Thấy ánh mắt    Khương Ấu Dao, Quý Thục Nhiên trong lòng "lộp bộp" một tiếng, sợ Khương Ấu Dao lỡ lời, bèn nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng ,  Diệp Thế Kiệt  : " Dao nhi cũng vì quá lo lắng cho Lê nhi,  xem  đêm khuya thế , Lê nhi   thấy , chẳng   chuyện gì xảy ?" Một bộ dạng   hiền từ đầy lo lắng.
 
Diệp Thế Kiệt từ lâu  hiểu rõ  chuyện đêm nay đều do nữ nhân độc ác  mặt  bày , cũng  rõ  vẻ ngoài hiền từ của Quý Thục Nhiên là một tâm địa rắn rết, trong lòng chỉ  lạnh,  mặt vẫn nghiêm nghị phất tay, : "Phu nhân quan tâm nên mới rối loạn,  thể thông cảm, chỉ là..." Hắn lễ độ : "Lần   khi  cửa, xin hãy gõ cửa ."
Quý Thục Nhiên tức thì đỏ bừng mặt.
 Nàng  một lòng  cho   thấy cảnh  hổ của Khương Lê,    cố ý gõ cửa?  mà, rốt cuộc là chuyện gì  xảy ? Quý Thục Nhiên trong lòng sinh nghi, phòng  nhỏ bé thế , Khương Lê tuyệt đối  thể nào trốn . Hơn nữa Diệp Thế Kiệt ăn mặc chỉnh tề, trong phòng cũng   bất kỳ dấu vết gì, thậm chí   cả mùi hương lạ, tất cả đều chứng minh, Diệp Thế Kiệt và Khương Lê căn bản  từng xảy  chuyện gì?
Người đến báo tin rõ ràng ,  thấy Khương Lê và Diệp Thế Kiệt đều  phòng  , giờ đây dáng vẻ của Diệp Thế Kiệt,  giống như  bỏ thuốc,  Khương Lê ? Khương Lê  ở ? Quý Thục Nhiên trong lòng hoảng hốt,   thấy Khương Lê, nàng  luôn cảm thấy còn  chuyện gì đó  bỏ qua, sắp xảy .
 
Diệp Thế Kiệt  xong lời  với Quý Thục Nhiên, liền  dậy, chắp tay chào các vị phu nhân,  là nam tử,  ở nơi  nữ quyến, ít nhiều cũng bất tiện, nên tránh  là hơn.
Vừa  đến cửa, bỗng dừng .
"Thưa phu nhân, Khương nhị tiểu thư đến ." Diệp Thế Kiệt  vọng  trong.
Quý Thục Nhiên sững sờ, vội vàng bước  cửa, thì thấy từ hành lang phía xa khoan thai bước tới, chẳng  Khương Lê thì còn ai  đây nữa? 
Bên cạnh Khương Lê, còn  một vị công tử trẻ tuổi vận y phục đỏ dung mạo tuấn tú, chính là Túc quốc công Cơ Hành.
Khương Lê  thấy bọn họ, cũng  nghi hoặc, tiến lên thưa: "Mẫu ...    tới đây?"
"Lê nhi," Quý Thục Nhiên hỏi: "Con   đang nghỉ ngơi trong phòng  ? Sao   đến chẳng thấy con , chỉ  Diệp công tử?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-chi-khuong-le/chuong-82-5.html.]
 
Khương Lê thẹn thùng : "Con ở trong phòng  một lát,   tịnh phòng,  ngoài  chẳng  đường về, cứ  lòng vòng trong vườn hoa." Khương Lê : "Con  quen đường, bên cạnh    ai qua , ở trong vườn hoa  lâu, may  gặp  Túc quốc công." Khương Lê  : "Túc quốc công thấy con   khó khăn, bèn dẫn con  khỏi vườn hoa. Con vốn định đợi nương ở phòng , nên   đó,  ngờ   đều tới đây. Sao ?" Khương Lê  Quý Thục Nhiên, "Có chuyện gì   ?"
Quý Thục Nhiên á khẩu, chẳng  nên lời. 
Túc quốc công Cơ Hành  bên cạnh Khương Lê,   lời nàng  câu nào là thật, nhưng Quý Thục Nhiên   thể tỏ  nghi ngờ, bởi vì nghi ngờ Khương Lê, chính là nghi ngờ Cơ Hành. Cơ Hành    gì, cũng coi như ngầm thừa nhận lời Khương Lê  là sự thật.
Quý Thục Nhiên gần như  nghiến nát răng.
Khương Lê nghiêng đầu, dường như lúc  mới  thấy Diệp Thế Kiệt, nàng  chút nghi hoặc: "Diệp công tử   đến phòng  ? Trong cung   bao phòng , phòng  của nam tử cũng  ở phía ..." Nàng   tiếp, nhưng ý tứ trong lời   khiến các vị phu nhân đều trầm ngâm suy nghĩ. 
Nếu Khương Lê   tịnh phòng, cũng   lạc đường mất nhiều thời gian, Khương Lê và Diệp Thế Kiệt dù  ở cùng một phòng. Như  trong mắt  ngoài, cho dù   gì, cũng khó tránh khỏi những lời dèm pha. Đối với vị Viên ngoại lang bộ Hộ mới nhậm chức ,   là chuyện , đương nhiên, đối với Khương nhị tiểu thư, cũng là một đả kích về thanh danh.
Tuy nhiên Khương nhị tiểu thư  may mắn  đúng lúc tránh .
Nghĩ  hành động khác thường khi nãy của Khương tam tiểu thư khi  phòng, dường như    Khương nhị tiểu thư sẽ ở trong phòng , mà Quý Thục Nhiên thậm chí  gõ cửa mà trực tiếp đẩy cửa ... Trong đó thật đáng để suy ngẫm. 
Quý Thục Nhiên thấy Khương Lê ba lời hai tiếng  hướng mũi dùi về phía , trong lòng hận đến thấu xương, nhất thời   nghĩ  lời đáp trả, chỉ đành hướng ánh mắt cầu cứu về phía Lệ tần và Quý Trần thị.
Lệ tần đang định lên tiếng, chợt thấy bên ngoài   lảo đảo chạy , chính là chạy thẳng về phía Ninh Viễn hầu phu nhân, hẳn là nha  của bà .
Nha  hoảng hốt kêu lên: "Phu nhân, thiếu gia xảy  chuyện !"
Cuối cùng cũng   ! Coi như là thành     !