Nhắc đến hải đường, Khương Lê chợt nhớ tới Hải Đường, nha   cận của . Nàng  rõ  nhà của Bạch Tuyết  dò hỏi  tin tức gì về Hải Đường ở thôn Táo Hoa , nên cất tiếng hỏi: "Bạch Tuyết, dạo   nhà của ngươi  gửi thư về ?"
Bạch Tuyết đưa tay lau mồ hôi  trán, đáp: "Dạ thưa , tiểu thư. Gần đây đang là mùa thu hoạch, việc đồng áng bận rộn, chắc  nhà nô tỳ   thời gian  thư. Qua đợt  hẳn sẽ  thư về ạ."
Khương Lê khẽ gật đầu.
Mọi  đang trò chuyện rôm rả thì bỗng thấy Phỉ Thúy, nha  bên cạnh lão phu nhân, đến. Phỉ Thúy  bước  sân, chỉ dừng   cổng Phương Phi Uyển, mỉm  với Khương Lê: "Nhị tiểu thư, lão phu nhân  lời mời  đến Vãn Phượng Đường."
Bạch Tuyết và Đồng Nhi đưa mắt  . Lão phu nhân vốn  mấy khi tìm đến Khương Lê nếu   việc gì. Khương Lê   tam thiếu gia, suốt ngày chạy đến Vãn Phượng Đường nịnh nọt để xin quà bánh. Huống hồ, cho dù Khương Lê  mặt dày đến mấy, thì lão phu nhân,   tám năm lạnh nhạt với nàng, cũng sẽ cảm thấy  thoải mái.
 
Đồng Nhi bèn cất tiếng hỏi: “Phỉ Thúy tỷ,   lão phu nhân tìm tiểu thư nhà  đến Vãn Phượng Đường  việc gì ? Có chuyện gì xảy  trong phủ ?"
"Không  gì ," Phỉ Thúy mỉm  đáp, "Chỉ là  khách đến, lão phu nhân  mời nhị tiểu thư qua đó trò chuyện cùng thôi."
Nghe Phỉ Thúy  , Đồng Nhi mới thở phào nhẹ nhõm. Nhìn thái độ và giọng điệu của Phỉ Thúy, hẳn là lão phu nhân   ý trách phạt gì Khương Lê, mà nàng cũng    gì sai.
Khương Lê  thấu nỗi lo lắng trong lòng Đồng Nhi,  khỏi  buồn   thương. Cho dù lão phu nhân  trách phạt nàng thật thì cũng chẳng . Nàng  thể tự bảo vệ  mà bình an vô sự, cùng lắm thì  cấm túc thôi.
Đó cũng chẳng  chuyện gì to tát.
Nàng  với Phỉ Thúy: "Phỉ Thúy tỷ đợi  một lát,    y phục  sẽ  ngay." Khương Lê   phòng khoác thêm áo  cùng Đồng Nhi theo Phỉ Thúy đến Vãn Phượng Đường.
 
Từ Phương Phi Uyển đến Vãn Phượng Đường còn một đoạn đường. Ngày thường, mỗi khi   con đường , nàng thường bắt gặp  khác.  giờ Khương Ngọc Nga đang dưỡng thương ở trang viên, Khương Ấu Dao  cấm túc, còn Khương Ngọc Yến vốn nhút nhát, chẳng mấy khi  khỏi sân, nên dọc đường  chẳng gặp ai, thuận lợi đến lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-chi-khuong-le/89-1.html.]
Khương Lê  hài lòng về điều .
 
Phỉ Thúy bước  bên cạnh, trong lòng thầm nghĩ, nhị tiểu thư ở chùa tám năm, trở về kinh thành   nửa năm mà các vị tiểu thư khác trong phủ  khốn đốn trăm bề. Chỉ  nhị tiểu thư bình an vô sự, còn  tiếng thơm vang xa,  cả thánh thượng ban thưởng.
Quả đúng là phong thủy luân chuyển. Lúc  ai cũng nghĩ nhị tiểu thư  đưa  chùa  sẽ chẳng thể nào trở về.
Chính vì , Phỉ Thúy  dám xem thường vị nhị tiểu thư  vẻ ngoài ôn hòa . Nàng  vô thức trở nên cung kính hơn trong lời  và cử chỉ.
 
Khương Lê nhận  sự  đổi trong thái độ của Phỉ Thúy, nàng khẽ mỉm  mà   gì. Thói đời trọng giàu khinh nghèo, Khương gia vốn là gia đình quyền quý, đến cả những  hầu kẻ hạ cũng nhiễm thói xu nịnh, gió chiều nào che chiều .
Điều    là , nhưng cũng chẳng  là .
Ít nhất nó  tạo  nhiều cơ hội cho nàng.
Đến Vãn Phượng Đường, Phỉ Thúy bước  , tươi  bẩm báo: "Lão phu nhân, nhị tiểu thư  đến ạ."
 
Khương Lê theo Phỉ Thúy bước  trong. Vừa , nàng  thấy một nam nhân quen thuộc đang  bên  lão phu nhân. Hắn  ngẩng đầu lên,  vẻ   tự nhiên lắm nhưng vẫn toát lên nét kiêu ngạo.
Khương Lê khựng , trong lòng tràn đầy nghi hoặc. Diệp Thế Kiệt,    ở đây?
Nàng  dám  là hiểu rõ về  biểu ca , nhưng cũng phần nào nắm bắt  tính tình của . Diệp Thế Kiệt vốn  khúc mắc với những lời nàng   đây, nên đối với Khương gia cũng  mấy thiện cảm. Bằng chứng là   đến Quốc Tử Giám nhập học mà  một  ghé qua đây. Vậy mà hôm nay   đường hoàng xuất hiện, còn  bên cạnh lão phu nhân. Nhìn thái độ của lão phu nhân, dường như hai  còn khá hòa hợp.