Mấy ngày ở nước ngoài , Mặc Hàn và những khác gì, Ôn Thiển rõ.
Có điều thỉnh thoảng cô cũng Lâm Yến và chuyện, hình như họ thu thập ít tinh hạch.
Dù thế nào thì tinh hạch vẫn là then chốt của sức chiến đấu. Bất kể là quốc gia nào, căn cứ nào, đều là thứ cần thiết nhất.
Ôn Thiển và Ôn Nhượng nhắm vài địa điểm đến, họ xem xem bản đồ để ghi nhớ đầu, lát nữa đến nơi chạy lung tung đầu mối, lãng phí thời gian tra bản đồ.
Hai tầng của xe RV dần trở nên yên tĩnh.
Hai Ôn Thiển ở tầng nhàn nhã ăn vặt, chơi game. Còn những ở tầng thì tâm trạng thoải mái như .
Mọi đây sẽ là hành động cuối cùng của họ ở đây, sống sót về nước , tất cả đều phụ thuộc ngày hôm nay.
Mặc dù đó họ cũng luôn thực hiện những nhiệm vụ nguy hiểm, khắp nơi thu thập tinh hạch, cũng như bắt giữ những kẻ phản bội trong nước, thậm chí còn cho nổ tung cả căn cứ từng ý định vây quét họ.
con dường như luôn như , càng đến những thời khắc quan trọng cuối cùng thì càng dễ căng thẳng. Bởi vì chỉ cần thất bại ở bước , nỗ lực bỏ đó đều trở nên vô nghĩa.
Bầu khí căng thẳng kéo dài cho đến khi Ôn Thiển xuống lầu vệ sinh, thấy từng bọn họ trưng bộ mặt đưa đám, bèn hỏi:
"Mọi chu đáo thế ? Còn đến nơi bắt đầu mặc niệm cho kẻ thù sắp c.h.ế.t trong tay ?"
Ôn Thiển kinh ngạc.
"Nếu , là lên lầu hát karaoke một bài ? Vì dân tình bên khá cởi mở, thể so với kiểu mặc niệm của các , bọn họ thích tiệc tùng hơn đấy?"
Mọi thấy lời cô , cũng kinh ngạc kém.
Cô đang cái gì ?
Trong sự im lặng bao trùm, Mộ Bắc Xuyên khổ : "Có khả năng nào là chúng đang mặc niệm cho chính , lo lắng sống qua nổi ngày hôm nay ?"
"... Xin phiền."
Ôn Thiển dứt khoát xin , đó bồi thêm một câu.
" ngờ những cường giả như các cũng nỗi phiền muộn như thế ."
Ôn Thiển thực sự cảm thấy họ mạnh, đám đặt ở tận thế đều là những tinh đặc chủng lấy một địch trăm, mười phân vẹn mười.
Tuy tận thế tốc độ tiến hóa chậm một chút, nhưng xuất ngoại chứng minh thực lực của họ mạnh mà!
Đến đây mấy ngày, Ôn Thiển luôn để ý sự đổi lượng trong đội. Mấy ngày trôi qua, ngoại trừ mấy tên nội gián xử lý lúc đầu, những còn đều còn sống, một ai rớt phía .
Nói thật, điều khiến Ôn Thiển chút bất ngờ.
Bởi vì bọn họ đều từng sử dụng t.h.u.ố.c tinh hạch nào, so với bên thực lực đáng lẽ kém một lớn.
Lấy ít đ.á.n.h nhiều, lấy yếu thắng mạnh. Đây chuyện ai cũng !
Ôn Thiển liếc cửa nhà vệ sinh, chút hối hận vì xuống. Thực cô nên gian vệ sinh mới đúng, nhưng mà...
Cô là đồ thì giấu ! Nhà vệ sinh của chiếc xe RV cô còn dùng nào! Cô nhịn thử xem ! Dù tất cả nhà vệ sinh đều cùng chức năng, cũng chẳng gì mới lạ.
Ôn Thiển suy nghĩ một lát, lên tiếng:
"À thì, mặc dù câu vẻ nên, nhưng đ.á.n.h thì các thể chạy mà, cứ chạy về phía lưng Mặc Hàn , đảm bảo các c.h.ế.t !"
Mặc Hàn: "?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-176-tap-kich-can-cu-dich.html.]
Anh vốn yên lặng ở trong góc xem kịch vui, điểm danh ?
Mặc Hàn khẽ ho một tiếng, nhắc nhở Ôn Thiển: "Anh vẫn còn ở đây đấy, câu em thể lúc vắng mà."
"... Xin , thực sự xin phiền!"
Ôn Thiển thật sự thấy , vì ở góc c.h.ế.t bên phía tủ lạnh, che khuất. Cô còn tưởng buồng lái với Nghiệp Tinh Hoa .
Ôn Thiển cũng chẳng buồn vệ sinh nữa, chạy lên tầng , nhanh chóng rời khỏi nơi hổ .
Bị Ôn Thiển quấy nhiễu một trận như , tâm trạng thả lỏng hơn ít, cảm thấy cô gái cũng thú vị phết.
Ôn Thiển trốn ở tầng , mãi đến khi xe đến đích, mới theo trai, lề mề xuống.
Nhóm Cố Nhiên gần như đến cùng lúc với họ, địa điểm tập hợp là một bãi đậu xe ngầm. Sau khi lái xe , ngoài dọn dẹp sơ qua tang thi trong bãi đậu xe, nhặt tinh hạch về, đó bàn bạc xem đến căn cứ như thế nào.
Chỗ cách căn cứ chỉ hơn một cây , trong phạm vi dịch chuyển tức thời của Ôn Thiển, thế là cô mở miệng : " đưa các , nhưng thực sự đảm bảo, lúc phát hiện ."
Vừa nãy ở tầng Ôn Thiển gian, in bản đồ đó một bản.
Cô tới lấy bản đồ , khoanh một vòng tròn ở một vị trí trong đó.
"Đợi các thành nhiệm vụ xong thì đến đây tìm , sẽ đưa các trở vị trí hiện tại."
Mọi xong đều ngơ ngác, ngay cả Lâm Yến cũng nhịn hỏi: "Thiển thần, phạm vi dịch chuyển của cô rộng thế cơ ?"
" , hiện tại trong vòng hai cây đều hạn chế, cho nên chỉ cần tập hợp , thể đưa ngoài an ."
Nghe thấy điều , ai nấy đều khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Ôn Thiển đầu Mặc Hàn: "Vẫn quy tắc cũ, đó dạo loanh quanh, tham gia chuyện của các ."
"Ừ, chú ý an ."
Mặc Hàn thời gian, còn ba phút nữa là đến giờ đổi ca bên .
Mọi nhao nhao giãn gân cốt, đúng giờ, Ôn Thiển lập tức chuyển tất cả qua đó. Trước khi , Ôn Nhượng lén lút vòng đám , thu hai chiếc xe gian.
Điểm đáp của Ôn Thiển cực kỳ hảo! Mặc dù khi cô nghĩ đến việc định vị vị trí , còn xem xem bản đồ nhiều , tưởng tượng phương hướng đại khái của nó, nhưng cô ngờ thành công thật!
Tuyền Lê
Vị trí Ôn Thiển khóa định, khéo là phòng giám sát của căn cứ !
Trước màn hình giám sát, mấy đang chằm chằm màn hình lớn, thả lỏng trò chuyện.
Thời tiết quỷ quái , ngay cả tang thi quanh căn cứ cũng thấy bóng dáng, cho nên họ cảm thấy sẽ xảy nguy hiểm gì.
Phía đột nhiên xuất hiện mấy chục , khiến họ phát hiện ngay lập tức. Bởi vì cửa phát bất kỳ tiếng động nào, những cũng tiếng bước chân.
Nhóm Ôn Thiển đầu tiên là ngẩn một chút, xác nhận vị trí của xong lập tức tay, cầm d.a.o găm cứa đứt cổ họng những thành viên căn cứ còn kịp phát tín hiệu cầu cứu nào.
Đám ngờ họ sẽ tập kích theo cách , vốn dĩ lơ là cảnh giác. Cộng thêm tay là dân chuyên nghiệp, một d.a.o xuống là khả năng sống sót. Cho nên chỉ trong vài chục giây ngắn ngủi, họ giải quyết sạch sẽ trong phòng giám sát, còn thể thông qua màn hình giám sát, thấy tình hình bên trong bộ căn cứ!
Đây là một khởi đầu vô cùng hảo, bản Ôn Thiển cũng cảm thấy hài lòng.
Cô ghé sát màn hình giám sát, xác nhận vị trí kho chứa đồ của căn cứ một nữa, đó đầu Mặc Hàn.
" đây, lát nữa gặp ở điểm tập kết."