TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 218

Cập nhật lúc: 2025-02-13 07:29:56
Lượt xem: 123

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cao Đan Dương hoảng sợ, tay vươn quên rút về, vẫn giữ nguyên tư thế cũ.

Ngụy La từ từ mở mắt, đôi mắt hạnh xinh chút gợn sóng, giống như thể thấu lòng . Khóe môi nàng cong lên thành một nụ , cho dù gương mặt nhỏ tái nhợt nhưng khí thế thua kém ai. Nàng bình tĩnh hỏi ngược : “Không tỷ bóp c.h.ế.t ?”

Cao Đan Dương bừng tỉnh hoàng hồn, vội vàng rút tay về, duy trì chút hình tượng còn sót : “Không, chỉ là…”

Ngụy La dậy, đôi mắt đen lúng liếng lay động, chằm chằm màn hoa hồng dệt kim xòe đỉnh đầu, khóe môi cong cong chút châm chọc. Nàng Cao Đan Dương: “Tỷ hận , ghen tị, hận thể c.h.ế.t , đúng ?” Ngụy La mấy lời cũng thèm để ý tới vẻ mặt trắng bệch của Cao Đan Dương, tiếp tục : “Nếu là tỷ, nhất định sẽ chọn cách tay.

Bởi vì trong điện chỉ hai chúng , c.h.ế.t , tỷ cũng thoát khỏi liên can”. Cao Đan Dương mở to mắt, khiếp sợ Ngụy La, thể bình tĩnh đến thế.

Ngụy La bỗng nhiên lên, hai má lúm đồng tiền dịu dàng, xinh đáng yêu: “Vì Cao tỷ tỷ g.i.ế.c ? Là vì gả cho Tĩnh Vương ca ca ? tỷ nghĩ sai , nếu c.h.ế.t , tỷ cho rằng Tĩnh Vương ca ca sẽ cưới tỷ ?”

Sắc mặt Cao Đan Dương tái nhợt trắng bệch, nàng thấy hổ thẹn giống như bốc trần. Nàng tựa đầu giường, hốc mắt phiếm hồng: “Sao ngươi sẽ …”.

“Bởi vì thích ngươi”. Đôi mắt Ngụy La trong suốt, đôi mắt ngập nước động lòng , lời cũng tàn nhẫn: “Nếu Tĩnh Vương ca ca thích tỷ, cần gì kéo dài tới như ? Tỷ hẳn là , lúc Tĩnh Vương ca ca ở với , hận thể lúc nào cũng ở bên cạnh , chờ tới nhà cầu hôn, còn thể những lời tâm tình êm tai. Tỷ tại ? Bởi vì thích nha!”

Cao Đan Dương sững sờ, lời của Ngụy La kích động nhẹ, khi lấy tinh thần, ngữ khí của nàng chút kịch liệt: “Ta thích biểu ca ca mười năm, so với ngươi tình cảm của với sâu hơn nhiều, vì cái gì cố tình là ngươi? Tại ngươi gả cho , rõ ràng phù hợp hơn, hiểu rõ hơn…”.

như thế thì ích gì? Nàng tự tình nguyện, bắt khác cảm kích?

Ngụy La chậm chạp chuyện : “Muội cũng hiểu rõ Thường Hoằng, và Thường Hoằng từ khi sinh liền ở cùng , gần mười lăm năm. Nếu theo Cao tỷ tỷ , cũng nên gả cho Thường Hoằng ?”

Cao Đan Dương nghẹn lời, đúng là Ngụy La khiến cho cách nào phản bác .

Đôi mắt hạnh cong cong giống như một dòng nước đang chảy: “Mặc dù quen Triệu Giới lâu như tỷ, cũng thích sớm như tỷ. bọn sẽ thành , thời gian bên cũng dài hơn, lẽ còn là cả đời. Đến lúc đó, sẽ hiểu rõ hơn tỷ, cũng thích hơn tỷ”.

Cao Đan Dương lời nào.

Nàng vốn tới để tuyên bố chủ quyền, nhưng Ngụy La phản bác cách nào tiếp. Cho dù nàng tới đây, vẫn thua đến rối tinh rối mù.

Cao Đan Dương bất động hồi lâu, cuối cùng xoay rời .

*** *** ***

Sau tấm bình phong, Triệu Giới chắp tay, đôi môi mỏng vô thức cong lên thành một nụ .

Hắn nghĩ sẽ mấy lời từ miệng Ngụy La, hóa nàng suy nghĩ như . Cả đời, hai chữ thật mê .

Bọn họ chung đụng tới giờ đều là chủ động, lúc mật, nàng lúc nào cũng cự tuyệt. Triệu Giới cho rằng Ngụy La thích , thời gian cũng thu liễm ít nhiều, nghĩ chờ bọn họ thành mới hảo hảo mà thương yêu nàng, bây giờ chỉ sợ là nhịn .

Triệu Giới với Chu Cảnh: “Nói với mẫu hậu, Hoàng đế Ổ Nhung liên hôn, điều kiện của Cao Đan Dương thích hợp”.

Chu Cảnh lập tức hiểu ý của , ở trong lòng tiếc thầm một trận Cao Đan Dương xoay lui xuống.

Ổ Nhung cách Đại Lương trăm ngàn dặm, đường xá gian khổ, nếu đến nơi đó , đời hẳn thể về Thịnh Kinh Thành một .

Xem vương gia quả thật tức giận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-218.html.]

Triệu Giới khỏi bình phong, Ngụy La vẫn chằm chằm đỉnh màn tới xuất thần, nàng đang nghĩ gì.

Ngụy La chuyển tầm mắt, chợt thấy ảnh của , vô thức : “Ồ?” Triệu Giới cởi ủng màu mực xuống, lời nào lên giường.

Ngụy La hiểu ý gì, mở to mắt hỏi: “Sao Đại ca ca ở đây? Không ở Dung Hoa Điện tham dự cung yến ?”

So với nàng cung yến là gì chứ? Triệu Giới nắm lấy tay nàng, ngả lên nàng, thuận thế giật móc vàng xuống. Màn lụa rủ xuống, trong nháy mắt ngăn cách bên trong và bên ngoài giường.

Cánh tay Triệu Giới siết chặt, ôm lấy nhỏ nhắn lòng, mặt dán lên mặt nàng, một đường lướt qua, tìm cánh môi mềm mại non nớt liền bắt lấy: “Muội thích bổn vương lời tâm tình êm tai?”

Ngụy La thế liền nàng chuyện với Cao Đan Dương, tính mở miệng giải thích, ai ngờ Triệu Giới nhân cơ hội chui , ngậm lấy lưỡi nàng, ngừng đốt lửa. Ngụy La nhẹ nhàng hừ một tiếng, mãi lúc mới Triệu Giới buông . Nàng mím môi, giữa răng và môi là nước bọt của ai, mềm nhũn lên án: “Đại ca ca lén chuyện”.

Triệu Giới cúi đầu thanh thanh , ngậm lấy thùy tai mềm mại của nàng: “Có tiểu gia hỏa mới ở với bản vương cả đời, nếu bản vương , chẳng đáng tiếc ?”

Ngụy La đỏ mặt vùi mặt cổ , hiếm khi nàng thẹn thùng. Cho dù là cũng phản bác.

Triệu Giới yêu c.h.ế.t bộ dáng nũng nịu của nàng, nắm tay nàng kéo xuống.

Hắn tựa trán nàng, cọ cọ xát xát, thống khổ : “Bảo bối, bản vương sắp nhịn ”.

Cách ngày bọn họ thành còn một năm, một năm rõ nàng thuộc về , thể tay. Hắn đúng mực, cũng trân trọng nàng, cứ mà ăn nàng. Dù nàng còn nhỏ, đợi nàng lớn thêm chút nữa.

Chỉ là quá trình thật đau khổ. May là biện pháp thư giải khác.

Ngụy La sợ hãi, vội vàng rút tay , nhưng nàng thể địch Triệu Giới! Ngụy La giãy giụa, thế nhưng trượt hai cái! Triệu Giới cúi đầu ngậm lấy dái tai nàng, thanh âm khàn khàn gợi cảm, tiến trong tai nàng thật khiến nàng c.h.ế.t lặng.

Đây là tẩm cung của Triệu Lưu Ly, Lưu Ly lúc nào cũng thể đây, thế nhưng… thế nhưng…

Gò má Ngụy La hồng tới thấy máu, nàng phản kháng, nhưng thế nào, ỡm ờ liền thuận nước đẩy thuyền.

Ngụy La đối với chuyện cũng một chút, kể từ khi đính hôn với Triệu Giới, Tứ bá mẫu trong sáng ngoài tối bóng gió với nàng. Nàng rõ giữa phu thê chuyện như là bình thường, nhưng nàng vẫn thẹn thùng, dù bọn họ còn phu thê chân chính

Tiếng thở dốc của Triệu Giới rơi tai nàng, gần như , thở của phun lên cổ nàng, khiến đều nổi da gà. Ngụy La rụt rụt bả vai, ưm một tiếng, yếu đuối vô lực.

Trong điện đột nhiên vang lên tiếng bước chân nhanh chậm, ngay đó là giọng của Thường Hoằng: “A La?”

Ngụy Thường Hoằng Anh Quốc Công gọi , thật cũng chuyện gì lớn. Ngụy Trường Xuân và Ngụy Côn tình hình của Ngụy La, lo lắng hỏi thăm một chút, Ngụy Thường Hoằng một năm một mười trả lời, bọn họ Ngụy La liền yên tâm.

Ngụy Thường Hoằng yên lòng Ngụy La, liền về Dung Hoa Điện. Hắn thấy màn che nghiêm cẩn liền nhíu nhíu mày.

Kỳ lạ, bỏ màn xuống?

Ngụy La cả kinh, cẩn thận dùng thêm sức. Triệu Giới cứng đờ, chợt cúi đầu rên thành tiếng.

Loading...