Sau khi giải quyết Thẩm Như Vân, tâm trạng Khương Lê càng  hơn. 
Bước chân của nàng thậm chí trở nên nhẹ nhàng hơn, trong thoáng chốc dường như trở về con đường quê ở Tương Dương, Đồng Hương,  nhịn   hát một bài.
Cuối cùng cũng  lôi kéo Thẩm Như Vân  cuộc hỗn chiến .
Nàng đang lo   tìm cách nào để dẫn   đến Dục Tú Các, Thẩm Như Vân  tự  đ.â.m đầu . Với tình si của Thẩm Như Vân dành cho Chu Ngạn Bang, tận mắt chứng kiến nam nhân  yêu thương tư thông với nữ nhân khác, Thẩm Như Vân nhất định  chịu nổi. Hiểu rõ tính tình bốc đồng thiếu suy nghĩ của tiểu cô , Khương Lê tin rằng, ngay khi Thẩm Như Vân bắt gặp chuyện tư tình, Thẩm Như Vân nhất định sẽ tìm cách  ầm ĩ để   trong cung yến đều  chuyện  xa .
Kết quả là   đều  rằng Khương Ngọc Nga và vị hôn phu của Khương Ấu Dao  ân ái với . Mặc dù việc Khương tứ tiểu thư cướp tình lang của Khương tam tiểu thư là trái đạo đức, nhưng Chu Ngạn Bang với tư cách là vị hôn phu của Khương Ấu Dao cũng  coi thường. Khương Lê nghĩ rằng Khương Nguyên Bách,  coi trọng danh tiếng, sẽ  bao giờ để Khương Ấu Dao kết hôn với Chu Ngạn Bang nữa, nhưng Khương Ấu Dao  hết lòng vì Chu Ngạn Bang. trong nỗi đau  thể ngăn cản.
Còn về phần Khương Ngọc Nga, cùng lắm cũng chỉ    cho thế tử Ninh Viễn hầu.   thất thì  sung sướng gì, chỉ riêng Ninh Viễn hầu phủ cũng chẳng  mắt gì với nữ nhân  hủy hoại danh tiếng đích tử của họ. Dù   Chu Ngạn Bằng  kết phu thê với ai  nữa,  chủ mẫu tương lai cũng sẽ chẳng nương tay mà hành hạ một ả lẳng lơ như Khương Ngọc Nga.
Về phần Thẩm Như Vân, việc   phanh phui cũng là do nàng phát hiện , chắc chắn sẽ ít nhiều kết oán với phủ Ninh Viễn hầu. Chu Ngạn Bang càng   chút cảm tình nào với Thẩm Như Vân, cả đời  nàng  cũng đừng hòng   trái tim .
 
Trong vở kịch , mỗi  đều  đền đáp xứng đáng, Khương Lê cảm thấy vô cùng hài lòng.
Đang mải suy nghĩ, nàng bỗng thấy phía   hai  đang trò chuyện. Một trong  đó vô cùng nổi bật, ngay cả trong đêm tối,  vẫn như một vầng trăng rực rỡ nhất, thu hút  ánh .
Nam nhân đó vận y phục đỏ rực, trong đêm tối càng thêm ma mị, tuyệt sắc. Hắn đang cúi đầu  gì đó với  đối diện, do  nghiêng về phía Khương Lê nên  ánh đèn lờ mờ, nàng  thể  rõ thần sắc của .
Không ngờ  gặp Túc quốc công ở đây.
Khương Lê giật , niềm vui vì  lừa Thẩm Như Vân tan biến trong phút chốc.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-chi-khuong-le/chuong-82-1.html.]
Mỗi  gặp Túc quốc công, Khương Lê đều  cảm giác bất an khó tả. Có lẽ là do dung mạo của Túc quốc công quá mức diễm lệ, quá mức sắc sảo, hoặc là do đôi mắt  của , rõ ràng đang lười biếng tựa  tựa ,  khiến    cảm giác  đang tỉnh táo quan sát .
Khương Lê dừng bước, hai  Túc quốc công cũng nhận   ,  đầu   nàng. Khương Lê thầm kêu  , nhưng  mặt vẫn  hề lộ  vẻ hoảng loạn, thong thả hành lễ với Túc quốc công,  xoay   về hướng khác.
 
Nhìn qua thì, cứ như thể nàng vô tình  tới đây, một cuộc gặp gỡ hết sức bình thường với Túc quốc công,  hề  giao thiệp gì, cứ thế rời  như một chuyện thường tình.
Thế nhưng trong lòng vẫn  khỏi xao động.
Nàng luôn cảm thấy   chuyện với Cơ Hành  trông  quen mặt, khi  nọ  đầu  đối diện nàng, cảm giác quen thuộc  càng thêm mãnh liệt. Tuy   rốt cuộc  gặp ở nơi nào, nhưng Khương Lê chắc chắn,  nhất định  từng gặp  .
 
Nàng  chút  hiểu, nàng và Cơ Hành vốn  quen , vài  gặp mặt duy nhất cũng chẳng  mấy giao thiệp, kiếp  cũng chẳng khác gì  dưng. Tuyệt đối  thể quen   bên cạnh Cơ Hành,  nọ chắc chắn    của Cơ Hành, rốt cuộc là ai đây?
Trầm ngâm suy nghĩ, nàng   khỏi nghĩ đến tại  Cơ Hành  xuất hiện ở đây, nghênh ngang  khắp nơi trong cung yến, cũng chỉ  Túc quốc công phô trương mới   , cũng là vì đương kim Hoàng đế đặc biệt khoan dung với Túc quốc công. Đương nhiên , một bên là Khương gia, một bên là Hữu tướng và Thành vương liên kết thành một phe, để chống  những điều , Hoàng đế  thể dựa  cũng chỉ  Cơ Hành thôi.
 
Ừm, Hữu tướng?
Trong lòng Khương Lê khẽ động, lúc  nàng đột nhiên nhớ ,   nãy  chuyện với Cơ Hành, chẳng  là hạ nhân của trưởng tử Hữu tướng Lý Cảnh ?
Đại thiếu gia nhà họ Lý đức tài vẹn ,  thích kết giao bằng hữu rộng rãi, lúc  khi Thẩm Ngọc Dung đỗ trạng nguyên, Lý Cảnh  mà  để ý  phận công tử Hữu