Trọng Sinh, Cả Nhà Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Sát Xuyên Mạt Thế - Chương 171: Thích người như thế nào
Cập nhật lúc: 2025-12-14 06:01:16
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong phòng, Ôn Nhượng đang cùng Cố Nhiên đưa Phó Dư An cạnh cửa sổ sát đất, dùng ống nhòm đêm quan sát cảnh vật bên ngoài.
Nghe thấy tiếng mở cửa, Ôn Nhượng theo phản xạ đầu , thấy em gái khí thế hùng hổ túm áo Mặc Hàn .
Mặc Hàn cao, cao hơn Ôn Nhượng một chút, so với Ôn Thiển càng là cao hơn mười mấy phân.
Vì vấn đề chiều cao, bình thường ai cũng rũ mắt, vẻ mặt lạnh lùng thích để ý khác, trông dữ dằn.
bây giờ, Ôn Thiển túm cổ áo lôi theo , ngốc nghếch ngoan ngoãn.
So sánh thì Ôn Thiển trông như một tên ác bá. Còn là loại đại ác bá bắt hoa khôi thôn nào đó về sào huyệt, định "xử lý" ngay tại chỗ.
Ôn Nhượng nỡ thẳng, lặng lẽ , giả vờ như thấy hành vi độc ác của em gái .
Ôn Thiển cửa liền quét mắt một vòng, phát hiện cánh cửa phòng bên cạnh, lập tức kéo .
Mặc Hàn im lặng gì, đợi Ôn Thiển đóng cửa phòng, mặt cảm xúc , lúc mới chủ động xé miếng băng cá nhân mặt xuống.
Miếng băng cá nhân là Ôn Thiển dán cho , màu hồng, bên in hình hoạt hình.
Lúc đó dán cái xuống lầu, dọa đám Nghiệp Tinh Hoa giật nảy , vẻ mặt gì đó nhưng dám.
Bọn họ nghi ngờ Mặc Hàn vì soi gương nên mới mặt dán cái thứ quỷ quái gì.
nghĩ đến thứ hồng phấn khả năng cao là do Ôn Thiển đưa, gan chia rẽ quan hệ giữa hai vị đại lão, nên đành nhịn, gì cả.
Ôn Thiển chằm chằm hành động của Mặc Hàn, trong phòng tối om, bên ngoài mây đen vần vũ mưa to gió lớn, ngay cả chút ánh trăng cũng lọt qua , nên cô hết cách, đành lấy điện thoại bật đèn pin.
Mặc Hàn chói mắt nhắm .
Ôn Thiển cố ý, cô vết thương đóng vảy mắt Mặc Hàn, thắc mắc thể mặt dày chữ "đau" .
Mặc Hàn mở mắt thích ứng với ánh sáng, chạm ánh mắt của Ôn Thiển, hai ai gì.
Một lúc , Mặc Hàn mới khàn giọng mở miệng.
"Ôn Thiển, đau."
Ôn Thiển rõ đang lừa , nhưng vẫn nín thở một chút, đó tức giận hỏi: "Đau chỗ nào?"
Đau lòng.
Mặc Hàn thầm trong lòng một câu, nhưng ngoài miệng chuyển chủ đề: "Hắn ý đồ với em."
Ôn Thiển nhướng mày: "Anh cũng mặt dày câu cơ đấy."
Ôn Thiển đẩy một cái, lưng Mặc Hàn là một cái bàn việc, căn phòng họ bước là một thư phòng.
Mặc Hàn thuận thế dựa bàn, Ôn Thiển dí điện thoại lòng , : "Tự cầm mà soi."
Ôn Thiển sang một bên, lôi một hộp thuốc, lục lọi trong đó, cuối cùng tìm một tuýp t.h.u.ố.c mỡ.
Cô xoay tới mặt Mặc Hàn, cầm tăm bông chấm t.h.u.ố.c dí mặt Mặc Hàn, :
"Lát nữa thì mang t.h.u.ố.c theo, nhớ mỗi ngày bôi mấy , đề phòng để sẹo."
Ôn Thiển ở cách gần khuôn mặt mắt , cũng nó lưu tì vết.
Mặc Hàn rũ mắt cô nghiêm túc bôi t.h.u.ố.c cho , bọn họ ở gần , gần đến mức chỉ cần đưa tay là thể ôm cô lòng.
Anh ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt dễ chịu cô, cảm xúc trong mắt cuộn trào, khẽ hỏi:
"Em thích như thế nào?"
Ôn Thiển hỏi đến mức ngẩn , động tác tay dừng , ngước mắt .
Thích như thế nào ư?
Ôn Thiển thầm lặp câu hỏi trong lòng, đó phát hiện, bản hình như cũng một câu trả lời chính xác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-171-thich-nguoi-nhu-the-nao.html.]
Cô bao giờ suy nghĩ về vấn đề , chỉ khi theo đuổi xuất hiện, trong lòng mới đưa kết luận " thích".
Nếu nhất định , thì cô thích trai. Cô chính là một nông cạn, cô cũng lừa dối bản .
Tất nhiên, chỉ mặt chắc chắn là . Cô sở thích nuôi trai bao, cô thích thể kề vai sát cánh chiến đấu với .
Ôn Thiển cứ ngây một lúc như , trong đầu lóe lên cái tên Mặc Hàn.
Tay cô đang cầm tăm bông dùng sức một cái, gãy đôi que tăm bông.
Ôn Thiển cụp mắt xuống, vứt tăm bông , chọn một miếng băng cá nhân, dán lên mặt , trả lời:
" lăng nhăng lắm, hình mẫu yêu thích cứ một thời gian đổi một ."
Ôn Nhượng luôn Mặc Hàn là tra nam, Ôn Thiển cũng cảm thấy chắc chắn từng bạn gái, dỗ dành con gái vui vẻ vẫn bài bản.
Có lẽ khác thích kiểu lắm, nhưng đối với Ôn Thiển thì hiệu quả khá .
Cho nên, Ôn Thiển cũng thừa nhận là kẻ gà mờ trong tình yêu, ngay cả bạn trai cũng từng .
Cô nhanh chóng dán băng cá nhân cho xong, đó vẻ thoải mái tùy ý :
" từng nhiều bạn trai, cho nên nhất thời thể trả lời câu hỏi của ."
"..." Rất nhiều bạn trai?
Mặc Hàn im lặng một lúc lâu, lên tiếng: "Vậy gần đây nhất em yêu đương là khi nào?"
"Thì... tận thế đó, tình yêu vườn trường, hiểu mà."
Ôn Thiển giật điện thoại của , tắt đèn pin, kiên trì trả lời. Cô may mắn vì trong phòng tối đen như mực, cũng rõ biểu cảm của cô.
Khóe miệng Mặc Hàn cong lên một cái, hỏi: "Vậy mối tình đầu thì ? Khi nào?"
Ôn Thiển ngờ sẽ hỏi cái , đầu óc đột nhiên kẹt, nhất thời nên trả lời thế nào cho .
Cô tự dựng cho cái mác lăng nhăng nhiều bạn trai, nếu từ đại học mới bắt đầu mối tình đầu, thì hình như ngoan quá, phù hợp thiết lập nhân vật.
Nói tiểu học thì điêu, cho nên cô cứ do dự qua giữa hai lựa chọn "cấp hai" và "cấp ba", cuối cùng tự rối rắm đến phát cáu.
Tuyền Lê
"Anh điều tra hộ khẩu ? Quản nhiều thế!" Ôn Thiển bất chấp tất cả, "Chuyện từ đời nào quên sớm , ai mà còn nhớ."
Ôn Thiển cảm thấy thể là do ảo giác, cho nên mới cảm giác, Mặc Hàn thấy lời , trong khoảnh khắc vẻ buồn bã.
Ôn Thiển vứt rác tay thùng rác, Mặc Hàn vẫn cô chằm chằm chớp mắt, khiến cô hối hận vì nãy sướng mồm.
Cô hít sâu một , bỏ như chạy trốn khỏi , xoay về phía cửa sổ.
Ngoài cửa sổ mưa to gió lớn, khiến theo bản năng nghĩ đến trận mưa lớn kéo dài suốt một tháng khi tận thế bắt đầu.
Cũng trận mưa sẽ rơi đến bao giờ mới tạnh.
Ôn Thiển thấy tiếng bước chân lưng, hỏi : "Nếu mưa tạnh, vẫn ngoài ?"
"Ừ, ."
"Đi với ai?"
"Một ."
Ôn Thiển kinh ngạc đầu: "Một xông doanh trại địch? Anh điên ? Hay là ai tiếp ứng ở bên ? Hạ Nhiên ?"
"Nơi cần đến xa lắm, chỉ là xác nhận độ chính xác của tin tức thôi, mang theo bọn họ ngược bất tiện. Không ai tiếp ứng, Hạ Nhiên cũng hành động hôm nay của ."
Mặc Hàn kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi của cô, Ôn Thiển xong nhíu mày hỏi tiếp: "Vậy tại là hai tiếng nữa? Giờ khác ?"
"Bởi vì hai tiếng nữa là giờ đổi ca của bọn họ." Mặc Hàn cẩn thận quan sát biểu cảm của Ôn Thiển, chắc chắn lắm hỏi cô: "Em đang lo lắng cho ?"