TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 135

Cập nhật lúc: 2025-02-12 02:20:51
Lượt xem: 122

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy La ngủ một giấc thật dài, mãi tới giờ Dậu cũng chút dấu hiệu nào cho thấy nàng sẽ tỉnh.

Ngụy La ở chỗ ngủ tới thiên hôn địa ám, mấy Lương Ngọc Dung bởi vì lo lắng cho thể nàng, cũng rừng đào mà vội vã trở về. Lúc Triệu Giới đưa Ngụy La cũng báo cho Kim Lũ, trong lòng Kim Lũ tự chừng mực, vì trong sạch của tiểu thư nhà cũng lung tung. Bởi đám Lương Ngọc Dung chỉ thể Ngụy La khó chịu, đau đớn khó nhịn, lúc Triệu Giới cưỡi ngựa ngang qua rừng đào, liền thuận đường đưa nàng trở về.

Thực tế cũng gần giống như , ngoại trừ một vài việc Triệu Giới ở bên ngoài cửa, những việc khác đều chính đáng, .

Sau khi Lương Ngọc Dung từ rừng đào trở về, nghĩ tới thăm Ngụy La, nhưng Bạch Lam nàng tỉnh dậy nên đành về phòng . Không chỉ Lương Ngọc Dung, Ngụy Thường Hoằng cũng tới hai ba , nhưng cửa phòng Ngụy La luôn đóng chặt, cũng tiện quấy rầy, chỉ Bạch Lam chăm sóc Ngụy La cho .

Bạch Lam liên tục đồng ý.

Sáng sớm hôm , Ngụy Thường Hoằng tới một chuyến, lúc Ngụy La cũng rời giường.

Lúc cơn đau của Ngụy La cũng giảm nhiều, sắc mặt tuy hồng hào bóng loáng nhưng cũng còn tái nhợt giống như hôm qua. Nàng nhận lấy khăn ướt Kim Lũ đưa, rửa mặt, ở bàn tròn gỗ lim cùng Thường Hoằng dùng đồ ăn sáng ở chùa. Cơm trong chùa đều là thức ăn chay, bàn chỉ bánh bao đậu phụ, bánh ngọt củ cải và cháo nấu bằng gạo phỉ thúy cùng mấy thứ rau dưa để ăn sáng. Ngụy La gắp một đũa đậu phụ ngọc ấn cho miệng, đậu phụ mới , còn lẫn chút vị nấm, nấm và hạt thông thái nhỏ, cho miệng hương vị thơm ngon đậm đà, nuốt xuống vẫn để dư vị.

Mặc dù là cơm chay nhưng cũng kém phần tinh xảo so với cơm canh đạm bạc bình thường.

Ngụy La đối với phương diện gì bắt bẻ, đời nàng ăn những món còn tệ hơn thế , cho nên bây giờ ăn cơm rau dưa cũng thấy bình thường, ăn món ngon vật lạ cũng cảm thấy gì đặc biệt. Huống gì hôm qua lên núi quá mệt mỏi, sớm tinh mơ tỉnh dậy thì bụng trống rỗng, sớm đói , còn gì mà kén cá chọn canh? Dù chỉ cho nàng một chén cháo nàng cũng thể ăn ngon lành.

Nàng ăn quen nhưng nghĩa đều ăn quen như thế. Ở bên , Ngụy Tranh vô cùng bất mãn.

Ngụy Tranh ở trong gian phòng chỗ hành lang phía đông, cách phòng Ngụy La ba bốn gian. Lúc nàng đang nổi giận với hạ nhân, đuổi hai nha ngoài.

Hai nha khỏi phòng Ngụy Tranh, ngang qua phòng Ngụy La. Vì thế Ngụy La vặn một đoạn đối thoại - -

Nha mặc áo tím và quần trắng oán hận : “Ngũ tiểu thư thật khó khác, trong chùa trứng gà, mà nhất định đòi ăn trứng gà xào…”

Một nha đầu đeo trâm bạc khác cũng vô cùng buồn rầu, lắc đầu : “Thôi, ai kêu chúng là nha , nghĩ cách nào cho Ngũ tiểu thư quan trọng hơn!”

Hai đó xa dần, thanh âm cũng dần mất.

Ngụy La gắp một miếng củ cải cho miệng, ăn đến sinh động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-135.html.]

Ngụy Tranh chính là già mồm, ăn một bữa cơm chay khó tới ? Chùa chiền vốn là nơi ăn chay niệm phật, tới chỗ chịu tuân thủ quy củ nơi đây, nàng đang cố tình tìm cớ ? Nếu sư trụ trì , khi đuổi nàng khỏi chùa chừng.

Quả nhiên hai nha tay trở về, cúi đầu thỉnh tội với Ngụy Tranh. Ngụy Tranh gay gắt trách cứ hai họ vô dụng, đó rau xanh mơn mởn bàn, ghét bỏ nhíu mày, đẩy qua một bên, : ‘Không ăn, lấy điểm tâm cho ăn lót ”.

Lần ngoài, Phủ Anh Quốc Công cũng mang theo một ít điểm tâm để ăn đường , nghĩ lúc phát huy công dụng.

Ngụy Tranh xong hai nha vẫn im nhúc nhích, nàng hỏi: “Làm nữa?” Nha cúi đầu : “Tiểu thư, điểm tâm còn tối qua tiểu thư ăn hết …”

Hóa tối qua Ngụy Tranh cũng dùng cơm chay, đem hai miếng bánh xốp cuộn bơ và hạt thông còn ăn , lúc còn gì thể lấy ! Ngụy Tranh xong, tâm tình càng thêm phiền muộn, ăn cháo và rau bàn, đành áo lụa mỏng màu xanh nhạt cùng váy bằng vải thun khỏi phòng.

Lúc Ngụy Tranh ngang qua cửa phòng Ngụy La, thấy nàng đang ăn bánh bao đậu phụ, lập tức khinh thường hừ một tiếng, lướt qua cửa phòng.

Ngụy Thường Hoằng ở trong phòng bất mãn nhíu mày, để đũa xuống, lên : "Đệ với nàng một chút”.

Xưa nay Ngụy La và Ngụy Tranh hợp, Ngụy Tranh cũng bao giờ để Ngụy La mắt. Hai năm qua, bọn họ đều trưởng thành, nội tâm Ngụy Tranh so với càng nhiều, cũng trầm hơn, táo bạo như , dần kìm nén, đem chuyện giấu ở trong lòng. Nàng bằng Ngụy La, Ngụy Côn và Ngụy Thường Hoằng đều che chở Ngụy La, huống gì Ngụy La còn Thiên Cơ Công Chúa và Tĩnh Vương Triệu Giới chỗ dựa, vì thế cũng công khai khiêu khích Ngụy La giống như nắm bắt sơ hở tính . Ngụy Tranh bây giờ chỉ thể ngoảnh mặt ngơ, ngẫu nhiên những lúc Ngụy La như ý thì châm chọc khiêu khích vài lời.

Ngụy La giữ Thường Hoằng , cong môi, nhàn nhạt : “Đệ quan tâm nàng gì? Nàng ăn cơm là chuyện của nàng , chúng những ăn, còn ăn no”. Nói xong Ngụy La gắp chén Ngụy Thường Hoằng một miếng bánh ngọt, thập phần quan tâm săn sóc, dặn dò: “Ăn cái lót bụng”.

Hôm nay bọn họ sẽ xuống núi, đường xuống núi cũng thật dài, nếu ăn no ? Ngụy Tranh ăn gì, đến lúc đó chống đỡ mà té xỉu đường cũng ai cõng nàng xuống.

*** *** ***

Giờ Thìn một khắc, Đại phu nhân đến Điện Đại Hùng Bảo.

ống thẻ, chần chứ dứt. Chỗ 288 thẻ, cũng chỉ một thẻ là nhất. Chỉ khi nào rút thẻ mới cơ hội gặp mặt cao tăng Thanh Vọng. Đại phu nhân nắm tay nha , hít thở thật , ống thẻ chậm chạp dám quyết định. Cho tới khi một tăng nhân bên cạnh thúc giục bà, bà mới nhắm mắt lấy đại một thẻ, cũng liền đưa cho tăng nhân.

Tăng nhân tiếp nhận, bình tĩnh cho bà : “Thẻ thứ 113, trung cát”. Tâm tình Đại phu nhân lập tức chìm đến đáy cốc, mất mát vô cùng.

Xem hôm nay định là gặp cao tăng.

Đại phu nhân xoay ngoài, tâm tình . Nha bên cạnh thấy liền ôn nhu an ủi: “Phu nhân, chuyện gì , cùng lắm hôm nay chúng , ngày mai tới rút một nữa. Nếu ngày mai cũng , ngày còn dài… Tóm là vẫn cơ hội, chân đại thiếu gia đợi nhiều năm như , thời khắc cũng vội”.

Loading...