TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-02-12 09:06:25
Lượt xem: 116

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy La rút tay về, điều thành công. Thật kỳ quái, Triệu Giới đang trọng thương, còn sức mà nắm tay nàng chặt như ? Môi hồng bĩu , bộ dáng nho nhỏ tỏ lớn lối khiến yêu hận: “Muội như ? Chỉ là Đại ca ca dưỡng thương cho , đến lúc đó tới nhà cầu ? Phụ và Thường Hoằng mới đồng ý gả cho một con ma ốm”.

Nàng dám là ma ốm, gân xanh trán Triệu Giới cũng nổi lên . Sự việc liên quan tới tôn nghiêm của nam nhân, thể tùy ý để Ngụy La vu oan/ . mà nghĩ một chút, nàng chịu để Phủ Anh Quốc Công cầu , là đồng ý ?

Đôi mắt đen của Triệu Giới ánh lên vẻ vui vẻ, đôi môi mỏng nhịn cong lên, nắm tay tiểu cô nương mãi buông , lâu mới chậm rãi : “Được, đợi bản vương dưỡng thương thật xong, liền tới Phủ Anh Quốc Công cầu ”.

Ánh mắt quá ôn nhu, chất chứa nhiều tình ý sâu nặng. Ngụy La chịu nổi, cũng chút quen, đầu : “Nếu Đại ca ca , về đây”.

Triệu Giới Ngụy La, ý định thả nàng : “Ở , vài câu với bổn vương”.

Có cái gì mà ? Hắn đang thương, đại phu đều nghỉ ngơi cho , chuyện đang lãng phí sức lực ? Ngụy La chằm chằm Triệu Giới, môi mấp máy, đang mở miệng.

Triệu Lưu Ly đột nhiên từ đằng tấm bình phong mười hai phiến , ánh mắt rơi hai bàn tay đang nắm lấy của hai , bước chân dừng , chút hổ , với Triệu Giới: “Hoàng … Muội nghĩ với một tiếng, mẫu hậu tới , còn mang theo Đan Dương biểu tỷ”.

Ngụy La vô thức rút tay .

Không là nàng cảm thấy tật giật , mà là bát tự còn đưa, nàng để Trần Hoàng Hậu hiểu lầm.

Bàn tay nhỏ trong tay Triệu Giới bỗng nhiên còn, sắc mặt tâm tình, chỉ nhíu mày : “Cao Đan Dương tới đây gì?”

Triệu Lưu Ly Ngụy La một chút, Triệu Giới, bộ dạng vô tội: “Muội cũng … Có lẽ là chuyện ca ca thương, lo lắng, cho nên mới tới thăm một chút…”

*** *** ***

Trên hành lang từ chính phòng tới nội viện.

Không lâu , quả nhiên thấy Cao Đan Dương đang đỡ Trần Hoàng Hậu vội về phía .

Trần Hoàng Hậu nhi tử thương, quản gì nữa, bỏ hết sự vụ trong cung mà tới thăm. Vừa lúc Cao Đan Dương ở bên cạnh bà, thấy Triệu Giới thương, liền năn nỉ Trần Hoàng Hậu mang nàng cùng. Trần Hoàng Hậu nghĩ hai họ quan hệ thiết, là thanh mai trúc mã, liền kiêng dè đồng ý.

Trần Hoàng Hậu kịp xiêm y, mặc một bộ hồng sam trăm hoa, bên là váy dài thêu ngọc nữ hiến thọ, đầu đội mũ tống, ung dung quý phái. Bởi vì bà đang khẩn trương, nên thiếu vài phần trầm , nhiều hơn vài phần hoảng loạn. Bên cạnh Trần Hoàng Hậu là Cao Đan Dương mặc xiêm y hồng phấn phiếm vàng, nàng như bình tĩnh, nhưng tay trong tay áo nắm chặt, nàng đang vô cùng lo lắng cho Triệu Giới.

Hai tới gần cửa phòng, Triệu Lưu Ly và Ngụy La cùng tiến lên hành lễ. Triệu Lưu Ly : “Mẫu hậu”.

Trần Hoàng Hậu cũng quản gì nữa, cắt đứt lời nàng: “Trường Sinh thế nào ?”

Triệu Lưu Ly : “Đại phu coi vết thương cho ca ca , cầm máu, băng bó miệng vết thương, lúc cũng còn nguy hiểm nữa”. trong lòng nàng vẫn sợ hãi: “Mẫu hậu, ngài , lúc nãy ca ca chảy thật nhiều máu… sợ đến mức hù con phát …”

Trần Hoàng Hậu còn nguy hiểm, lập tức thở phào. Bà vốn xem một chút, ánh mắt rơi Ngụy La đang một bên, tò mò hòi: “Sao A La cũng ở đây?”

Triệu Lưu Ly sớm nghĩ xong lý do, kéo tay Ngụy La : “Con vốn đang cùng A La, thấy tin ca ca thương, nhất thời sốt ruột, liền bất chấp kéo nàng tới đây ”. Nói xong tiếp: “Cũng may ca ca còn nguy hiểm nữa, con liền đưa A La về”.

Trần Hoàng Hậu gật đầu, trong lòng vốn còn đang lo lắng cho thương thế của Triệu Giới nên cũng nghĩ nhiều, bà hỏi nữa, cất bước trong phòng.

Cao Đan Dương theo phía , lúc ngang qua Ngụy La, nhịn thoáng qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-166.html.]

Ngụy La thấy nàng , cong môi khẽ : “Cao tỷ tỷ”.

Cao Đan Dương , : “A La ”. Rồi thêm lời nào, xoay trong phòng. Bên trong phòng, Trần Hoàng Hậu tới bên cạnh giường.

Lúc , Triệu Giới mặc xiêm y tử tế, đúng là đồ mà Ngụy La đưa cho . Hắn tựa đầu giường, ánh mắt cửa sổ, cũng đang gì.

Trần Hoàng Hậu thấy sắc mặt tái nhợt, bộ dạng suy yếu, nhịn vành mắt ửng hồng, xuống mép giường : “Rốt cuộc xảy chuyện gì? Không thứ đều , trở về thương?”

Triệu Giới thu hồi tầm mắt, bờ môi mở, nhàn nhạt : “Chỉ là vết thương nhỏ, mẫu hậu đừng quá lo lắng”.

Trần Hoàng Hậu thể lo lắng, bà chỉ một nhi tử, còn thành , nếu gì thì bây giờ? Bà cầm khăn lụa lau nước mắt, hỏi: “Rốt cuộc là ai , tra phía ?”

Triệu Giới quá nhiều: “Còn ”.

Cho dù Triệu Giới , Trần Hoàng Hậu cũng như . Mấy chuyện tranh quyền đoạt lợi , lưng dơ bẩn thế nào, bà sớm lĩnh giáo . Lần Triệu Giới thương, tám phần thoát khỏi liên quan tới Triệu Chương. Sắc mặt Trần Hoàng Hậu khó coi, mặc dù trong lòng tức giận, nhưng cũng tiện nhúng tay . Triệu Giới tự suy nghĩ của , nếu bà tay, chừng chẳng những giúp , còn khiến thêm phiền.

Nghĩ , Trần Hoàng Hậu đành bình cơn giận trong lòng, tiếp tục hỏi những chuyện , chỉ quan tâm tới vết thương của .

Bên cạnh Triệu Giới nữ nhân nào chăm sóc, thương cũng ai ân cần hỏi han, về điểm Trần Hoàng Hậu vô cùng yên tâm, thao thao bất tuyệt : “Mấy lời đại phu con nhớ kỹ , đừng cậy mạnh, dưỡng thương quan trọng hơn, chuyện khác đều đặt …” Bà thở dài một tiếng, : “Nếu con thành , mẫu hậu cũng lo lắng như ”.

Triệu Giới tự chủ nhớ tới tiểu cô nương , nhịn cong môi.

Nếu cưới nàng, cuộc sống sẽ thế nào? Nếu là , Triệu Giới thật hứng thú với việc thành gia lập thất, bây giờ đổi là Ngụy La, thì khác .

Cùng nàng ở một chỗ, mỗi thời khắc đều cảm thấy vui sướng.

Lần Trần Hoàng Hậu tới chuyện hôn sự, Triệu Giới chẳng những lộ vẻ mặt vui, ngược còn khẽ . Bà lập tức cảm thấy chút hy vọng , gọi Cao Đan Dương : “Hôm nay vốn là Đan Dương cung giúp mẫu , con thương, con bé lo lắng, tới thăm biểu ca.

Bản cung vì thế cũng dẫn nàng theo”.

Cao Đan Dương ở đầu giường, Trần Hoàng Hậu như , liền thẹn thùng, Triệu Giới : “Tĩnh biểu ca , yên tâm ”.

Đang chuyện, nha bưng dược , hành lễ với Trần Hoàng Hậu : “Hoàng Hậu Nương Nương, dược của Tĩnh Vương Điện Hạ sắc xong ”.

Trần Hoàng Hậu , thoáng qua cánh tay thương của Triệu Giới, dậy nhường chỗ: “Thời tiết mấy ngày nay lạnh, khuỷu tay bản cung cũng đau nhức. Đan Dương, ngươi tới giúp Tĩnh Vương biểu ca uống thuốc ”.

Cao Đan Dương mặc dù trong lòng cao hứng, nhưng mặt lộ vẻ ngượng ngùng: “A di, việc lắm…”

Trần Hoàng Hậu đang nữa, ý mặt Triệu Giới liền thu , lạnh lùng như băng : “Không cần, tự bản vương thể”.

Triệu Giới tỏ vẻ ngạo mạn xa cách, so với bộ dáng ôn nhu kiên nhẫn đối với Ngụy La bất đồng. Cao Đan Dương luống cuống, liếc mắt Trần Hoàng Hậu.

Không khí trong phòng đang căng thẳng, Triệu Lưu Ly đột nhiên tới tấm bình phong, , : “Mẫu hậu, hoàng , nếu chuyện gì, con đưa A La về”.

Ngụy La lưng Triệu Lưu Ly, nàng Triệu Giới, mà thuốc đựng trong chén men sứ xanh đang Cao Đan Dương cầm trong tay. Nàng chớp mắt mấy cái, như đang nghĩ gì đó.

Loading...