TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 107

Cập nhật lúc: 2025-02-11 07:09:43
Lượt xem: 117

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đến, ngoại trừ Lương Ngọc Dung, cũng ít những liên quan.

Lương Ngọc Dung ở khách phòng một lúc lâu, mãi còn thấy Ngụy La về, còn tưởng nàng lạc đường trong sơn trang, liền chuẩn tìm. Vừa vặn thiếu niên ở tiền viện mời mọc các cô nương đến đình bát giác ở hậu viện ngắm trăng ẩm rượu, Lương Ngọc Dung lo lắng bản cũng rõ đường, liền cùng tới. Vừa đến hậu viện, nàng liền thấy ven hồ hai ảnh, nàng nhận ngay một trong đó chính là Ngụy La, tiến lên tìm nàng , ngờ thấy một màn như !

Lý Tương lời nào đẩy Ngụy La ngã xuống đất, miệng ô ô, thậm chí còn đưa tay tát nàng - -

Lương Ngọc Dung chuyện gì phát sinh, nhưng chỉ bằng một màn , thể giáo dưỡng của Lý Tương thật sự đáng lo ngại! Hai cô nương thì thể phát sinh chuyện lớn gì, đáng giá để nóng tính đến ? Cho dù Ngụy La vô tình chọc giận gì, cũng thể mở miệng liền mắng “Tiện nhân!”. Dù phận Ngụy La cũng kém gì Lý Tương, cho dù thật tức giận, cũng nên xem mặt mũi Anh Quốc Công ở đằng tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, dù gì cũng nên cách giải quyết, cần động thủ động cước. Vừa giảm phong thái của bản , cũng tỏ đủ thông minh.

Không chỉ Lương Ngọc Dung nghĩ như , ở đây cũng nghĩ như .

Đáng tiếc Lý Tương Ngụy La chọc tức đến còn đầu óc, trong lúc nhất thời thể suy xét lợi hại trong đó, thấy Ngụy La ngã mặt đất giả đáng thương, trong lòng khỏi càng căm tức: “Ca ca, nên cản ! Ca ca nàng ? Tâm thuật bất chính, cố ý dụ dỗ đây, nàng , nàng hổ…”

Lời còn dứt, “Ba” một tiếng nặng nề rơi mặt Lý Tương!

Lý Tương bỗng nhiên im lặng, che lấy nửa bên gò má, thể tin Lý Tụng.

Sắc mặt Lý Tụng khó coi, thả tay xuống, tay trong tay áo nắm chặt thành quyền: “Lời của gì, miệng cô nương ô ngôn uế ngữ, học mấy từ ở chỗ nào? Ca ca xem như ở chỗ mới quen, phạm hồ đồ”. Nói xong gọi nha Quỳnh Chi của Lý Tương: “Tiểu thư phạm hồ đồ, ngươi ngăn cản ? Còn mang nàng tới đây gì? Đưa nàng về phòng , chờ hồi phủ xử trí mấy tên hạ nhân !”

Vẻ mặt Quỳnh Chi sầu khổ, đỡ Lý Tương thấp thỏm : “Tiểu thư, chúng trở về …”

Lý Tương phụ mẫu nâng niu trong lòng bàn tay mà lớn lên, từ nhỏ đến lớn còn thương qua bao giờ, cư nhiên bây giờ chính ca ca tát cho một cái. Một cái tát dùng lực nhỏ, đến giờ nàng còn thấy lỗ tai ong ong, gò má đau rát, ủy khuất cắn môi, hốc mắt rưng rưng: “Ta thấy ca ca mới là hồ đồ, giúp ngoài mà giúp của , sẽ về với nương, cho nương giáo huấn ca ca”.

Lý Tương dám bản Ngụy La thiết kế, tình nguyện thừa nhận ủy khuất lớn như , cũng thể ở mặt sự tình. Dù cho do Ngụy La thiết kế, nhưng hiện tại nàng xuất hiện ở chỗ , chính là ý niệm gặp riêng nam nhân trong đầu, cho dù thế nào cũng thể rõ.

Hai chuyện so sánh, tự nhiên danh dự quan trọng hơn một chút.

Chẳng qua nếu cứ như , sẽ gánh tiếng cố tình gây sự, kiêu căng, ngang tàn, bạo ngược. Việc với một cô nương xuất giá cũng ảnh hưởng lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-107.html.]

Lý Tương hung dữ trừng mắt Ngụy La, hận đến nghiến răng nghiến lợi. Thật sự là một vở kịch , để nàng giải thích mà nhảy , ngay cả chỗ trống biện giải cho cũng !

Lý Tương cam lòng xoay rời , tức giận đến hốc mắt đỏ bừng.

*** *** *** Ven hồ.

Ngụy La vốn chỉ giả vờ ngã một tý, nghĩ tới lúc để ý, chỗ chân trần ngã lên một đám đá cuội gồ ghề, hung hăng đ.â.m , đau mãi tới giờ! Lúc nãy nhiều , nàng cách nào xem xem vết thương thế nào, bây giờ tản , chỉ còn đám Lương Ngọc Dung và Lý Tụng, nàng mới nhịn đụng cổ chân một chút. Chỗ sưng lên lớn, đụng liền đau đến tan lòng nát , nhịn hít một ngụm khí. Xem chuyện trả cái giá thật lớn, chính là giá chút cao quá , nàng đau tới .

Cùng Lương Ngọc Dung tới còn Thường Hoằng và Lương Dục, Thường Hoằng mới liên tục che ở mặt Ngụy La, tuấn mi khẽ động, sắc mặt trầm tới đáng sợ. Nếu Lý Tương là nữ nhân, chắc chắn sớm tức giận động thủ.

Hắn âm thanh đau đớn của Ngụy La, vội vàng xoay tới mặt nàng, căng thẳng hỏi: “A La, ? Có đau chỗ nào ?”

Ngụy La chỉ mắt cá chân, nước mắt ròng ròng : “Chân đau”.

Thường Hoằng khi xong còn tức giận hơn, đều là Lý Tương hại, thật nên buông tha cho nàng ! Hắn nghiêng đầu hung hăng Lý Tụng một cái, đối với hai chán ghét tới cực điểm: “Nếu A La chuyện gì, tuyệt đối tha cho ngươi”.

Lý Tụng cũng để ý tới uy h.i.ế.p của Thường Hoằng, ánh mắt Ngụy La, hàm xúc ý tứ thuyết bất thanh đạo bất minh, mâu thuẫn phức tạp, lâu mới cứng rắn : “Tối nay là Tương Nhi đúng, nàng bồi tội cho ngươi”.

Ngụy La chút cảm kích, lạnh lùng :”Không cần”.

Sắc mặt Lý Tụng đổi, đột nhiên phẫn nộ trừng mắt nàng.

Ngụy La : "Chuyện hai phủ cố ý đám hỏi chắc ngươi cũng , chỉ là qua việc , phát hiện Phủ Anh Quốc Công dung nổi tính tình thiên kim đại tiểu thư của Lý Tương. Ta về sẽ với phụ , hôn sự của Lý Tương và Thường Hoằng dừng , tính tình Thường Hoằng mềm mỏng, chịu nàng lăn qua lăn ”. Nói xong đầu, nữa, vươn tay với Thường Hoằng: “Thường Hoằng, ôm tỷ về Đông Khóa Viện…”

Thường Hoằng , cúi đang nhẹ nhàng ôm lấy nàng, ai còn đụng xiêm ý của nàng, một động tác còn nhanh hơn . Một tay đối phương giữ lưng Ngụy La, một tay xuyên qua chân nàng, thanh âm trầm thuần hậu: “Bản vương ôm ngươi về”.

Loading...