TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 296

Cập nhật lúc: 2025-02-16 04:25:25
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , trong tẩm điện Ninh Quý phi.

Sắc mặt Ninh Quý Phi khó coi ghế khắc hoa hồng, lời nào.

Dương ma ma hầu hạ bên thấy thế, dịu dàng trấn an, : “Nương nương tức giận? Hoàng hậu nương nương đ.â.m chọc , đó là vì bà bệ hạ sủng ái, cũng khôngphải chứng tỏ rằng địa vị quan trọng trong lòng Hoàng thượng ? Theo ý của nô tỳ, vẫn là xin bớt giận. đêm nay Bệ hạ sẽ tới chỗ , cần đem những chuyện phiền lòng đặt qua một bên, hầu hạ bệ hạ cho quan trọng hơn”. Cười , bà : “Có sủng ái của Bệ hạ, còn sợ cái gì?”

Ninh Quý phi nắm lấy tay vịn, cũng bà vô cùng tức giận. hôm nay đột nhiên Trần Hoàng hậu nhắc tới chuyện năm đó, khiến trong lòng bà chút bất an, giống như, Trần Hoàng hậu chuyện gì đó.

Ninh Quý phi xua tay : “Được , bưng một ly đến, chút khát”. Dương ma ma gật đầu lui xuống.

lâu tiếng bước chân truyền đến, một ly để bàn. Ninh Quý phi cho rằng là Dương ma ma, liền nghĩ nhiều, bưng chén bằng men màu vàng nhạt khắc hoa lan lên uống một ngụm, nhíu mày bất mãn : “Sao lạnh như ?”

một vẻ già nua chậm rãi : “Nương nương bớt giận, nô tỳ đổi một ly khác cho nương nương”. Ninh Quý phi phát hiện giọng đúng, nghiêng đầu phía : “Giọng của ngươi ?

Nghe giống với ngày thường…” Lời còn dứt bỗng im bặt.

Người mắt nếp nhăn thật lớn, là một phụ nhân thô bỉ đầu đầy tóc bạc, thể là đãtừng hầu hạ bà : Dương ma ma?

Ninh Quý Phi trợn tròn hai mắt, kinh hoàng hỏi: “Ngươi là ai? Sao ở đây?”

xong bà lớn tiếng gọi , lão phụ nhân nhanh hơn một bước quỳ tới mặt bà, ngước mặt lên hỏi: “Nương nương quên ? Nô tỳ là Thanh Phỉ - mười lăm năm từng hầu hạ ”.

Thanh Phỉ, Thanh Phỉ đúng là nha cùng cung với bà … Ninh Quý Phi đột nhiên chấn động, ánh mắt kinh ngạc cách nào hình dung , bà nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn ghế hoa hồng, hỏi: “Sao ngươi ở đây? ngươi xuất cung ?”

Năm đó Thanh Phỉ một ít chân tướng sự việc, Ninh Quý phi thấy giữ bà bên cạnh nguy hiểm, đành lòng g.i.ế.c bà , mới để bà xuất cung, gả thật xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-296.html.]

Lại nghĩ rằng còn thể trở về.

Thanh Phỉ cúi đầu : “Có chuyện nương nương , mặc dù mấy năm nay nô tỳ ở trong cung, nhưng vẫn tránh sự khiển trách của lương tâm, ngày nào thấy áy náy với Thiên Cơ Công Chúa và Trần Hoàng hậu”.

Ninh Quý Phi đột nhiên dậy khỏi ghế, chăm chú : “Ngươi những lời gì? , ai đem ngươi cung?” Bà vẫn mãi nghĩ tới việc , cẩn thận suy nghĩ một chút, nghĩ tới những gì hôm nay Trần Hoàng hậu , nghiêm nghị hỏi: “Có Hoàng Hậu mua chuộc ngươi? Kêu ngươi tới với những lời ?”

Thanh Phỉ lắc đầu: “ liên quan tới Công chúa và Hoàng hậu nương nương, là nô tỳ vẫn luôn gặp nương nương… Lúc nô tỳ hại tiểu công chúa, bây giờ cháu của nô tỳ cũng khó giữ, đây nhất định là ông trời trừng phạt lầm của nô tỳ. Nô tỳ khẩn cầu nương nương, nô tỳ vài lời mặt Phật tổ, là ngài sai nô tỳ, nô tỳ chỉ phụng mệnh việc, cầu xin Phật tổ tha cho tiểu tôn của nô tỳ”.

Ninh Quý Phi tức giận vô cùng, đầu óc cũng chút hỗn loạn: “Ngươi hươu vượn cái gì? Mau cút khỏi cung cho , nếu đừng trách nể tình xưa”.

Tính mạng cả nhà Thanh Phỉ đều trong tay Triệu Giới, cho dù bà c.h.ế.t cũng , chỉ cần những khác trong nhà thể sống là , vì cũng sợ Ninh Quý Phi uy hiếp, : “Nương nương cũng hài tử của , cũng nên hiểu cho sự khó xử của mẫu , chẳng lẽ nhiều năm như , trong lòng cũng chút áy náy nào ?”

Ninh Quý Phi đá bà một cước, tức giận : “Người , đem bà già điên khùng dẫn cho ”. Thanh Phỉ dùng sức níu lấy váy Ninh Quý Phi, lệ rơi đầy mặt : “Van cầu nương nương giúp nô tỳ một , nô tỳ cùng đường … Mỗi ngày nô tỳ đều sống trong hối hận, lúc hại tiểu công chúa một tuổi , chẳng lẽ sợ Phật tổ trừng phạt ?”

Bên ngoài động tĩnh gì, cũng ai lên mang Thanh Phỉ , cả tòa cung điện giống như chỉ hai Ninh Quý phi và Thanh Phỉ.

bây giờ Ninh Quý phi đang nổi nóng, căn bản chú ý tới sự khác thường , chắc là lời của Thanh Phỉ kích động, bóp cằm bà : “Tại sợ? Ta cho ngươi , bao giờ tin Phật tổ, độc hạ, Triệu Lưu Ly thể sống tới ngày hôm nay là phúc khí của nàng . Nếu Phật tổ trừng phạt sớm , cần gì kéo tới bây giờ?”

Thanh Phỉ nửa quỳ mặt đất, tiếng nào.

Trong điện lâu cũng tiếng động, cây kim rơi xuống cũng tiếng. Lúc Ninh Quý phi mới phát hiện tình huống đúng, nếu là bình thường, trong điện động tĩnh lớn như , nhất định sẽ cung nhân và Thị vệ tra xét, nhưng bây giờ bà kêu vài tiếng, một cũng , Dương ma ma châm , lâu như vẫn trở ?

Ninh Quý phi thấy trong lòng “lộp bộp”, dự cảm ngừng dâng trào.

“Phật tổ trừng phạt ngươi, trẫm đến trừng phạt ngươi, ?” một giọng lạnh lùng tức giận từ ngoài cửa vang lên.

Ninh Quý phi nghiêng đầu , chỉ thấy Sùng Trinh Hoàng đế mặc thường phục màu xanh lá thêu song long hí châu ngoài cửa, bà chằm chằm đầy hung ác.

Loading...