TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 302
Cập nhật lúc: 2025-02-16 04:59:39
Lượt xem: 78
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rời khỏi Điện Chiêu Dương, Hoàng đế xoay ngự thư phòng.
Trữ công công cầm phất trần, : “Bệ hạ, chuyện ngài kêu Thiên Ngưu Vệ đều tra manh mối, hai cung nữ tìm ”.
Sùng Trinh Hoàng đế tiện tay mở một quyển tấu chương , hai hàng: “Thẩm vấn ?”
Trữ công công : “Thẩm vấn, hai họ cái gì cũng ”. Dừng một chút, ông đánh giá sắc mặt biến hóa ngừng của đế vương, tiếp: “Chuyện Thiên Cơ Công chúa trúng độc, xác thực do Ninh thị chủ mưu”.
Sùng Trinh Hoàng đế đóng tấu chương , nhắm mắt, : “Năm đó Thục phi oan, nàng sửa án sai”. Ngừng một lát, ông thong thả tiếp: “Chỗ Niệp Kim Điện … đưa tới ba thước lụa trắng và một bình rượu độc, kêu Ninh thị tự chọn ”.
Trữ công công gật đầu, nhớ tới gì đó, bẩm : “Bệ hạ, hôm nay là ngày Ngũ hoàng tử hết hạn cấm túc ba tháng, ngài hạ chỉ giải cấm ?”
Hoàng đế : “Tạm thời hoãn , bây giờ trẫm thấy phiền”. Trữ công công cần nhiều lời nữa, liền lui ngoài.
Nửa canh giờ , Niệp Kim Điện.
Trữ công công dẫn theo hai thái giám khác trong điện, ông quanh, khỏi cảm khái, ở hậu cung lúc vinh hoa phú quý chính là thánh nhân vạn , lúc ngươi sủng ái thì cái gì sẽ cái đó, nhưng lúc ngươi thất sủng, chỉ thể ở trong căn phòng đơn sơ , ngay cả một món đồ trang trí cũng chẳng .
Ninh thị thất thần cạnh cửa sổ, mới vài ngày ngắn ngủi bà gầy thật nhiều. Bà thấy tiếng động, vội vàng đầu , vô thức lưng Trữ công công, gặp gặp liền lộ vẻ thất vọng. Bây giờ Hoàng đế ngay cả gặp bà cũng .
Hai tên tiểu thái giám đem lụa trắng và rượu độc đặt ở bàn con ba chân, Trữ công công rũ mắt, : “Ninh phu nhân, Bệ hạ , niệm tình hầu hạ Hoàng thượng, thể cho lưu thây, chính tự chọn ”.
Ninh thị sớm thấy khay mâm gì đó, sắc mặt tái nhợt trắng thêm vài phần, lâu mới cất tiếng : “Bệ hạ thật sự như ?”
Bà ở chỗ bốn năm ngày, vốn tưởng Hoàng thượng chỉ nhất thời tức giận, chờ cơn giận tiêu tan, nhớ tới tình cảm , chắc chắn sẽ nhẹ tay với bà. Dù Hoàng đế cũng vô cùng sủng ái bà . đau khổ đợi chờ nhiều ngày như , cái cuối cùng chờ là lụa trắng và rượu độc! Trữ công công trả lời, thương cảm bà.
Ninh thị dậy khỏi tháp, vẫn thể tin chuyện đang xảy .
Trữ công công thúc giục : “Chọn , lát nữa chúng còn về phục mệnh”.
Tâm Ninh thị như tro tàn, đột nhiên giống như điên xông ngoài: “, gặp bệ hạ… Ta gặp bệ hạ…”
Trữ công công hai gã thái giám bên cạnh, hai tên tiểu thái giám nhanh lẹ khống chế Ninh thị, giữ nàng . Trữ công công rót chén rượu , chút đáng tiếc : “Nếu ngài chọn, thì để chúng giúp ngài chọn ”.
Trữ công công bóp cằm Ninh thị, cưỡng chế rót rượu độc miệng bà , nâng cằm lên, bức bà nuốt xuống.
Sau khi xong tất cả, Trữ công công ném chén rượu vàng , Ninh thị từ từ té mặt đất.
Sắc mặt Ninh thị ngày càng trắng, từ từ trở nên vặn vẹo, đau khổ phát thanh âm nào. Cho tới khi nàng rốt cuộc bất động, Trữ công công mới dẫn rời khỏi Niệp Kim Điện, trở về ngự thư phòng phục mệnh với Sùng Trinh Hoàng đế.
*** *** ***
Trở về Phủ Tĩnh Vương, Ngụy La hỏi hạ nhân mới Triệu Giới ở trong phủ. “Vương gia ?” Ngụy La hỏi.
Vương quản sự đáp: “Bẩm Vương phi, Điện hạ Thần cơ doanh. Điện hạ dặn tiểu nhân bẩm với ngài, chạng vạng ngài mới về”.
Ngụy La gật gật đầu, cũng để trong lòng, nàng về phòng nghỉ ngơi một lát.
Nào nàng ngủ thẳng tới hoàng hôn, mới ngáp dậy, hỏi Kim Lũ, Triệu Giới còn về . Kim Lũ : “Tiểu thư, đói bụng ? Nô tỳ chuẩn ít thức ăn”.
Lúc , Kim Lũ và Bạch Lam vẫn quen thói gọi Ngụy La là “Tiểu thư”.
Ngụy La tới chậu rửa mặt đặt giá cao bằng gỗ hoa lê, suy nghĩ một chút : “Vẫn đợi một chút , đói bụng”.
Buổi trưa nàng ở Điện Chiêu Dương ăn tới no căng, Sùng Trinh Hoàng đế và Trần Hoàng hậu đều lời nào, nàng và Triệu Lưu Ly chỉ thể vùi đầu ăn cơm, chú ý liền ăn quá nhiều, đến bây giờ cũng thấy đói bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-302.html.]
Đợi tới giờ Tuất, màn đêm buông xuống, trong viện đều một mảnh tối đen bao phủ, Triệu Giới còn về. Ngụy La sách một lúc, ngẩng đầu trời, hỏi Kim Lũ: “Giờ gì ?”
Kim Lũ : “Tiểu thư, canh ba giờ Tuất ”.
Ngụy La xuống giường, mang giày , choàng một cái áo choàng màu tím hồng nhạt dệt kim hoa văn hạc trắng và mây cát tường, ngoài: “Chúng tới Thần cơ doanh một chuyến”.
Kim Lũ kinh ngạc, vội vàng khuyên nhủ: “Tiểu thư, sắc trời tối thế , một ngoài an ”.
Ngụy La nghĩ thấy cũng , vì liền kêu Vương quản sự tìm vài thị vệ của Vương phủ, hộ tống nàng tới Thần cơ doanh.
Kim Lũ thấy Ngụy La quyết, cũng cách nào khuyên , liền kêu Bạch Lam cùng.
Thần cơ doanh ở hướng Tây Bắc của hoàng cung, là một đội quân quan trọng nhất của triều đình, bây giờ do Triệu Giới phụ trách quản lý.
Xe ngựa dừng ở cửa Thần Cơ doanh, Kim Lũ và Bạch Lam đều cho rằng nàng xông , nghĩ tới nàng chỉ ngừng ở bên ngoài cửa, cũng gì tiếp nữa.
Kim Lũ hỏi: “Tiểu thư, ?”
Ngụy La tới cửa Thần cơ doanh, kéo áo choàng bó , lắc lắc đầu : “ nhất định ở bên trong giải quyết công việc, vẫn nên chờ ở đây ”.
Kim Lũ : “Bên ngoài gió lớn, nô tỳ lấy thêm xiêm y cho ”.
một lát , nàng cúi đầu ủ rũ : “Chúng vội vàng ngoài, nô tỳ quên mang áo choàng dày”. Ngụy La cũng để ý: “Được , cũng lạnh”.
Đợi chừng hai khắc chuông, bên trong cuối cùng cũng động tĩnh. Có đốt đèn lồng , chiếu sáng ảnh vài , Ngụy La một cái liền thấy Triệu Giới phía .
Chỉ là Triệu Giới mặt giống những gì nàng thấy đây.
Triệu Giới mặc cẩm phục tím thêu ác thú, tay áo và vạt áo đều dính vết máu, vẻ mặt nghiêm trang, mắt phượng lạnh lùng, giống như một mới từ trong biển máu, nồng nặc mùi m.á.u tươi. là một tướng sĩ mặc áo giáp, trong tay đang kéo một cái gì đó rõ hình dáng, cho tới khi vật khẽ động, Ngụy La mới thấy, hóa là một . Người tra tấn tới còn hình , đều là máu, nơi nào kéo qua, đều để một vệt m.á.u thật dài.
Tướng sĩ đó hỏi Triệu Giới: “Vương gia, nên xử trí thế nào?”
Cái gì cũng , giữ cũng vô dụng. Triệu Giới thản nhiên : “Cho chó ăn ”.
Tướng sĩ gật đầu lệnh, đang chuẩn rời , liền thoáng thấy một tiểu cô nương trong góc, lúc giơ lồng đèn lên cao, thấy rõ mặt nàng, : “Vương gia, đó là…”
Triệu Giới theo, chỉ thấy Ngụy La cách đó xa, nhúc nhích .
Đôi mắt sáng lung linh trong màn đêm phá lệ động lòng , như ánh sáng của bảo thạch, thể soi sáng mù mịt trong lòng.
Triệu Giới kinh ngạc tới, hỏi: “A La?”
hai bước, ngửi thấy mùi m.á.u tanh , liền đột ngột dừng .
nghĩ tới bản mới dùng cực hình, một đôi tay dính đầy m.á.u tanh, mà tiểu cô nương của sạch sẽ như , là một khối ngọc trong tỳ vết. Ngụy La ngẩng gương mặt nhỏ nhắn lên, đôi mắt xán lạn, Triệu Giới nhẫn tâm váy bẩn nàng.
Vốn Triệu Giới định chạng vạng sẽ về phủ, nhưng tạm thời chuyện phát sinh, thích khách chạy trốn, của nữa tróc nã về. Triệu Giới ở bên thủ hạ thẩm vấn , nghĩ khi trở về tắm rửa sạch sẽ mới gặp Ngụy La, nghĩ tới còn hồi phủ, nàng tới đây .
Triệu Giới dừng tại chỗ, cách Ngụy La chừng năm bước, tới gần nữa. “Sao nàng tới đây?”
Ngụy La hồn, tới mặt Triệu Giới, bàn tay nhỏ bé vươn khỏi áo choàng màu hồng tím, tự nhiên cầm lấy tay của . Vẻ mặt nàng đổi, giống như mùi m.á.u tươi, mà là vị hoa mai mát lạnh bình thường: “Đại ca ca mãi về, yên tâm, liền tới đây một chút”.
Nàng kéo tới bên cạnh xe ngựa: “Bên ngoài lạnh quá, chúng nhanh về nhà ”.