TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 242
Cập nhật lúc: 2025-02-14 01:45:04
Lượt xem: 98
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngụy La thời gian trả lời, nàng nhấc váy nhà chính, tới gốc hoa quế ở cửa sân Cẩm Cơ Viện. Cây hoa quế ở chính giữa viện, cho dù đều ngang qua cây , lúc Ngụy La mới tới thấy cái cây niên đại vài chục năm, lá cây rụng hết, chỉ còn cành cây trụi lủi.
Lúc , Ngụy Bảo San gốc cây, khăn tay gió thổi cuốn treo lên cành cây quế, nàng nhón chân lấy khăn tay.
Xa xa, Triệu Giới từ trong phòng Ngụy Thường Dẫn , về phía bên .
Ngụy La ở hành lang, khoanh tay ngoảnh mặt ngơ, tiến lên giúp Ngụy Bảo San, cũng tiến lên chào Triệu Giới, nàng chỉ im xem.
Triệu Giới thấy Ngụy La đầu tiên, sải bước về phía nàng, thấy nàng chỉ mặc xiêm y đơn bạc màu hồng thạch lựu, lập tức cởi xuống áo khoác choàng đen khoác lên cho nàng: “Sao ăn mặc ít liền đây? Sao ở ngoài đây, sợ đông lạnh ?”
Ngụy La ngẩng đầu xán lạn với , giọng ngọt ngào: “Muội khi nào Đại ca ca , đành chờ ở chỗ ”.
Triệu Giới cọ cọ mũi nàng, thấy chỗ là chỗ qua , chỗ thuận tiện chuyện, liền nắm tay nàng ngoài: “ lúc bản vương cũng lời với ”.
Ngụy La giãy giụa, ngoan ngoãn theo ngoài.
Lúc ngang qua Ngụy Bảo San, Triệu Giới liếc lấy một cái, giống như thấy nàng đang với tới khăn tay.
Ngụy La cũng sợ Ngụy Bảo San thấy, Ngụy Bảo San ở Phủ Anh Quốc Công phận gì, cũng ai , chuyện sóng to gió lớn gì. Nàng nghiêng đầu bên , Ngụy Bảo San cũng đang bọn họ, biểu cảm mặt nàng vô cùng cổ quái, miễn cưỡng với Ngụy La: “Tứ tiểu thư”.
Ngụy La cong môi, nhạt một tiếng: “Bảo San cô nương”.
Sắc mặt Ngụy Bảo San càng , Ngụy La gọi nàng “Ngụy cô nương”, nào cũng chỉ gọi “Bảo San cô nương”, cách khác ở trong lòng Ngụy La, nàng tính là Ngụy gia. Ngược cũng sai, dù Ngụy Bảo San đến Phủ Anh Quốc Công lâu như , ngay cả họ hàng cũng gặp, càng đừng tới việc ghi gia phả, nàng thế nào cũng chỉ là ngoài.
Lời còn ý nhắc nhở Ngụy Bảo San chú ý phận.
Ngụy Bảo San bóng lưng Triệu Giới và Ngụy La rời , trong mắt Triệu Giới chỉ Ngụy La, đem nàng xem như trân bảo, lúc đường thì chiếu cố bước , thậm chí cố ý chậm nhiều. Ngụy Bảo San khăn tay đỉnh đầu, cố gắng với lấy, xoay rời .
*** *** ***
Triệu Giới dẫn Ngụy La tới một núi giả bên ngoài Cẩm Cơ Viện, rũ mắt nàng: “Muội cố ý xin bùa bình an cho Ngụy Thường Dẫn, của bản vương ?”
Vừa Ngụy La tập trung tinh thần nghĩ tới chuyện của Ngụy Bảo San, nào chú ý tới bùa bình an gì chứ. Khó trách lúc nàng đưa cho Đại bá mẫu, sắc mặt Triệu Giới trầm xuống, hóa là ăn dấm chua chuyện .
Thật Ngụy La sớm xin cho một cái, còn là Đại Từ Tự xin cho và Ngụy Thường Hoằng, điều mãi vẫn cơ hội đưa cho . Bây giờ chủ động , Ngụy La ngược vẻ: “Thường Dẫn ca ca mắc bệnh ở chân, mới cầu bùa bình an cho . Đại ca ca lắm, xin cái cho chứ?”
Triệu Giới : “Bản vương từng thương ? Lần Thiểm Tây cứu trợ thiên tai, còn tận mắt thấy”.
Ngụy La cưỡng từ đoạt lý: “ bây giờ nha”.
“Bùa bình an là vì bảo vệ bình an, chỉ hy vọng Ngụy Thường Dẫn cả đời thuận lợi, chẳng lẽ hy vọng bản vương bình an?” Triệu Giới nhéo gương mặt nhỏ của nàng, dụ dỗ đe dọa : “Lúc trở về cũng xin cho một cái”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-242.html.]
Ngụy La còn thấy qua chuyện như , cuối cùng nhịn , từ trong túi thêu hoa lan đeo bên hông, lấy một cái túi thơm nhỏ hình vuông, bên ngoài còn bọc một cái túi lưới, bên trong là bùa bình an Ngụy La cầu . Ngụy La đem túi thơm bỏ tay Triệu Giới: “Cho , Đại Từ Tự sớm cầu , chỉ là quên mất đưa cho . Bên trong còn bỏ ít cánh hoa mai và cỏ thảo, thể sử dụng giống túi thơm”.
Triệu Giới nhận lấy liền , túi thơm thêu một chuỗi cây tử đằng, đơn giản hào phóng, mùi thơm cũng thanh dật u nhã, mang theo chút lành lạnh mờ ảo, thật sự thích hợp cho nam nhân dùng. Triệu Giới chút kinh ngạc: “Túi thơm là do thêu ?”
Ngụy La chắp hai tay lưng, chút đắc ý : “Nếu thì ai thêu chứ?” Triệu Giới : “Nếu cầu , lúc nãy còn gạt ?”
Ngụy La : “Nếu dễ dàng đưa cho như , Đại ca ca khẳng định cảm thấy dễ dàng , sẽ coi trọng”.
“Sẽ ”. Triệu Giới bác bỏ, hôn lên môi nàng một cái, tâm tình rõ ràng vô cùng cao hứng: “Ta sẽ mang ngày ngày, một khắc cũng bỏ xuống”.
Ngụy La lo lắng qua chỗ , cũng ở lâu với , đưa xong bùa bình an liền đẩy , về chính đường.
Triệu Giới còn việc trong kinh, ngày hôm liền trở về, Ngụy La ở ôn tuyền núi Thiên Thiền qua mùa đông. Nàng mỗi ngày đều kéo Lương Ngọc Dung ôn tuyền ngâm , làn da so với càng dưỡng càng thêm trắng mềm, tinh thần cũng hơn nhiều. Nàng và Lương Ngọc Dung ở chỗ vui vẻ, ban ngày hoặc pha hoặc ngắm tuyết, hoặc thưởng mai quét tuyết, khi còn dùng hoa mai và sơn phấn son mới, buổi tối ngâm ôn tuyền, bảo dưỡng da thịt, chuyện trời đất.
Ba tháng trôi qua, hai hơn một tầng, óng ánh trong suốt, khiến khác liền yêu thích. Nhất là Ngụy La, nàng vốn xinh , bây giờ đúng là giữ chặt mắt cách nào rời .
Ngụy La từ núi Thiên Thiền về Phủ Anh Quốc Công, thái phu nhân thấy nàng, kéo nàng tới khen: “Nha đầu … Xinh tới mức tổ mẫu cũng nhận ”.
Ngụy La : “Tổ mẫu cũng tinh thần hơn so với lúc con rời ”. Thái phu nhân điểm nhẹ lên chóp mũi nàng : “Còn dỗ vui vẻ”.
Tuy như thế, nhưng thái phu nhân thật sự tinh thần, giữa hàng mi đều là vui mừng.
Thái phu nhân với Ngụy La hai câu liền chuyển sang quan tâm tới việc trị bệnh của Ngụy Thường Dẫn, dù núi Thiên Thiền cốt yếu là để trị thương cho Ngụy Thường Dẫn.
Ngụy Thường Dẫn trải qua trị liệu của Phó đại phu, so với lúc hơn nhiều, mặc dù vẫn thể , nhưng từ đầu gối trở xuống cảm giác. Phó đại phu cần tiếp tục ở ôn tuyền nữa, chỉ cần phối hợp chữa trị, qua một năm nữa liền thể , hàng năm ôn tuyền sơn trang môt là .
Sau khi thái phu nhân xong, nước mắt lưng tròng :“Tốt, thật sự quá … Ta hài tử như Ngụy Thường Dẫn, ông trời sẽ bạc đãi cháu…”
Đại phu nhân cũng theo : “Mẫu đúng, đều do tức phụ kiến thức nông cạn, thể sớm ngày tìm đại phu cho Thường Dẫn, khiến đau khổ nhiều năm vô ích như …”
Thái phu nhân vỗ vỗ tay bà : “Cái thể trách con ! Tất cả , chỉ cần thể chữa lành chân cho Thường Dẫn…”
Đại phu nhân quá mức kích động, ướt cả chiếc khăn, cuối cùng nha đỡ về phòng, lúc phòng khách mới yên tĩnh .
Ngụy La vài câu với thái phu nhân mới dậy trở về Tùng Viên. Từ đầu mùa xuân, Ngụy La lâu gặp Triệu Giới.
Có lẽ vì Triệu Giới quá mức bận rộn, cũng tới tìm nàng mấy . Có hai thông qua Nguyệt Li truyền lời, Ngụy La ngoài gặp nhưng nàng . Trước khi thành mà gặp mặt vốn , là Triệu Giới quá đường đột, bây giờ Ngụy La trở nhà , bên cạnh thêm hai nha bà tử, cho dù Triệu Giới vụng trộm gặp nàng cũng thành. Như cũng , Ngụy La thể thanh thản định mà chuẩn đồ cưới, thỉnh giáo Tứ bá mẫu việc thêu thùa, thêu gối đầu, thêu khăn hỉ, còn thêu giày nữa.
Người khi thành mà gặp mặt là điềm , Ngụy La gả cho Triệu Giới, hiển nhiên là cùng trải qua những tháng ngày hòa thuận, thà tin rằng cũng nên tin.
Ngày từ xuân sang hạ, mùa hạ ẩm ướt qua tới cuối thu, ở giữa đó còn lễ cập kê của Ngụy La, bất tri bất giác mà đầu tháng mười tới.
Hôn lễ của Ngụy La và Triệu Giới định mùng tám tháng mười, cách khác, còn vài ngày, Ngụy La liền gả Phủ Tĩnh Vương.
Tính tính ngày, nàng và Triệu Giới hơn nửa năm gặp .