TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 243

Cập nhật lúc: 2025-02-14 01:57:07
Lượt xem: 86

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy La ngược bảo trì bình thản, lâu nàng gặp Triệu Giới nhưng cũng quá nhớ . Thật nàng nghĩ đến , chỉ là việc chuẩn quá nhiều, ban ngày thêu chăn, nệm, gối đầu , còn theo Đại phu nhân học quản sổ sách, học trị gia, học chủ trì việc bếp núc, bận tới nỗi thời gian để nhớ tới . Buổi tối còn điều dưỡng thể, cô nương xuất giá mỗi chỗ đều trắng nõn mềm mại, trong veo như nước, ngay cả cọng tóc, ngón tay ngón chân cũng ngoại lệ.

Ngụy La khó khi thời gian rảnh rỗi, liền sạp mĩ nhân để Kim Lũ và Bạch Lam giúp nàng đ.ấ.m bóp, vân vê, ấn ấn một hồi liền ngủ . Ngụy La cũng cảm thấy ngày trôi qua thật nhanh, giống như chớp mắt một cái liền tới ngày nàng và Triệu Giới thành .

Phủ Anh Quốc Công gả cô nương ngoài, gả cho Tĩnh Vương quyền thế hiển hách, tất nhiên trang trí vô cùng long trọng, trong ngoài phủ đều giăng đèn kết hoa, khoác lụa hồng hân hoan vui mừng. Trên hành lang cứ cách mỗi ba bước liền treo một đèn lồng cung đình màu đỏ thẫm, cách mỗi năm bước sẽ dán chữ hỷ cắt từ giấy hồng, ngay cả cây hoa quế trong sân cũng treo đầy tơ lụa đỏ, theo gió đu đưa, trong khí cũng tràn ngập hương vị vui mừng.

Người của Phủ Tĩnh Vương từ sáng sớm đem đồ cưới và hài hỉ tới, Ngụy La Kim Lũ và Bạch Lam hầu hạ, lớn nhỏ đều chuẩn phù hợp, Ngụy La nghĩ tới chẳng mấy chốc nàng gả cho Triệu Giới, gương mặt ửng hồng, mới thử xong liền cởi , với Kim Lũ: “Được , , cứ cất , hôm thành mặc”.

Kim Lũ : “Tiểu thư thử hài hỉ ? Nô tỳ thấy nó vô cùng tinh xảo, đầu mũi giày còn đính nhiều viên minh châu lớn, nô tỳ còn từng thấy minh châu hảo hạng nào như . Giày Tĩnh Vương điện hạ chứ? Đây đều đem núi vàng núi bạc tới cho ngài ”.

Ngụy La liếc mắt đôi giày Kim Lũ cầm trong tay, thật giống như nàng , vô cùng tinh xảo xa xỉ. Chân Ngụy La nhỏ, đôi giày giống như chiếc thuyền hoa tinh diệu, khiến nỡ mang xuống chân: “Không cần thử… giày do Tú Xuân Cư sẽ sai lầm gì, hôm thành mang là ”.

Chủ yếu là vì Ngụy La mới sơn một lớp mỏng nước hoa bóng lên móng chân, lúc còn khô, nàng sợ đeo giày sẽ dính lên giày. Hai chân nàng đặt ghế đôn khắc cỏ cây đặt ở một bên giường La Hán, mười móng tay nhuộm thành màu hồng phần, như cánh hoa cây bóng nước từ ngoài cửa sổ bay , hơn nữa ngón chân nàng tròn trịa sung mãn, ngây thơ đáng yêu, một đôi chân ngọc khiến liền thích. Nhìn lên chút nữa, mắt cá chân mảnh mai nhu nhược, thật giống như chỉ cần nắm c.h.ặ.t c.h.â.n nàng sẽ đứt rời.

Ngay cả Bạch Lam cũng nhịn : “Nếu nô tỳ đôi chân như tiểu thư, khẳng định bộ”.

Kim Lũ liếc nàng một cái, gõ lên ót Bạch Lam : “Đừng lắm mồm, mau giúp tiểu thư lau khô ngón tay”.

Ngụy La thích màu sắc quá tươi, ngay cả móng chân móng tay nàng cũng chỉ nhuộm màu nhạt, tăng thêm chút sáp bảo dưỡng khiến màu móng càng thêm bóng loáng oánh nhuận. Bạch Lam nghiêm túc chăm chỉ giúp Ngụy La nhuộm móng, cầm quạt lên quạt : “Tiểu thư, nếu nô tỳ là Tĩnh Vương điện hạ, sẽ nỡ để khỏi phủ”.

Hai tay Ngụy La thể nhúc nhích, chỉ Bạch Lam hỏi: “Tại ?”

Bạch Lam chật lưỡi, vẻ mặt phiền muộn : “Ngài như , cảm giác nếu để khác liếc nhiều chút đều thua thiệt”.

Ngụy La xì một tiếng, lúm đồng tiền cong cong vui vẻ.

Bạch Lam vẫn còn : “Tống Huy thiếu gia từ hôn với tiểu thư thật sự là tổn thất nặng mà. Tống gia chắc là hối hận chết…”

Kim Lũ thấy sắc mặt Ngụy La , gấp gáp đánh Bạch Lam một cái, đẩy nàng tới bên cạnh : “Ngươi chuyện gì? Tiểu thư sắp là Tĩnh Vương Phi, Tống gia thể so sánh với Phủ Tĩnh Vương”.

Bạch Lam sai, vội vàng cúi đầu : “Đều do nô tỳ đắc ý vênh váo, tiểu thư…”

Sắc mặt Ngụy La nhanh khôi phục bình thường, cũng trách cứ gì, : “Ta đói bụng, ngươi một chén canh nấm tuyết tới đây”.

Bạch Lam cung kính cẩn thận lui xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-243.html.]

Thời gian Ngụy La cố gắng ngóng tin tức của Phủ Trung Nghĩa Bá, cũng gần đây Tống Huy thế nào. Từ tết Trung Thu năm ngoái, Ngụy La còn gặp qua . Có điều Phủ Trung Nghĩa Bá đón Đỗ Thị về, Ngụy La ngược Phủ Trung Nghĩa Bá vài câu, Trung Nghĩa Bá cố ý giúp Tống Huy tìm một mối hôn sự khác, gia thế và tướng mạo đối phương cũng tệ, chắc lâu nữa Tống Huy cũng đính hôn .

Như , Ngụy La ngẩng đầu thầm nghĩ, bởi vì như , áy náy của nàng với thể giảm một ít.

*** *** ***

Càng tới gần ngày thành , trong lòng Ngụy La càng lo sợ bất an.

Đó là cảm giác khi rời chỗ quen thuộc, đến một chỗ xa lạ, chút tương lai sẽ thế nào. Nàng biểu hiện rõ ngoài, cũng chỉ ngẫu nhiên bên ngoài cửa sổ tới ngẩn , trừ chút thất thần đó cũng cái gì khác.

Tứ phu nhân ở bên lo lắng Ngụy La gả đủ dùng, giúp nàng mua thêm bốn nha và hai bà tử, thái phu nhân cũng đưa tới hai nha , đem khế ước bán của họ giao hết cho Ngụy La, cũng để Ngụy La thể dễ dàng sai khiến mấy đó hơn.

Ngày hôm Lương Ngọc Dung cố ý chạy qua thăm nàng, còn mang tới một tin tức nhỏ.

“Ngươi còn nhớ Ổ Nhung Hoàng tử năm ngoái tới Thịnh Kinh Thành ? Nghe mùa hè năm nay mang theo một đám cơ săn, đường gặp một đám thích khách rõ lai lịch, Tứ hoàng tử vì thế mà thương”. Lương Ngọc Dung thổn thức : “Cái cũng chuyện lớn, khi về tức giận với Cao Đan Dương, còn đánh Cao Đan Dương ác liệt, thậm chí còn đánh rớt con của bọn họ…”

Ngụy La từng qua chuyện , kinh ngạc mở to mắt hỏi: “Mặc Sĩ Chân tự phá?”

Lương Ngọc Dung liên tục gật đầu: “Cao Đan Dương cũng thật đáng thương, nàng còn lén thư cho Phủ Trấn Quốc Công, Trấn Quốc Công phu nhân đón nàng về… nàng chịu nghĩ, thể chứ! Nàng gả hòa , nếu tự tiện về sẽ phá hủy quan hệ của hai nước. Phu nhân Trấn Quốc Công đau lòng c.h.ế.t cũng giúp gì, chỉ thể phái thêm nhiều nha qua đó hầu hạ nàng ”.

Không nghĩ tới Cao Đan Dương sống những ngày khổ sở như , Ngụy La chút đồng tình với nàng : “Sao ngươi cặn kẽ như ?”

Lương Ngọc Dung sờ sờ mũi: “Lần mẫu tới Phủ Trấn Quốc Công khách, phu nhân Trấn Quốc Công kể, mẫu về liền kể tại cho . Mẫu còn dặn lập gia đình cảnh giác cao độ, ngàn vạn đừng tìm loại mặt thú như ”.

Ngụy La ý tứ sâu xa liếc nàng một cái: “Vậy ngươi tìm dạng gì?”

Đều là cô nương xuất giá, những chuyện liền e lệ, Lương Ngọc Dung nhéo Ngụy La một cái: “Ta mới cho ngươi ”.

Ngụy La : "Ngươi cũng , còn là..."

Lương Ngọc Dung lập tức nổi nóng, sợ khác , bổ nhào Ngụy La che miệng nàng : “Ngươi còn tâm tư nhạo , mau ngẫm xem ngày mai thành thế nào”.

Ngụy La chớp mắt mấy cái: “Ngày mai chứ?”

Lương Ngọc Dung lặng lẽ tới gần, ghé sát tai Ngụy La : “Nghe đại tẩu , đầu tiên của cô nương đau…”

Loading...