TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 105
Cập nhật lúc: 2025-02-11 07:01:38
Lượt xem: 133
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Viết xong vài câu, Ngụy La để tờ giấy phong thư gấp , đóng dấu lên, gọi Kim Lũ dặn: “Đem phong thư đưa cho nha của Tây Khóa Viện, kêu nha đó giao cho Lý Tương”. Nói xong, nàng suy nghĩ một chút, dặn dò: “Đừng đích đưa, kêu nha bên cạnh Ngọc Dung cẩn thận tới đây một chút, nhân thủ chỗ đủ, mượn của nàng một chút. Đưa thư xong cũng đừng gì cả, liền trở về”.
Quan hệ của Lương Ngọc Dung và nàng , bất quá cũng chỉ là một đứa nha , nàng nhất định sẽ thoải mái cho nàng mượn.
Cho dù Lương Ngọc Dung rõ tính toán của nàng, cũng nhất quyết sẽ ngoài, ngược sẽ hỏi nàng xem chuyện gì xảy . Đây là sự ăn ý cũng như tình cảm hảo tỷ nhiều năm giữa bọn họ.
Kim Lũ gật đầu, xoay ngoài.
Sau khi Lý Tương nhận thư, phản ứng đầu tiên là hỏi thăm xem nha đưa thư là ai. Nếu là nha của Ngụy La, nhất định sẽ cảm thấy vấn đề, sẽ mắc mưu. nếu là nha của Lương Ngọc Dung thì giống như , là thư là dùng giọng điệu của Lương Dục mà , Lương Dục thể tiện đưa tin, kêu bên cạnh hỗ trợ về tình thể tha thứ.
Nếu Lý Tương vẫn mắc mưu, thế cũng , lúc tiệc nàng còn biện pháp khác. Không lâu Kim Lũ về, với nàng sự tình thỏa đáng, thỉnh nàng yên tâm.
*** *** ***
Trong Tây Khóa Viện.
Lý Tương Giường La Hán bằng gỗ hoa lê, dựa gối đỏ thẫm thêu hoa, nhận thư mà nha mang tới, tò mò . Nội dung trong thư là mời nàng lúc tiệc đến ven hồ ở hậu viện để gặp , đầu thư đề nhi tử của Bình Viễn Hầu – Lương Dục. Nàng chấn động, tự chủ nhớ tới thiếu niên oai hung ban ngày, dung nhan đẽ ảnh oai hùng luẩn quẫn trong đầu nàng đuổi , vì gặp nàng? Bọn họ gặp khi nào chứ?
Trong thư Lương Dục ngưỡng mộ dung mạo của nàng, điểm ngược khiến Lý Tương chút nghi ngờ. Lý Tương đối với ngoại hình của lòng tin, nàng thừa hưởng sự xinh của Cao Dương Trưởng Công Chúa, da trắng nõn nà, răng như hạt bầu, tử nhỏ đến lớn cũng nhận nhiều lời tán dương. Lương Dục đối với nàng gặp thương, nàng tuyệt đối cũng thấy bất ngờ.
Chỉ là tùy tiện đưa một phong thư tới, quá mức đường đột ? Hóa lúc nàng chú ý tới , cũng chú ý tới nàng ?
Lý Tương cẩn thận suy nghĩ một chút, đề phòng lừa gạt, liền gọi nha đưa thư hỏi: “Phong thư do ai đưa tới? Người ?”
Nha lập tức kính cẩn : “Bẩm tiểu thư, là tiểu nha của Lương Tiểu Thư Phủ Bình Viễn Hầu trong sơn trang đưa tới, về ”.
Nói như , thật sự là Lương Dục?
Hắn tung tin ngoài, cho nên mới dùng nha của để che dấu tai mắt ? Thật cũng thể.
Lý Tương mím môi, lộ một tia vui vẻ. Lương Dục coi như tinh mắt, chỉ gặp qua một , liền hiểu dùng “Tiên tư ngọc mạo” để hình dung nàng, xem cũng chỉ là tên vũ phu chỉ hiểu đao kiếm.
Nàng đem tờ giấy gấp nhét tay áo, về phần ước định , thì một chút… Dù nàng cũng quen Lương Dục, vạn nhất chỉ trêu nàng thì ? Nàng kỹ một chút, chờ đến lúc tiệc tối quyết định .
*** *** ***
Mặt trời sắp lặn, ánh chiều sặc sỡ.
Dạ tiệc ở tiền viện khai tịch, nam nhân thì ở tiền thính, cô nương an bài tới khách phòng dùng bữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-105.html.]
Ban đêm núi lạnh. Ngụy La choàng ngoài bằng áo gấm Tô Châu thêu cành cây rũ xuống và giày đế mềm thêu hoa hải đường, cùng Lương Ngọc Dung tới khách phòng.
Trên đường, Ngụy La với Lương Ngọc Dung: “Nghe hôm nay Lương đại ca săn một đầu hươu cùng hai con thỏ? Ta mới hỏi Thường Hoằng, thật sự săn ”.
Lương Ngọc Dung gật gật đầu, chút vinh cùng hưởng : “Ca ca luyện tập b.ắ.n cung từ nhỏ, tới giờ cũng bảy tám năm , trình độ tự nhiên chơi”.
Ngụy La : “Vậy để Thường Hoằng thỉnh giáo Lương đại ca một chút ? Thời gian một đêm mặc dù cũng học gì, nhưng truyền thụ kinh nghiệm một chút cũng thể. Nếu Thường Hoằng ngay cả con thỏ cũng săn , khi trở về nhất định sẽ buồn thật lâu”.
Lương Ngọc Dung sảng khoái mà đáp ứng: “Tất nhiên thể! Cái để với ca ca một tiếng, khi tiệc kết thúc chỉ cho Thường Hoằng một chút”.
A La thật quá, hai mắt cong cong: “Không bằng trực tiếp ven hồ ở hậu viện ? Chỗ đó rộng rãi, luyện tập tay chân một chút cũng , sẽ bó tay bó chân”.
Đi nơi nào cũng , Lương Ngọc Dung cảm thấy vấn đề gì. Nàng lập tức kêu nha bên cạnh với Lương Dục một tiếng, khi tiệc kết thúc thì tới ven hồ một chuyến, chỉ giáo cho Thường Hoằng một chút kinh nghiệm săn bắn.
Ngụy La liên tục cảm ơn, khi đang chuyện thì khách phòng.
Trong phòng ít , ngoại trừ Lý Tương, còn hai tỷ Cao Đan Dương và Cao Tình Dương. Các cô năm tụ tốp năm tốp ba, chuyện trò vui vẻ, tình cảnh chút náo nhiệt.
Lý Tương thấy Ngụy La, mũi nhẹ hừ sinh khí, đầu qua một bên, cũng chào hỏi.
Ngược Cao Đan Dương tiến lên vẫy tay với Ngụy La, thái độ thập phần thiện, mỉm dẫn nàng đến tháp bát bảo xuống: “A La cũng tới đây, tới đây . Hai tới muộn quá, chỗ khác đều đầy . Chốc nữa tiệc bắt đầu mới chỗ, cứ đỡ chỗ .
Phần nhiệt tình khiến Ngụy La thụ sủng nhược kinh, nàng chớp chớp đôi mắt to: “Cao tỷ tỷ?”
Cao Đan Dương mặt áo vải thun mỏng màu xanh da trời, phía mặc váy bằng vải bóng cùng màu, khoác một cái áo choàng trắng thêu cẩm tú. Nàng là cô nương lớn nhất trong những ở đây, nữ nhân hai mươi tuổi là độ tuổi nhất, rút vẻ u mê và non nớt, kiều mị và ngây thơ hòa một, hồn nhiên thiên thành. Nàng chút để ý tuổi của , dáng vặn: “Ta với gặp vài , cơ hội chuyện với . Bây giờ cuối cùng cũng thể cùng một chỗ vài lời, ngẫm cũng thật dễ dàng”.
Ngụy La mím môi, bộ dáng tươi đúng mực: “Cao tỷ tỷ khách khí, chỉ là nghĩ tỷ còn nhớ rõ ”.
Cao Đan Dương tự rót một chén đưa tới mặt nàng, cảm khái : “Làm nhớ chứ! Lần đầu tiên gặp , còn ở trong cung, Tĩnh biểu ca tặng con mèo nhỏ tỷ cho . Lúc tỷ bực , thiếu chút nữa cãi với ”.
Ngụy La nâng chén , chỉ .
Lúc , nàng từ từ hỏi: “Vậy ba con mèo nhỏ ? Vẫn còn ở đó ?”
Cao Đan Dương liếc nàng một cái, phiền muộn : “Sớm còn, năm thứ hai chúng c.h.ế.t hết ”. Ngụy La tiếc nuối a một tiếng, âm thanh cảm động: “Thật là đáng tiếc”.
Hai cứ như câu câu , phần lớn là Cao Đan Dương , Ngụy La chỉ . Ngụy La và nàng quen thuộc, cũng đề tài chung gì, chỉ là khách khí bồi nàng mà thôi. Những năm nay Hàn Thị giáo dưỡng , mặt nàng cũng lộ chút bình tĩnh nào, ngược thoạt chăm chú.
Kỳ thật trong lòng Ngụy La hiểu rõ, Cao Đan Dương thích nàng, loại cảm giác cần kiểm chứng, bộ là trực giác của nữ nhân.