TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-02-03 08:12:49
Lượt xem: 250

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn họ dừng một lúc khiến nhiều tò mò ghé xem. Người qua đường Chu Cảnh, Ngụy La thật đáng thương, cũng nhịn cảm thán.

Ánh mắt giống như thể tội ác tày trời.

Trán Chu Cảnh nổi gân xanh, đưa tay hung hăng lau mặt nàng: “Đừng !”. Ngụy La la lớn sợ hãi cứng đờ Chu Cảnh, đó nữa.

Hắn tới lui, ngẩng đầu mở miệng, đầu , liền thấy gác xép hướng đối diện một nam nhân mặc bố xam màu xanh. Nam nhân vịn lan can, chậm rãi hướng lắc đầu. Người là Dương Hạo, cũng giống Chu Cảnh là thị vệ cận của Tĩnh Vương Triệu Giới. Thị vệ cận , tức là một bước rời, luôn theo sát Triệu Giới, xuất hiện mặt , đây là chỉ thị của Triệu Giới.

Chu Cảnh lĩnh hội, lấy bình tĩnh, đầu vẻ kiên nhẫn hỏi Ngụy La: “Nhà ở ?” Ngụy La hấp hấp mũi: “Phủ Anh Quốc Công”.

Không ngờ là tiểu thư của Phủ Anh Quốc Công! Chu Cảnh kinh ngạc, cũng nhiều lời, một nữa xoay lên ngựa, thúc ngựa về hướng Phủ Anh Quốc Công.

Chu Cảnh luôn phía , nên thấy nước mắt của A La ngừng là ngừng, trong nháy mắt nữa. Nàng nháy mắt mấy cái, gương mặt lộ ý , chẳng còn sót chút ủy khuất nào như lúc nãy.

*** *** ***

Chu Cảnh đem đưa về Phủ Anh Quốc Công, thấy Ngụy La trong Phủ, mới cưỡi ngựa rời .

Hắn cứ tưởng Ngụy La cùng lắm cũng chỉ là thiên kim nhà giàu nào đó, nghĩ tới nàng là cháu gái của Anh Quốc Công. Anh Quốc Công ở trong triều uy vọng, nghiêm cẩn, đều là chính khí, là tiếng trong đám quan . Ông luôn phân tích sự việc cặn kẽ, thấu đáo, điều dựa việc hôm nay, Anh Quốc Công việc gì cũng tính hết… Nội tôn* kế mẫu tính kế, suýt nữa bán cho bọn buôn , chỉ sợ Anh Quốc Công ông mơ cũng nghĩ đến!

* cháu

Chu Cảnh trở về Tĩnh Vương phủ, Dương Hạo Vương gia tìm , Chu Cảnh lập tức thư phòng ở hậu viện.

Triệu Giới đang ở thư phòng, áo bào màu nguyệt sắc thêu mấy vài con cá đang bơi lội thành thường phục, ở một bên thư án, sách mà đang đùa nghịch bồn Lan Tố Tâm quý báu do Ngự sử đại nhân Trình Dung mới tặng. Loại hoa vô cùng hiếm, Trình Dung dùng nhiều tiền tài mới lấy nó từ phương Nam, lai với giống lạ, còn tên là Thái An tố. Chăm sóc cực, nhưng cảm thấy hứng thú, nên cũng cảm thấy phiền toái.

Trong triều ai cũng Tĩnh Vương gia thích hoa Lan, cho nên các quan viên hồi kinh, liền ngóng trông tặng hoa để lấy lòng.

Trên cổ tay Triệu Giới quấn một vòng vải thưa, thái y xử lý miệng vết thương. Thái y cắn quá sâu, cho dù lành cũng sẽ để dấu răng, trong thời gian ngắn cách nào nó biến mất.

Chu Cảnh cúi đầu báo cáo chuyện phát sinh hôm nay, tới đoạn Ngụy La lấy trâm đầu đ.â.m Ngô Chu thương, giọng lộ chút tán thưởng: “Tiểu nha đầu cũng thật lợi hại, biến mặt tên thành huyết nhục mơ hồ…”. Chưa dứt câu, Chu Cảnh nhớ vương gia nhà cũng mới gặp cảnh ngộ như , lập tức ngậm miệng nữa.

Ngược , Triệu Giới bình tĩnh hỏi: “Đưa nàng hồi phủ?”

Chu Cảnh gật đầu: “Thuộc hạ nàng !” Nghĩ nghĩ, cảm thấy nghi hoặc: “Vương gia, ngài dễ dàng buông tha cho nha đầu ?”

Ngón tay thon dài của Triệu Giới gõ gõ mặt bàn, tươi : “Ngươi nàng lợi hại ?” Khó thể tưởng tượng bộ dạng lúc của nha đầu hung hăng . Triệu Giới nghĩ một lúc, thấy

chút tiếc nuối vì thấy.

Vẻ mặt Chu Cảnh trở nên hổ: “Vâng… Một khắc còn lắm, ai tiểu nha đầu đó liền !”

Triệu Giới nhếch môi, Chu Cảnh thể chuyện gì xảy , nhưng thể đoán đại khái bảy tám phần. Nói chừng là nàng giả vờ để Chu Cảnh buông tha, mới giả bộ thảm thương như . Nếu thật , nha đầu cũng thật giảo hoạt.

Triệu Giới thu hồi ánh mắt, bồn Lan Tố Tâm, bỗng nhiên trở nên đăm chiêu.

Hắn để Chu Cảnh buông tha cho Ngụy La, vì thiện tâm, mà vì nàng là tiểu thư của phủ Anh Quốc Công. Hắn đối với Anh Quốc Công Ngụy Trường Xuân vài phần ấn tượng, đó là một vị quan già việc nề nếp, mỗi Hoàng thượng triệu kiến ông cũng luôn chọc cho tức giận đến đập đồ. cũng bởi vì Anh Quốc Công quá mức nghiêm túc, uyển chuyển, thường hỏi những câu hoàng thượng nghẹn họng. Hoàng thượng tức giận thế nào cũng dễ dàng động tới ông , Ngụy Trường Xuân là danh vọng hiển hách, động tới ông nếu cẩn thận sẽ gây họa. Nếu thể khiến Anh Quốc Công nợ một ân tình, thể mượn sức ông , cắn như cũng uổng công.

Triệu Giới nhớ tới mấy lời trần thuật của Chu Cảnh về Ngụy La liền cảm thấy hứng thú: “Ngươi nàng là vị tiểu thư thứ mấy?”

Chu Cảnh : “Tứ tiểu thư, thuộc hạ chính tai canh cổng như ”. Tứ tiểu thư của phủ Anh Quốc Công, Ngụy La.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-10.html.]

Người duy nhất ngoài ý liệu của , hẳn là nàng.

Một tiểu nha đầu sáu tuổi, lấy trâm đ.â.m nát mặt một nam nhân mà mắt cũng chớp một cái. Phần dũng khí và tàn nhẫn ai cũng thể .

Triệu Giới sờ sờ vết thương tay, nơi đó hết đau . Tiểu nha đầu gặp mặt tặng một phần đại lễ như , thật khiến Triệu Giới nàng với cặp mắt khác.

*** *** ***

Phủ Anh Quốc Công.

Ban sáng Ngụy La theo Đỗ thị ngoài, lúc trở về chỉ nàng. Người canh cửa dọa giật , vội mở cửa đem nàng đón trong phủ; quanh một vòng, thấy nàng thương mới hỏi: “Tứ tiểu thư về một ? Ngũ phu nhân ? Sao chỉ tiểu thư thế ?”

Ngụy La bày bộ dáng đáng thương, hốc mắt hồng hồng, yếu ớt hỏi: “Phụ ?”

Người canh cửa cũng là kẻ mắt, liền xảy chuyện lớn, vội gọi một nha dẫn nàng phòng khách: “Ngũ lão gia mới từ Hàn Lâm Viện trở về, lúc đang ở phòng khách. Để nô tỳ kêu nha mang qua đó!”

Ngụy La ân một tiếng, thanh âm yếu ớt mang theo tiếng nức nở.

Nha dẫn nàng phòng khách, đường mặc dù tò mò chuyện gì xảy nhưng cũng dám hỏi nhiều. Hai tới gần phòng khách thấy tiếng đối thoại, nha đưa mắt , bên ngoài hành lang mái che đang hai tiểu hài nhi chuyện. Một nam một nữ, nữ hài yêu kiều, chỉ hơn năm tuổi một chút, mặt áo yếm màu vàng tơ thêu ong bướm, phía là váy dài màu hồng, đầu thắt hai b.í.m tóc dùng dây tơ hồng quấn quanh, dây tơ hồng mấy cái chuông nhỏ, mỗi khi đường sẽ tạo tiếng đinh đang vui tai, nam hài vẻ ngoài khá giống Ngụy La, môi hồng răng trắng, mặt mày tuấn tú, mặc xiêm y bằng lụa màu xanh ngọc. Nam hài mím môi, đem nữ hài đẩy xa, thoạt vẻ thích ở chung với nữ hài .

Tiểu hài nhi mất hứng gọi “Ngụy Thường Hoằng, Ngươi hả? Vì để ý tới ?” Hóa đứa nhỏ là Lục thiếu gia Ngụy Thường Hoằng và Ngũ tiểu thư Ngụy Tranh.

Thường Hoằng để ý mấy lời của Ngụy Tranh, về phía hai bước, đúng lúc thấy Ngụy La đang trong viện. Ánh mắt Thường Hoằng sáng lên, gương mặt nhỏ nhắn cũng trở nên nhu hòa hơn, bước nhanh tới mặt Ngụy La: “Tỷ về !”.

Ngụy La dừng bước, kinh ngạc mặt.

Đời hai bọn họ chia lìa sớm. Ngụy La cũng mười năm gặp Ngụy Thường Hoằng, chỉ tới khi nàng mười lăm tuổi trở Phủ Anh Quốc Công nhận nhân mới thấy mặt từ xa một . Khi đó Thường Hoằng mà A La quen thuộc, thiếu niên mười lăm tuổi , Đỗ thị và Ngụy Tranh thiết kế, phá hủy tiền đồ, trở thành một hình , mỗi ngày đều sống vô tri vô giác. Mỗi khi Ngụy La nhớ tới cảnh tượng đó, nàng liền nhịn chua xót mà rơi lệ, thật giơ hai tay ôm một cái.

Đây là của nàng, bọn họ cùng sinh , cùng lớn lên, thiết hơn bất cứ tỷ bình thường nào khác.

Thường Hoằng bây giờ còn nhỏ, cũng sáu tuổi giống nàng. Lần , nàng nhất định thể mất , bọn họ cùng sống , Đỗ thị và Ngụy Tranh chia rẽ bọn họ, thì để hai đó cùng c.h.ế.t .

A La nhịn xuống cảm xúc trong lòng, mấp máy môi hỏi: “Phụ ở bên trong ?” Thường Hoằng trả lời, yên lặng A La.

Ngụy La thấy liền trở nên kích động, ánh mắt đỏ giống như xong, hơn nữa mặt nàng còn xót vết tích của nước mắt, mới . Vui sướng mặt Thường Hoằng rút , đưa tay lau mặt nàng, cánh môi phấn hồng mở , vui hỏi: “Tỷ ?”

Thường Hoằng Đỗ thị ngăn cản, ba bốn ngày nay thấy Ngụy La. Đỗ thị tỷ tỷ nhiễm phong hàn, sẽ lây bệnh cho , chờ tỷ tỷ hết bệnh mới thể sang thăm.

Thường Hoằng cảm thấy mấy ngày nay trôi qua thật dài, đợi đợi, giống như mãi cũng tới. Thường Hoằng và A La từ nhỏ mẫu , chỉ mỗi phụ , mà ông mỗi ngày đều vội vàng thi cử, căn bản thời gian quan tâm đến đám nhỏ. Cho nên và A La càng đặc biệt thiết, hơn nữa hai là long phượng thai, tình cảm hiển nhiên càng hơn so với tỷ bình thường.

Thường Hoằng thích chuyện, trưởng bối trong nhà đều cho rằng quái gở. Có điều mấy tiểu cô nương vẫn thích quấn lấy , ai kêu bộ dáng trời sinh hòa nhã, khiến yêu thích.

Thường Hoằng chỉ khi ở cùng Ngụy La mới thể nhiều một chút, cùng dáng vẻ lãnh đạm với Ngụy Tranh lúc nãy bất đồng. Giống như bây giờ, Ngụy La còn , Thường Hoằng bắt đầu căng thẳng, đôi mày thanh tú nhíu : “Là ai khi dễ tỷ?”

Ngụy La cúi đầu, dịu mắt, ngữ điệu ủy khuất: “Thường Hoằng…”.

Nàng chỉ là quá lâu gặp , nhớ , Thường Hoằng cho rằng nàng ăn hiếp, gương mặt nhỏ nhắn trở nên căng thẳng, bộ dáng vô cùng giận dữ.

Ngụy Côn ở trong phòng khách động tĩnh, liền ngoài. Ông mới từ Hàn Lâm Viện trở về, còn kịp thường phục thấy ba đứa nhỏ chặn ngoài cửa. Ngụy Côn nhịn : “Xảy chuyện gì thế, đều ở ngoài ?”

Ngụy La ngẩng đầu, đôi mắt ướt sủng, lông mi dài còn treo mấy giọt nước mắt. Ngụy La thấy Ngụy Côn, nhớ tới chuyện , nàng liền xẹp miệng, nhào trong n.g.ự.c Ngụy Côn, đáng thương lên án: “Phụ , phu nhân cần A La, phu nhân bán A La …”

Loading...