TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 224
Cập nhật lúc: 2025-02-13 23:55:47
Lượt xem: 83
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cung nhân cầm dùi trống trong tay, nặng nề gõ lên trống da trâu lớn, ba tiếng “thùng thùng thùng” vang lên, báo hiệu đại điển cưỡi ngựa b.ắ.n cung chính thức bắt đầu.
Lão Công Công ở khán đài cao giọng : “Trận đấu cưỡi ngựa b.ắ.n cung trận đầu tiên, thi b.ắ.n cung - -“.
Theo hiệu lệnh , hai bên mỗi bên ba thanh niên dũng sĩ tiến võ trường, trong đó một đúng là Tam ca ca của Ngụy La – Ngụy Thường Huyền. Năm nay Ngụy Thường Huyền mới nhược quán, đừng chỉ là hài tử bất hảo, khi lớn lên là công tử dáng vẻ đường hoàng, tác phong nhanh nhẹn. Hắn cưỡi tuấn mã tới chính giữa võ trường, ôm quyền hành lễ với đối phương, chút suy tính gì đó.
Ngụy La rõ Ngụy Thường Huyền từ nhỏ am hiểu b.ắ.n cung, độ chính xác cao, chỉ là so với Ổ Nhung thì như thế nào?
Hơn mười vị cung nhân đẩy mục tiêu xa, lão công công đang giảng giải quy tắc của trận đấu. Trên võ trường tổng cộng mười mục tiêu, cái xa hơn với cái , mỗi theo thứ tự sân, mở cung, lắp tên, tính theo mục tiêu xa nhất b.ắ.n , b.ắ.n trúng xa nhất ở bên nào thì bên đó thắng.
Người Đại Lương sân đầu tiên là nhi tử của một vị Hộ Bộ Thượng Thư, rút một mũi tên trong bao , lắp cung tên khảm sừng, động tác lưu loát như nước chảy mây trôi, nhanh b.ắ.n ba mũi tên, đều trúng chính giữa hồng tâm! Đến mục tiêu thứ tư b.ắ.n chệch hồng tâm, mục tiêu thứ năm xa ba trượng so với mục tiêu thứ tư thì trúng lệch nửa bên bảng, miễn cưỡng tới mục tiêu thứ sáu thì bay ngoài.
Như thế coi như chỉ b.ắ.n trúng năm mục tiêu.
Người tiếp theo là dũng sĩ của Ổ Nhung, cũng là nhi tử của Hộ Bộ Thượng Thư Ổ Nhung, cũng b.ắ.n trúng năm mục tiêu.
Người Đại Lương thứ hai b.ắ.n trúng sáu mục tiêu.
Người Ổ Nhung thứ hai b.ắ.n trúng bảy mục tiêu, thêm một b.ắ.n trúng tám mục tiêu, việc khiến tình huống bên Đại Lương trở nên khẩn trương.
Hoàng đế Ổ Nhung hàm súc một tiếng, hai tay chắp với Sùng Trinh Hoàng đế: “Đa tạ”. Sùng Trinh Hoàng Đế miễn cưỡng , đem hy vọng đều ký thác Ngụy Thường Huyền.
Ngược Ngụy Thường Huyền chút hoang mang, lạnh nhạt cưỡi ngựa dạo hai vòng, đo đạc một chút cách giữa chỗ b.ắ.n và mục tiêu thứ mười. Hắn trực tiếp bỏ qua chín mục tiêu , từ trong bao đựng tên rút một mũi tên, kéo căng dây cung, nheo một mắt nhắm hồng tâm nơi xa xôi.
Người xem nhịn đổ mồ hôi, hành động thật sự mạo hiểm, nếu b.ắ.n trúng trận coi như trúng một mục tiêu nào cả!
Ngay cả Sùng Trinh Hoàng Đế cũng nhịn mà nhíu mày.
Ngụy Thường Huyền chút bối rối, chớp mắt chằm chằm hồng tâm thứ mười, tay báo buông , “Vút” một tiếng, một cái bóng nhanh chóng xẹt qua - -
Trúng giữa hồng tâm!
Trên khán đài vang lên tiếng hô hào vang dội, ngay cả đối thủ Ổ Nhung cũng nhịn mà gật đầu tán thưởng.
Ngụy Thường Huyền đầu ngược , khóe môi cong lên hăng hái, theo hai còn trở về khán đài.
Không cần nghi ngờ, trận Đại Lương thắng.
Sắc mặt Ổ Nhung hoàng đế biến chuyển nhanh chóng, ông với Sùng Trinh Hoàng Đế: “Nhân tài Đại Lương quả nhiên nhiều”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-224.html.]
Sùng Trinh Hoàng đế , học bộ dáng của ông , : “Đa tạ, đa tạ”.
*** *** ***
Trận thứ hai là thi cưỡi ngựa.
Ngụy La chăm chú theo dõi trận đấu, nghiêng đầu liền thấy Lương Ngọc Dung bên cạnh , tò mò hỏi: “Ngọc Dung ?”
Triệu Lưu Ly cũng nàng rời lúc nào, đành hỏi cung nữ mặc xiêm y xanh lục bên cạnh, cung nữ bẩm rõ ràng: “Lương cô nương hình như chút việc, rời ”.
Lúc nàng thể việc gì?
Ngụy La vô cùng buồn bực, vốn nàng cũng nghĩ gì nhiều, nhưng trong đầu đột nhiên lóe lên một ý niệm, vội vàng qua bên khán đài bên . Quả nhiên thấy Ngụy Thường Dẫn vốn đang bên đó cũng thấy ! Ngụy La lập tức đoán là chuyện gì, tức giận, chỉ tiếc rèn sắt thành thép, trong lòng hung hăng mắng Lương Ngọc Dung một trận.
Ngụy La suy nghĩ , cũng yên , viện cớ nhà nhỏ, với Triệu Lưu Ly một tiếng liền rời khỏi khán đài.
Sau khán đài xa là cửa chính của võ trường, nàng men theo cửa chính ngoài, qua một con đường lát đá xanh trồng đủ loại cây thủy sam hai bên đường, phía chính là hậu hoa viên. Ngụy La về phía một đoạn, quả nhiên gốc cây thủy sam thấy hai .
Lương Ngọc Dung mặc áo màu xanh nhạt và váy thắt lưng cao, một tảng đá tán cây, đầu cúi xuống, đang gì với Ngụy Thường Dẫn. Ngụy Thường Dẫn vẫn xe lăn gỗ, lẳng lặng nàng , ánh mắt trong suốt dịu dàng, cánh môi mở hợp , về phần gì, Ngụy La cách xa quá .
Sau đó Ngụy Thường Dẫn thấy Lương Ngọc Dung , vẻ mặt trầm xuống, chút luống cuống, từ trong tay áo lấy một cái khăn lụa đưa cho nàng lau nước mắt. Lương Ngọc Dung nhận, cúi đầu yên lặng , cũng may chỗ bọn họ tương đối bí mật, bình thường cũng hiếm ai qua . Nếu Ngụy La sức tìm kiếm, chắc cũng chẳng ai phát hiện chỗ .
Ngụy Thường Dẫn thấy Lương Ngọc Dung nhận, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, cầm khăn lụa, động tác dịu dàng tự lau nước mắt cho nàng .
Đây là đầu tiên Ngụy La thấy đại ca ca nhà đối xử với khác tỉ mỉ ôn nhu như .
Huynh chắc là cũng thích Lương Ngọc Dung? Đời chắc là vì chân bệnh mới bất đắc dĩ bỏ qua nàng .
Đã cơ hội một , nếu tới mức , Ngụy La phụ mẫu Lương Ngọc Dung chia rẽ bọn họ như . Nàng nhất định nghĩ cách chữa lành bệnh cho Ngụy Thường Dẫn, cho dù trị khỏi cũng sẽ giúp bọn họ tình sớm thành một nhà.
Quyết định xong, Ngụy La cũng tiến lên mà xoay rời .
Trở khán đài của võ trường, Triệu Lưu Ly nghiêng đầu hỏi Ngụy La: “A La, ngươi lâu ?
Trận đấu thứ hai xong ”.
Ngụy La mím môi giải thích: “Ta nhầm đường cho nên mới lâu một chút…” Nàng lảng sang chuyện khác, về phía võ trường hỏi: “Đấu xong ? Ai thắng?”
Trận thứ hai là Triệu Chương đấu với Ổ Nhung.
Triệu Lưu Ly liếc mắt Sùng Trinh Hoàng Đế, bả vai rụt , nhỏ giọng : “Ngũ ca xảy chút chuyện, Ổ Nhung thắng”.