TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 162

Cập nhật lúc: 2025-02-12 08:54:35
Lượt xem: 103

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người phía là Ngụy Tranh, nàng mặc bối tử bằng gấm màu hồng phấn thêu hoa ngũ sắc, bên là váy thêu bách điệp như ý, đầu mang uyên ương song thúy vểnh lên, liền là tỉ mỉ ăn mặc. Cô nương phía là Tống Như Vi – của Tống Huy, năm nay mười lăm, mười sáu tuổi, mặc váy xòe màu vàng, đầu chải kiểu song .

Theo lẽ thông thường, Tống Như Vi và Tống Huy là , Tống Huy ngày thường tiên tư ngọc chất, chi lan ngọc thụ, của hẳn cũng là tiểu mỹ nhân nhất đẳng, đáng tiếc Tống Như Vi thất vọng. Bộ dáng nàng chỉ thể xem là thanh tú, cạnh cô nương bình thường coi như miễn cưỡng trở ngại, nếu so với Tống Huy bên cạnh liền kém hơn hẳn. Có điều hình nàng , mới mười lăm trổ mã như cô nương mười bảy mười tám tuổi, linh lung hấp dẫn, cho Ngụy La nghĩ tới bộ n.g.ự.c còn đau của , ngừng hâm mộ.

Quan hệ giữa Tống Như Vi và Ngụy Tranh , hai là bạn khăn giao, thường bí mật liên lạc. Bây giờ Tống Như Vi xuất hiện ở đây cũng hiếm lạ gì.

Ngạc nhiên là, phía các nàng còn Tống Huy theo.

Tống Huy mặc áo bào bằng lụa màu xanh ngọc thêu song sư, dáng cao lớn, tư thái cao quý. Xem là đưa hai về, dừng ở cửa Tùng Viên .

Ngụy Tranh xoay , mỉm dò hỏi: “Huy biểu ca, hôm nay Vi biểu tỷ ở đây với ? Sáng tinh mơ ngày mai sẽ cho đưa tỷ trở về”.

Tống Huy , suy nghĩ một lát gật đầu : “Vậy Như Vi liền phiền một đêm, sáng mai cho tới đón , phiền A Tranh ”.

Ngụy Tranh gật đầu , hai vài lời, hai gò má nàng vì mỉm , mang theo kiều thái đặc biệt của nữ nhi, thoạt nhu thuận hơn nhiều. Ngụy Tranh thấy Tống Huy cất bước , gấp gáp gọi : “Biểu ca ca, mấy ngày nữa và Như Vi biểu tỷ Bảo Từ tự dâng hương, ca ca với bọn chứ?”

Tống Huy dừng bước, trả lời.

Ngụy Tranh hỏi một : “Huy biểu ca, ca ca chứ?”

Tống Huy đang lắc đầu, Tống Như Vi hiểu rõ ca ca , thấy nhịn khuyên: “Ca ca với bọn chứ? Bảo Từ tự ở trong thành, cách nơi xa, ca ca thi đình xong , gần đây việc gì ? Ra ngoài một chút cho khuây khỏa”.

Thanh âm bọn họ lớn, cũng nhỏ, Ngụy La và Lương Ngọc Dung ở hành lang thể thấy rõ ràng rành mạch.

Ngụy La lúc mới nhớ tới hai ngày là ngày Tống Huy thi đình. Hai ngày đó nàng bệnh, Ngụy Thường Di quấn lấy nàng, khiến nàng quên còn một mảnh, càng hỏi thăm thi như thế nào.

Tống Huy bên suy nghĩ một lát, đang trả lời, ngước mắt vặn thấy Ngụy La và Lương Ngọc Dung từ hành lang nhỏ . Thân thể khựng , môi chợt cong lên , cúi đầu với Tống Như Vi và Ngụy Tranh: “Như Vi và A Tranh cùng , để kêu Đỗ Vũ cùng hai , phòng ngừa gì nguy hiểm”.

Ngụy Tranh lộ vẻ mặt tiếc nuối, trong lòng vô cùng mất mát. Thấy ánh mắt Tống Huy về một phía, tự chủ mà theo, sắc mặt lập tức biến đổi.

Ngụy La nhấc váy, cùng với Lương Ngọc Dung thong thả ung dung tới chỗ bọn họ, khéo léo một tiếng, chào hỏi:”Tống Huy ca ca, Như Vi biểu tỷ”.

Tống Huy Ngụy La, trong mắt ôn nhu sủng ái như Ngụy Tranh và Tống Như Vi: “A La ”.

Tống Như Vi coi như khách khí, cũng gật đầu gọi một tiếng: “A La ”.

Bọn họ ở bên cửa, mặc dù đến mức cản trở đường , nhưng tóm vẫn chút tiện. Ngụy La nghiêng đầu, thuận miệng : “Muội đưa Lương Ngọc Dung về, Tống Huy ca ca ? Sắc trời còn sớm, về trời sẽ tối, đường cũng tiện”.

Rõ ràng Ngụy La cái gì cũng , nhưng Tống Huy thể từ trong mấy lời một chút ý tứ. Hắn nàng hiểu lầm, liền giải thích: “Như Vi và A Tranh hôm nay tới Nhất Phẩm Đường mua son phấn, đường về gặp hai , liền đưa hai về, đang chuẩn rời ”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-162.html.]

Ngụy La mím môi, khẽ : “Tống Huy ca ca với chuyện gì? Ca ca đưa ai về, thể quản những thứ ?”

Tống Huy ý thức bản xúc động, : “A La đúng, là sai ”. Ngụy Tranh một bên chẳng câu nào, nhịn mà siết chặt khăn lụa trong tay.

Ngụy La lưu quá lâu, với Tống Huy hai câu, liền đưa Lương Ngọc Dung khỏi Tùng Viên, đầu .

*** *** ***

Mấy ngày kế tiếp, Phủ Anh Quốc Công vô cùng thanh tịnh.

Chứng phong hàn của Ngụy La bao lâu liền khỏi, mỗi ngày của nàng cũng rảnh rỗi, sáng sớm đến chỗ Tiết giảng, chiều đến chỗ Hàn Thị loay hoay hương liệu, học lễ nghi. Nếu chạng vạng thời gian nhàn hạ sẽ tìm Ngụy Thường Hoằng vài lời, ngày trôi qua coi như phong phú.

Nàng đồng ý với Triệu Giới sẽ suy nghĩ kỹ chuyện của bọn họ, vì thế cũng quên. Mỗi ngày rảnh rỗi liền nhịn nhớ mấy lời , nhớ những việc cho nàng, nghĩ nghĩ , trong lòng một sợi dây, càng kéo càng loạn, cuối cùng đem bộ tâm tình của nàng quấn thành một đoàn. Trong đầu đều là Triệu Giới, càng nghĩ càng loạn.

Bất tri bất giác, một tháng trôi qua.

Thời tiết ngày càng nóng, một ngày , xe ngựa từ trong cung tới, lấy danh nghĩa Triệu Lưu Ly đón Ngụy La cung.

Ngụy La nghi ngờ gì, xiêm y mỏng màu vàng nhạt thêu hoa văn bách liễu, bên là váy màu xanh biếc dệt kim thêu chuỗi ngọc Bát Bảo, chân mang hốt đầu lý , dẫn Kim Lũ và Bạch Lam cùng Phủ Anh Quốc Công, lên xe ngựa nắp xanh lộng lẫy.

Xe ngựa chạy chầm chậm đường.

Ngụy La cho rằng gặp Triệu Lưu Ly, vì thế ăn mặc phần mát mẻ hơn, đoan chính như lúc gặp trưởng bối. May là như , thời tiết bây giờ nóng. Lúc mới hạ, nếu tới ngày nóng nhất, còn sẽ vượt qua như thế nào.

Kim Lũ và Bạch Lam cầm quạt tròn, ở hai bên giúp nàng quạt mát, trong chốc lát xe ngựa liền dừng .

Kim Lũ nghi ngờ : “Kỳ lạ, hôm nay nhanh ? Thường ngày hai khắc chuông mới tới cung ?” Hôm nay chỉ dùng một khắc là tới.

Ngụy La cũng nghi ngờ, đỡ tay Bạch Lam, nhấc rèm vải tối màu, khỏi xe ngựa. Nàng bên cạnh xe ngựa, phủ mặt, trong nháy mắt chút sửng sốt.

Cửa chính sơn son, cửa hai con sư tử đá khí thế thẳng, cửa chính rộng mở, thậm chí còn thể thấy mảnh ngói xanh bên trong.

Ngụy La ngẩng đầu liền thấy tấm biển ba chữ to - - Tĩnh Vương Phủ.

Đây là phủ của Triệu Giới, lâu nàng tới chỗ , mà trong ấn tượng của nàng, nàng cũng chỉ tới đây một .

phu xe mang nàng tới đây.

Cửa Phủ Tĩnh Vương mở , Triệu Giới trở về ? Đến tột cùng là Triệu Lưu Ly tìm nàng, … lấy danh nghĩa Lưu Ly tìm nàng?

Nghĩ đến đây, Ngụy La lui về nửa bước, đang xoay trong xe, lệnh cho phu xe chạy về Phủ Anh Quốc Công. Chợt thấy Triệu Lưu Ly từ trong phủ , tay nắm váy chạy tới mặt nàng, thấy bộ dáng Ngụy La vẻ , liền vội vàng kéo , một bên khuyên bảo, một bên lau nước mắt: “A La, đừng , đừng giận … Ta cố ý gạt ngươi. Hôm nay ca ca trở , nhưng thương nghiêm trọng, bây giờ còn bên trong, ngươi mau thăm một lát !”

Loading...