TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 180

Cập nhật lúc: 2025-02-12 09:56:05
Lượt xem: 90

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ nghĩ, mặt Ngụy La liền đỏ lên.

Thường Hoằng chút mất mát, bất quá cũng , dù lễ vật cũng là của , chạy thoát. Hắn đưa tay sờ sờ trán Ngụy La hỏi: “Sao mặt tỷ đỏ ? Có Ngụy Tranh lây bệnh, cũng nhiễm phong hàn ?”

Ngụy La lắc lắc đầu, gương mặt nhỏ vẫn đỏ rực như cũ: “Không … Chỉ là tỷ chút nóng”.

Không thể tiếp tục chuyện với Thường Hoằng, nếu kiểu gì cũng lộ sơ hở. Ngụy La tránh qua một bên : “Không tìm Tiết ? Muộn tí nữa ngài sẽ nghỉ, mau ”.

Thường Hoằng Ngụy La chằm chằm, khi khẳng định Ngụy La việc gì, mới cất bước tới sân nhỏ của Tiết .

Ngụy La trở về phòng, mở hộp, lấy bạch ngọc kê . Lúc nãy nàng ấm đầu mới mua nó, bây giờ mua về liền cảm thấy bực bội, thật sự đem tặng ? Nếu nàng giữ trong phòng, khác thấy nhất định sẽ hoài nghi, thứ liền là đồ của nam nhân, Thường Hoằng dùng , thì là của ai?

Nàng cầm lấy ngọc kê, nghĩ ngợi lung tung, lúc Kim Lũ bưng một tách Quân Sơn tới, thấy thế thuận miệng hỏi: “Tiểu thư đem ngọc kê tặng cho Tĩnh Vương ?”

Ngụy La giật , nghiêng đầu kinh ngạc hỏi: “Ai tặng cho ?” Kim Lũ: “…”

Lúc tiểu thư mua cây trâm , tặng cho Tĩnh Vương ?

Kim Lũ nàng và Bạch Lam cũng ngốc, chuyện giữa Ngụy La và Triệu Giới bọn họ sớm . Trong tâm các nàng cảm thấy Triệu Giới , đối với tiểu thư , xem tiểu thư như bảo bối mà yêu thương, cưng chiều. Các nàng còn thấy qua nam nhân nào yêu thương một tiểu cô nương như . Hơn nữa phận và địa vị của Triệu Giới cao quý, nếu tiểu thư gả qua, nhất định sẽ chịu ủy khuất.

Lúc ở cửa hàng ngọc, Ngụy La lưu luyến rời chăm chú cái ngọc kê , rõ ràng chọn xong lễ vật cho Thường Hoằng thiếu gia , mà vẫn mua nó về. Nếu tặng cho Tĩnh Vương thì còn thể tặng cho ai?

Ngụy La Kim Lũ chút lưu tình đ.â.m thủng tâm tư nhỏ của nàng, gò má phiềm hồng, chút tự nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-180.html.]

Nàng quả thật định tặng cho Triệu Giới, tặng cho nàng nhiều lễ vật như , nàng hình như chỉ tặng cho mỗi một con ch.ó nhỏ lúc bảy tuổi. Con chó gọi là Tứ Hỉ, lúc Ngụy La mười một tuổi thì nó sinh bệnh, cho dù cố gắng nhưng nửa tháng liền chết. Nàng nghĩ tặng một cái gì khác, giống như Triệu Lưu Ly mua ngọc bội cho Dương Chẩn , đeo ở , liền nhớ tới nàng.

Ngụy La đuổi Kim Lũ ngoài, một giường ở cửa sổ phía Nam, trong lòng ôm gối đầu bằng tơ vàng, ngã xuống co thành một đoàn. Gương mặt nhỏ nhắn chôn trong gối, chỉ lộ cái tai nhỏ hồng hồng.

Nàng hình như thật sự thích Triệu Giới…

Kể từ thương, Ngụy La phát hiện bản để ý tới , về mỗi ngày liền tự chủ mà nhớ tới . Lúc hôn nàng, thật nàng cũng bài xích, ngược trong lòng cảm thấy tê dại, cùng thiết, gần gũi hơn một chút. Lúc ở xe ngựa, nàng vô ý đáp , ngẩn , chợt nâng khuôn mặt nàng lên hôn kịch liệt.

Ngụy La từng yêu qua một nào, cả hai kiếp cộng cũng , cho nên ở phương diện chút trì độn… Một tháng đột nhiên Triệu Giới hôn nàng, khiến nàng cảm thấy hoảng loạn, tay chân luống cuống, nên lúc nào cũng cắn răng cự tuyệt. một tháng nàng suy nghĩ nhiều, dần dần phát hiện thật bản cũng bài xích , chỉ là quen mà thôi.

Ngày đó Triệu Giới thương, giường với nàng, nàng cảm thấy đau lòng, cũng là đầu tiên phát hiện lâu như , hóa nàng cũng chút nhớ . Sau đó Cao Đan Dương đưa nàng khỏi phủ, còn những lời , khiến lòng nàng cực kỳ vui. Vì nàng thể Phủ Tĩnh Vương chứ? Cao Đan Dương gả cho Triệu Giới ? Bọn họ Thanh mai trúc mã nên tình cảm lắm ? Trước nàng từng để ý tới, trong nháy mắt bộ dâng lên trong lòng, trăm cái tư vị lẫn lộn, khó thể hình dung .

Nàng để Triệu Giới thú Cao Đan Dương, càng để Triệu Giới tiếp xúc với nàng , thậm chí ngay cả một câu cũng .

Nàng đối với Triệu Giới bắt đầu ham chiếm giữ, nếu Đại ca ca là của nàng, thì chỉ thể là của nàng.

Ngụy La ôm gối suy nghĩ miên man, lúc nào . Trong mơ là một mảnh rừng đào, nàng cùng Triệu Giới cưỡi ngựa tán cây, giẫm lên những cánh hoa đào phủ đầy mặt đất mà tiến về phía . Con đường phảng phất như kết thúc, chẳng tại trời bỗng nhiên mưa đá rơi xuống, rào rào đổ nàng, nện ót nàng đau nhói, Ngụy La lấy tay che đầu, nhẹ rên một tiếng, gọi đang phía : “Đại ca ca …”.

Người phía đầu , là Triệu Giới, mà là Thường Hoằng, mặt chút biểu tình. Ngụy La kinh ngạc, lập tức té từ ngựa xuống, cũng giật tỉnh .

Vừa mở mắt, nàng liền thấy Thường Hoằng đang ở mặt.

Hai ngón tay cong lên, gõ lên ót nàng, sắc mặt chẳng chút nào. Hóa đây là cơn mưa đá … Ngụy La mới tỉnh ngủ, mơ mơ màng màng nghĩ.

Thường Hoằng ở đầu giường, trong tay cầm một cái bạch ngọc kê, sắc mặt phức tạp hỏi: “A La, cái là tặng cho ai?”

Loading...