Lần hai gặp mặt là lúc cung yến hồi đầu năm, cách nay cũng hơn một tháng. Lương Ngọc Dung ghé tai nàng chuyện thì thầm: “Chó của ca ca phụ kêu hạ nhân đem nấu thịt, vì thế nên ca ca mới thoải mái…”
A La nhịn , bật tiếng.
Cũng may mấy lời Lương Dục thấy, nếu chắc buồn cũng sẽ hổ nổi giận.
Tống Huy lệnh cho hạ nhân dắt con ch.ó Thiểm Tây , con ch.ó đại khái cũng thuận theo chủ nhân, bộ dáng cao ngạo, quý khí, đường cũng oai phong hơn so với mấy con ch.ó bình thường. Đấu chó kỳ thật cũng là việc gì mới lạ, phàm là trong nhà chút căn cơ, trưởng bối đều đồng ý việc nuôi chó, bọn họ cho rằng đây chính là mê , mất ý chí, việc đáng hoàng. Cho nên thật Bình Viễn Hầu kêu nấu chó của Lương Dục cũng là nguyên nhân.
Còn về phần Ngụy Thường Huyền và Tống Huy, là tiểu bá vương, quá mức ưu tú, trong nhà đều quản thúc … Chỉ cần vì thú vui mà chậm trễ việc học tập, việc đều thể suy xét.
Hai con ch.ó đánh đối với hai vị tiểu thư Ngụy La và Lương Ngọc Dung mà , chuyện gì mắt. đối với Lương Dục, chuyện ý nghĩa hơn, thể tham dự, liền khuyến khích Thường Hoằng cùng A La đánh cược, chính bản cũng bỏ một trăm lượng bạc.
Trên A La mang theo tiền, túi tiền của nàng đều là Kim Lũ và Phó mẫu quản lý, vì thế nàng tùy tay lấy khóa Trường mệnh màu bạc điểm mấy con bướm màu xanh, đưa cho Lương Dục: “Đây là khóa Trường mệnh của , cho nhé!”
Lương Ngọc Dung bỏ một khối ngọc bội, Tống Như Vi bỏ mười lượng bạc, Ngụy Tranh và Ngụy Trúc cũng mang theo hiện ngân, nên một bỏ một túi thơm còn một bỏ vòng tay phỉ thúy. Thường Hoằng tất nhiên tham dự, cái gì cũng bỏ .
Năm chỉ một cược Ngụy Thường Huyền thắng, đó chính là Ngụy La.
Nếu là , Ngụy La khẳng định đặt cho Tống Huy, bất quá nàng đổi chủ ý. Sau khi Tống Huy , đầu nàng nghi ngờ, ánh mắt chút thất lạc.
A La như thấy gì, với Ngụy Thường Huyền: “Tam ca, ca nhất định thắng đó!”
Trong lòng Ngụy Thường Huyền hân hoan, ngoài miệng : “Không là Tam ca của thắng, mà là chó của Tam ca thắng. A La, , Tam ca nhất định giúp thắng khóa Trường mệnh!”
A La một tiếng, dùng sức gật đầu
*** *** ***
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-24.html.]
Hai con ch.ó đại chiến quấn lấy , cắn đến vết thương đầm đìa, tiếng chó sửa in ỏi khiến Phủ Trung Nghĩa Bá đều thể thấy. Bởi vì khung cảnh quá tàn nhẫn, mấy tiểu cô nương như Lương Ngọc Dung và Tống Như Vi bắt đầu sợ hãi, tránh chỗ xa. A La cũng theo họ tới bên hồ sen, tán cây Hải Đường.
Tống Như Vi đề nghị chơi trốn tìm, nàng lấy một khăn tay thêu hoa mẫu đơn che mắt , ai bắt thì thua. A La vốn chơi, nhưng nàng bây giờ chỉ là tiểu cô nương sáu tuổi, biểu hiện quá cũng thích hợp, sẽ khiến khác hoài nghi, vì thế khi Lương Ngọc Dung gật đầu đồng ý, A La cũng đồng ý chơi.
Vòng đầu tiên là rút thăm xem ai sẽ phụ trách bắt , A La rút que dài nhất, vòng thứ nhất nàng là bắt.
Khăn phủ lên, tầm mắt lập tức tối xuống, cái gì cũng thấy, chỉ thể dựa tiếng động xung quanh và tiếng chó sủa mà bước lung tung. Nàng vươn tay , hai tay sờ soạng phía , tiến lên vài bước nhưng sờ ai ngược sờ tới một cây Hải Đường.
Lương Ngọc Dung ở phía nàng chê : “ , sai , là cái đó!”
Ngụy La đành đổi phương hướng tiếp tục sờ soạng, cách đó xa tiếng chó kêu bỗng nhiên mãnh liệt, vang vọng tới tận bên , khiến nàng thể phân rõ phương hướng, nên hướng nào mới . Phía bẻ gãy một nhánh Hải Đường, nhẹ nhàng chọc chọc vai nàng, dụ dỗ nàng về phía .
A La về phía hai bước, liền ngừng một lát. Nàng nhớ rõ cây Hải Đường trồng bên cạnh hồ sen, càng về phía tức là càng gần với hồ sen, thanh âm của Lương Ngọc Dung cũng là ở phía , nếu phía hồ nước, như phương hướng nàng đang chính là... Ngụy La cong môi một chút, đại khái ai dẫn nàng qua đó, nhưng nàng toạc , cố ý về phía hai bước.
Ngụy Tranh mặt nàng, ném cành hoa Hài Đường xuống, khiêu khích: “Ngụy La, ngươi tới bắt nha!”
A La a lên một tiếng: “Ngụy Tranh?”
Nói xong, nàng cất bước tiến về phía , khiến cả nàng và Ngụy Tranh đều ở bên mép hồ, chỉ cần tiến thêm bước nữa sẽ rơi trong hồ. Tuy là mùa xuân, nhưng nước hồ vẫn lạnh, rơi trong nước một lát liền lạnh cóng. Tuổi Ngụy Tranh lớn lắm, tầm cũng nhỏ, cố ý đem Ngụy La dẫn về phía hồ sen, chính là bộ dáng nàng rơi trong hồ.
Đáng tiếc Ngụy La mắc mưu, nàng đưa tay chuẩn nắm lấy áo Ngụy Tranh, tay âm thầm dùng sức, đẩy Ngụy Tranh về phía : “Bắt !”
Ngụy Tranh vững, lảo đảo một cái liền ngã về phía . Bởi vì hoảng sợ, nàng theo bản năng nắm lấy tay Ngụy La, đem nàng cùng ngã hồ sen.
Một bên khác, cuộc đấu chó cuối cùng cũng kết quả, Ngụy Thường Hoằng ngoài ý thua Tống Huy, vì thế cả đám về phía . Từ xa, Tống Huy thấy hai tiểu cô nương bên hồ, định bảo họ cẩn thận một chút, liền thấy Ngụy Tranh vững ngã xuống hồ, Ngụy La bịt mắt, thấy rõ tình hình, tay quơ quào ở phía , vặn Ngụy Tranh kéo . Mắt thấy hai chuẩn cùng ngã hồ, nhanh chóng chạy lên, ôm eo Ngụy La, bế nàng dậy!
Tống Huy chạy tới chỉ kịp cứu một , cứu Ngụy La, Ngụy Tranh liền “Bùm” một tiếng rơi xuống hồ sen, nước nhanh ngập đỉnh đầu nàng .