽ đồng hành với chúng suốt đời."

Những thuê ai nấy đều hâm mộ thôi, ánh mắt các quân tẩu cũng khác hẳn.

"Các chị thật may mắn, gặp bà chủ nhà như ? Chúng khổ , tiền thuê đắt, còn thường xuyên tăng giá."

"Buôn bán đành, tiền thuê nhà cứ tăng liên tục, cửa hàng thật thể kinh doanh nổi nữa."

Vân Vũ

"Bạn cứ thử xem, hễ buôn bán của bạn khá lên một chút, tiền thuê nhà lập tức tăng nhanh hơn. Nói thẳng thì vẫn là do phẩm đức chủ nhà của chúng gì. Cô Tần khác hẳn, cô chỉ là giáo viên, mà còn là quân tẩu, cách đối nhân xử thế chắc chắn gì để chê."

"Những mặt bằng cô Tần xây đó, chẳng gian nào cho thuê ngoài cả, bộ đều các quân tẩu đặt ."

"Nói thẳng thì phục vụ cho các quân tẩu đó thôi, chúng là gì chứ? Ai sẽ nghĩ tới những khó khăn của chúng chứ?"

"Thôi, nữa, hãy trở về việc cho chăm chỉ ! Cửa hàng mở , dù tiền thuê tăng , cũng cố gắng."

Mọi ủ rũ bỏ , khuôn mặt các quân tẩu đều rạng rỡ nụ hạnh phúc.

, mặt bằng của Song Song chính là xây cho họ, cho họ một sự bảo đảm định vững chắc.

Xe khách đến, Tần Song Song lưu luyến chia tay từng chị tẩu, đến Hải Thành, đó đến Nam Thị, dẫn bọn trẻ tham quan Bảo tàng Kỷ niệm Đại t.h.ả.m sát, Lăng Tôn Trung Sơn, còn đến Tô Thị ngắm những kiến trúc vườn cảnh to nhất.

Mãi đến chiều hai mươi tám âm lịch mới trở về Kinh Đô, Thẩm Thần Minh và Tần Lương hai lái xe đón. Đầu tiên về nhà họ Tần, đó mới về nhà họ Thẩm.

Thẩm lão gia gia và Tần gia gia thấy họ trở về, đều vui mừng khôn xiết. Mấy ngày nay trong nhà vắng ba đứa trẻ, lạnh lẽo đến nhường nào.

Vân Nga cũng cảm thấy , thấy ba Bảo, bà ôm đứa nào đứa nấy lòng. Đặc biệt là Tam Bảo, ôm nỡ buông tay, đừng thấy bây giờ cháu lớn hơn, nhưng bà vẫn thích bế cháu.

Chỉ cảm thấy con gái thì mềm mại, yếu đuối, nên bế nhiều hơn.

Đại Bảo vốn luôn lý trí, Thẩm lão gia gia thích cháu nhất, về đến kéo cháu , bảo cháu kể chuyện những gì thấy đường.

Cháu thể vô cùng rõ ràng kể những gì thấy, từ đầu đến cuối, trong đó còn quên thêm những lời lẽ hài hước phong thú, khôi hài vui vẻ, khiến Thẩm lão gia gia và Tần gia gia đến vỡ bụng.

Khi kể đến sự tàn khốc của Bảo tàng Kỷ niệm Đại t.h.ả.m sát, khiến hai vị lão gia gia rơi nước mắt, đoạn lịch sử thực sự khiến khắc cốt ghi tâm, cả đời quên.

Nhị Bảo thích nghịch ngợm, ở bên cạnh thỉnh thoảng xen vài câu, Thẩm Quốc Phú ở một bên trêu cháu, hai ông cháu chuyện mạch lạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-80-ga-nhanh-cho-dai-han-cuong-nhu-da-cam/chuong-525-qua-loa-doi-pho-tham-than-minh.html.]

Thẩm Thần Minh thì bá đạo nhất, nhân lúc Tần Song Song về phòng thu dọn đồ đạc, đóng cửa , kéo lòng, cúi đầu là hôn.

Ác liệt, tựa như con sói đói khát.

"Vợ! Em thật tàn nhẫn, ngoài như diều đứt dây, bay khắp nơi, cũng chẳng quan tâm đến đang đợi ở khổ sở. Gọi điện thoại cũng máy, em quên mất ?"

Tần Song Song mở miệng giải thích, đúng lúc cho cơ hội chặn , đến một chữ biện giải cũng thốt nên lời. Mãi đến khi hôn thỏa thuê, hài lòng, mới buông cô , cho cô cơ hội giải thích.

"Lịch trình của em sắp xếp chặt, điện thoại của , mà là để trong túi thấy chuông.

Hơn nữa một em dẫn theo nhiều trẻ con như , còn bố , phương diện nào cũng lo liệu, tinh thần mỗi ngày đều căng như dây đàn, lấy thời gian xem điện thoại?"

Kỳ thực đây là cãi chày cãi cối, xem điện thoại thì cần bao nhiêu thời gian? Lúc nào chẳng xem ? Chỉ cần tranh thủ lúc vệ sinh là xem , nhưng cô , cứ bày vẻ đáng thương của .

Đàn ông một khi mềm lòng, chắc chắn sẽ tha cho cô.

Tuyệt đối thể với là quên xem điện thoại, căn bản chẳng nghĩ đến , chỉ mải mê vui chơi.

Mỗi ngày ở cùng lũ trẻ, ồn ào huyên náo, rộn ràng, ai rảnh mà lôi điện thoại trong túi xem? Dù thấy cuộc gọi nhỡ, cũng chẳng nghĩ đến gọi , gọi điện thoại mất tiền ?

Mấy ngày nữa là cô về , hà tất phí tiền điện thoại? Có chuyện gì đợi cô về hẵng , đừng đến quấy rầy sự thanh tĩnh hiếm hoi của cô.

, Thẩm Thần Minh gọi cho cô nhiều như , cô chẳng hề gọi một cuộc nào, cũng chẳng lo lắng ở nhà thể xảy chuyện gì.

Đã ngoài du lịch, thì tâm ý, lo lắng cho nhà gì? Ở nhà gia gia và bố còn gì?

Nghe xong lời vợ, Thẩm Thần Minh bỗng nhiên cảm thấy thông suốt, ôm một trận hôn nữa: "Là , nếu ngoài, hãy với , sẽ dời công việc, cùng em và các con thong thả ngoài dạo chơi."

Mặt Tần Song Song áp n.g.ự.c đàn ông, ranh mãnh, đàn ông dễ dỗ dành, vài câu qua loa là xong, vấn đề gì.

"Vậy thì cần , công việc của là quan trọng nhất, vẫn để em tự , các con lớn hơn một chút em sẽ đỡ vất vả hơn. Thần Minh! Nếu em ở ngoại địa, đừng liên tục gọi điện cho em, ban ngày em ngoài chơi, về đến khách sạn chỉ ngủ, chẳng gì cả."

Thẩm Thần Minh gì, thói quen xoa đầu Tần Song Song: "Đồ vô tâm. Gọi điện cho em là vì lo lắng cho em, em ở ngoài ăn ngon , ngủ ngon ? Có gặp khó khăn gì ? Cụ thể ?

Vậy mà em bảo đừng gọi điện cho em, ở nhà sẽ lo lắng đến mất ngủ . Hơn nữa là nhớ em, nhớ vô cùng, lẽ nào em nhớ ?"

Tần Song Song vốn định nhớ, sợ thật sẽ gặp họa. Hai chữ " nhớ" đến cửa miệng kéo về nuốt xuống, đổi thành khác.

"Không nhớ. Đôi lúc cũng nhớ, chỉ là em là thực tế. Rõ ràng nhớ cũng vô ích, thì nhớ gì nữa, hãy đè nén cảm xúc trong lòng, đợi khi về thoải mái giải tỏa."

Thẩm Thần Minh lành hỏi: "Vậy bây giờ em về , giải tỏa một chút ?"

Tần Song Song c.ắ.n môi , Thẩm Thần Minh, bầu trời bên ngoài, giận dữ: "Anh đừng trêu chọc em, trời tối, để gia gia và các con , mặt mũi em để ?

Thẩm Thần Minh! Em phát hiện ngày càng trở nên vô liêm sỉ , chuyện tuyên dâm ban ngày cũng , sợ sẽ chê ?"

"Ha ha ha! Chuyện gì đáng chứ?" Thẩm Thần Minh áp trán lên trán Tần Song Song, "Điều chứng tỏ tình cảm vợ chồng chúng , tiểu biệt thắng tân hôn, cũng thử một . Vợ ơi! Lẽ nào em ?"

 

Loading...