TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 229

Cập nhật lúc: 2025-02-14 00:32:37
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy La trong lúc nhất thời chút mộng mị. Cho dù chuẩn đồ cưới, cũng là do mẫu nàng chuẩn , nàng mẫu , mấy chuyện phiền toái liền rơi lên Tứ bá mẫu Tần Thị, hoặc là chính nàng tự may lấy. tình huống hiện tại, chẳng lẽ Triệu Giới mua đồ cưới cho nàng? Hắn với phụ , phụ cũng đồng ý ?

Lúc cô nương xuất giá, giá y cực kỳ quan trọng. Giá y , đường may tinh xảo lúc tham gia hôn lễ tân khách chỉ cần qua liền , liên quan tới mặt mũi và tôn nghiêm . Triệu Giới suy nghĩ cho nàng, Ngụy La hiểu, nhưng lo nghĩ quá nhiều … Giày mang ngày thành nàng một nửa , cũng vì thế mà đ.â.m thương đầu ngón tay bao nhiêu , chẳng lẽ những thứ nàng đều dùng tới ?

Bây giờ Ngụy La mới hiểu tại quản sự Phủ Tĩnh Vương tự dẫn nàng tới, bởi vì cách vách là Tú Xuân Cư nổi tiếng. Y phục của Tú Xuân Cư nổi danh nhất Thịnh Kinh Thành, tiệm cũ trăm năm, xiêm y đều là ngàn vàng khó cầu, bọn họ chỉ đồ may sẵn, hàng năm tới cửa mua xiêm y nhiều như lùa vịt, đều là những gia thế hiển hách, danh môn vọng tộc m.á.u mặt ở Thịnh Kinh Thành. Có điều Tú Xuân Cư chỉ mở cửa tiếp nhận đặt xiêm y ba ngày đầu năm, một năm chỉ nhận năm đơn hàng, nhận đủ liền đóng cửa từ chối tiếp khách. Những lúc khác cầu bọn họ một bộ xiêm y thì cho dù là tiền cũng mua . Hơn nữa mười bộ xiêm y tuy đều bán với giá ngất ngưỡng trời, thế mà cũng ít tới cửa nguyện ý thịt.

Quý nữ Thịnh Kinh Thành đều vì thể mặc xiêm y do Tú Xuân Cư mà lấy vinh dự. Ai thể một món đều khiến khác hâm mộ vô cùng.

Bây giờ là cuối thu, cách lễ mừng năm mới còn chừng mấy tháng nữa, năm đơn hàng sớm bán xong từ lâu , Triệu Giới thế nào mà thể khiến Tú Xuân Cư gật đầu đồng ý chứ?

Nếu Ngụy La thể mặc giá y của Tú Xuân Cư , chỉ khiến Phủ Anh Quốc Công thêm mặt mũi, khác cũng thể mức độ coi trọng của Tĩnh Vương đối với Ngụy La, như thái độ đối với Ngụy La và Phủ Anh Quốc Công càng thêm coi trọng. Nhìn mức độ để tâm của Triệu Giới, Ngụy La liền so đo với , cùng lắm thì nàng cái khác là .

Lúc Ngụy La tự suy nghĩ trong đầu, phụ nhân đo xong đo của nàng, bà thoáng qua n.g.ự.c nàng, hỏi hàm súc: “Vóc dáng cô nương gần đây còn lớn hơn ?”

Ngụy La vô thức đỏ mặt, thiếu chút nữa liền lấy tay che n.g.ự.c . Phụ nhân hẳn hỏi nàng cao lên mà hỏi xem n.g.ự.c nàng trổ mã xong … Giá y cũng phù hợp với dáng , cô nương bình thường tới tuổi sẽ cao lên nữa, nhưng n.g.ự.c thì còn lớn thêm. Vạn nhất tới lúc lễ, giá y mặc sẽ thoải mái.

Mặt Ngụy La đỏ như máu, nàng tự thì , còn ở mặt , may là trong phòng nam nhân. Quản sự Phủ Tĩnh Vương từ khi nàng phòng đo dáng liền lui ngoài : “Gần đây vẫn còn lớn hơn…”

Cô nương mười lăm tuổi, tới thời điểm cả như nẩy nở, đầu tiên là nụ sen nhỏ lộ , cho tới bây giờ căng phồng tới mức một tay thể nắm lấy. Ngụy La cũng hoài nghi do Triệu Giới đụng chạm nên mới như thế… dù hai quả đào nhỏ của nàng thật sự chẳng chút động tĩnh nào.

Nghĩ tới đây, Ngụy La vội vàng thu suy nghĩ miên man, điều chỉnh sắc mặt.

Phụ nhân ở Tú Xuân Cư quen xiêm y, kinh nghiệm mười phần, liền rõ nên thế nào. Bây giờ cách tháng mười sang năm tới một năm, xiêm y thì n.g.ự.c lớn một chút, đến lúc đó hẳn là đủ. Phụ nhân đem liệu ghi , thấy vấn đề gì liền cúi với Ngụy La cáo từ rời .

*** *** ***

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-229.html.]

Một vòng vây quanh nhã gian rời hết, nhất thời chỉ còn Ngụy La.

Quản sự Phủ Tĩnh Vương chẳng , nha bà tử của nàng đều chờ lầu. Ngụy La tới cạnh cửa , trở về phòng chuẩn đeo mạn che mặt lên để xuống lầu. Tay nàng chỉ mới chạm tới mạn che để bàn tròn sơn son khắc hoa văn hình sư tử, lưng liền một thể cứng rắn dán lên, ghé tai nàng hỏi: “Để xem lớn bao nhiêu ?”

Ngụy La cả kinh, cũng may nàng phản ứng nhanh, nhanh nhẹn né sang bên cạnh khiến Triệu Giới giơ tay vơ vét vô ích.

Ngụy La mặt , thẹn giận trừng mắt : “Sao Đại ca ca ở đây?”

Lúc chuyện, ánh mắt Ngụy La qua Trực Linh Môn, cửa đóng chặt, lúc nãy nàng cũng thấy tiếng mở cửa, chẳng lẽ Triệu Giới vẫn luôn giấu trong phòng? Nghĩ tới lúc nãy nàng mới chuyện với phụ nhân, nhớ tới câu của Triệu Giới, trong chớp mắt Ngụy La liền hiểu, gương mặt nhỏ nhắn hổ phiền muộn, giống như giọt sương sớm treo nụ hoa, nũng nịu hồng nhuận.

Sắc mặt Triệu Giới vô cùng bình tĩnh, chẳng chút hổ nào. Hắn rũ mắt tiểu cô nương đang tức giận, nhéo nhéo má nàng, : “Bản vương thật vất vả mới mời của Tú Xuân Cư đến, cảm kích thì thôi, còn tức giận ?”

Ngụy La đề phòng liền Triệu Giới nhéo má, nàng đau, nhưng vẫn cố ý: “Sao Đại ca ca tiếng nào, chẳng chút chuẩn nào cả”.

Triệu Giới nàng: “Chuẩn gì chứ? Muội tới là ”.

Ngụy La hỏi: “Chuyện Đại ca ca với phụ ?”

Triệu Giới gật đầu, nếu Ngụy Côn đồng ý hôm nay nàng thể cửa chứ.

Ngụy La “À” một tiếng, chớp mắt mấy cái, trong giọng chút oán giận: “Các nàng ngay cả giày cũng đo để cho … nhưng giày một nửa , thật lãng phí…”

Triệu Giới nàng như thấy vật hiếm lạ, khóe môi cong cong thành một nụ : “A La còn thể giày ?”

Đây là đương nhiên. Ở nhà Ngụy La ngoại trừ học ít kinh thư cùng trồng hoa, nữ công gia chánh tất nhiên thể bỏ qua. Đại Lương sùng bái cô nương khéo tay, cách khác chỉ cần đầu óc thông minh, lễ nghi quy củ, việc thêu thùa cũng kém. Chỉ nữ công , về nhà chồng mới thể chồng và cô em chồng coi trọng. Có điều Ngụy La thích mấy việc , thường ngày cũng ít , giày cũng lĩnh giáo Tứ bá mẫu nhiều .

Loading...