TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 303
Cập nhật lúc: 2025-02-16 05:23:09
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe Ngụy La , Triệu Giới mới phát hiện ngón tay nàng lạnh buốt, cũng ngoài bao lâu . Triệu Giới nghĩ nhiều nữa, cầm lấy tay nhỏ của nàng, hỏi: “Đến đây từ lúc nào”.
Ngụy La nghiêng đầu suy nghĩ một lát: “Giờ Tuất thì , cũng bao lâu!”
Bây giờ giờ Hợi , còn lâu! Sắc mặt Triệu Giới trầm xuống, ánh mắt lạnh lẽo Kim Lũ và Bạch Lam, khiến hai nha sợ run cả .
Ngụy La rõ nghĩ gì, giải thích: “ trách họ , là khăng khăng tới, đừng giận”.
Triệu Giới nắm tay nàng, đôi bàn tay nhỏ mãi mới ấm lên một chút. : “Vào trong xe ngựa ”.
thật phần tư thái , rơi mắt khác mật như .
Vài tướng sĩ mặc áo giáp thấy một cảnh , ai há to miệng. Bọn họ đều theo Triệu Giới việc, quen thấy Triệu Giới sát phạt quả quyết, bộ dáng lãnh khốc vô tình, nhưng từng thấy tỉ mỉ săn sóc ngươi nào như . Nhìn một chút , cái tay ấm , là Triệu Giới dùng nó bẻ gãy cổ một phạm nhân đó.
Bọn họ từng Triệu Giới nhắc tới tiểu vương phi của , ngược vài câu từ miệng khác. Nghe Tĩnh Vương vô cùng sủng ái vị tiểu vương phi , hận thể đem núi vàng núi bạc dời tới mặt nàng, còn tự hoa đăng thả sông Hoài An. Đương nhiên, những lời chỉ là tin vỉa hè, bọn họ tận mắt thấy, cũng tin . hôm nay thấy , ngược mở rộng tầm mắt, hóa tin đồn bên ngoài là thật, cứ vẻ đau lòng , đừng là núi vàng núi bạc, cả mệnh cũng cam lòng cho đấy.
Vài vị tướng sĩ tiến lên chào hỏi, nào cũng tỏ vẻ cung kính : “Tham kiến Tĩnh Vương Phi”.
Tướng sĩ mới xách thích khách cũng tới, ném tên thích khách nửa sống nửa c.h.ế.t qua một bên, đang mở miệng thấy Ngụy La nhíu mày lui về .
“Dữu Trực!”Triệu Giới .
Người đó lập tức thẳng : “Điện hạ!” Mặt Triệu Giới chút đổi: “Lui xa ”.
Dữu Trực từ trong tầm mắt , kéo phạm nhân yên lặng rời . Vết m.á.u kéo theo thật dài, lúc nãy Ngụy La xa, thấy rõ, bây giờ Dữu Trực kéo phạm nhân tới , Ngụy La chút chịu nỗi. Nàng nắm lấy tay Triệu Giới, nghiêng đầu nôn ọe hai tiếng.
Triệu Giới vỗ nhẹ nhẹ lưng Ngụy La, ôm nàng lên xe ngựa, dặn dò mấy vị tướng sĩ khác: “Chuyện còn giao cho các ngươi xử lý, ngày mai bản vương tới”. Dữu Trực rời , híp mắt: “Còn nữa, chuyện lãnh binh huấn luyện một tháng tới đều giao cho Dữu Trực, gánh ba trăm cân chạy mười vòng quanh Thịnh kinh thành”.
Trong lòng vài vị tướng sĩ vô cùng đồng tình với Dữu Trực, ngoài miệng : “Thuộc hạ tuân mệnh, Vương gia thong thả”.
Ngồi lên xe ngựa , Ngụy La mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút”.
Ngụy La gió thổi lạnh, nàng trong xe ngựa liền hắt xì ba cái. Xiêm y Triệu Giới dính m.á.u khác, thể cởi xuống khoác cho nàng, liền dùng chăn trong xe quấn chặt nàng, ngón trỏ duỗi cốc lên ót nàng: “A La ngốc, phép tới chỗ thế nữa”.
Ngụy La phục, má phồng lên: “Ai kêu về nhà? Thiếp đợi thật lâu, còn sợ xảy chuyện may”.
Triệu Giới ôm cả và thảm trong lòng: “Ta thể gặp chuyện may?”
Ngụy La : “Hôm qua ở sông Hoài An ám sát , ai hôm nay mai phục ở ?”
Trong lòng Triệu Giới bất đắc dĩ, xúc động, tựa trán trán nàng: “Ta việc gì, A La, còn trở về gặp nàng”.
Ngụy La gật gật đầu, cũng thành thật lâu, liền thật: “Đại ca ca mau về tắm rửa , thật thối”.
Nàng nhịn thật lâu.
Triệu Giới: “…”
*** *** ***
Triệu Giới tắm rửa xong khi rời khỏi tịnh phòng, Ngụy La đang sấp sạp mỹ nhân xem kỳ văn, hai cái chân nhỏ cong lên, váy trơn thêu những chuỗi ngọc lộ bắp chân trơn láng trắng hồng như ngó sen, trắng tới chói mắt. Kim Lũ cầm cao tường vi, chà xát trong lòng bàn tay xoa lên đùi nàng. Gần đây thời tiết vô cùng hanh khô, da Ngụy La đều bong tróc, lúc nàng mới dùng cánh hoa tường vi điều chế một loại thuốc, mỗi buổi tối xoa một chút, ngày hôm làn da mới thể trơn mềm, nhẵn nhụi.
Triệu Giới khoác đồ ngủ màu xanh sẫm, vén tóc ướt phía lưng, lên nhận cao tường vi trong tay Kim Lũ: “Để ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-303.html.]
Ngụy La giọng của , đột nhiên đầu: “Chàng tắm xong ?”
Triệu Giới gật đầu, đổ một chút cao tường vi lòng bàn tay, chà xát, xoa lên bắp chân Ngụy La: “Ừ”. Bây giờ những chuyện thành thục, là Ngụy La đào tạo .
Ngón tay Triệu Giới thô ráp, đặt bắt chân non mịn của Ngụy La, ma sát tới khiến nàng chút đau: “Này, vẫn là Kim Lũ , tay vết chai, đau ”.
Triệu Giới nàng, chỉ : “Nàng thật yếu ớt”.
Lần nào cũng , bôi tường vi cao cho nàng thì tập trung bôi , tay còn thành thật, dọc theo bắp chân nàng vòng lên . Ngụy La bắt lấy tay , đầu liếc giận hờn một cái: “Chàng gì đó?”
Triệu Giới : “Hôm qua nàng chơi đùa ? Hôm nay liền cho nàng cơ hội”. Ngụy La chớp mắt mấy cái, nhớ tới quả thật chuyện như .
Trước lúc bọn họ mật, đều là Triệu Giới chiếm chủ đạo, xoay nàng thành tư thế gì, nàng liền theo
tư thế đó, còn nghênh đón . Có chút tư thế quả thật khiến Ngụy La vô cùng mắc cỡ, nhưng Triệu Giới vô cùng thích. Triệu Giới cho dù về thời gian sức lực đều khiến Ngụy La chịu nổi, nàng cũng oán hận nhiều , ngoài miệng dễ , dỗ nàng như lọt sương mù, đó vẫn là hối cải.
Nếu để Ngụy La khống chế cục, trải nghiệm quả thật mới mẻ.
Ngụy La đá đá thắt lưng : “Trước lau khô tóc , chốc nữa sẽ cảm lạnh”. Triệu Giới đưa khăn nhỏ cho Ngụy La: “Nàng lau giúp ”.
Ngụy La dậy, cũng cảm thấy hổ, nghiêm túc chăm chỉ giúp lau khô tóc, dùng lược bí chải qua một , thấy mới thôi.
Dùng xong cơm tối, Triệu Giới kêu nha lui xuống, chống cằm mỉm Ngụy La. Ngụy La rõ ý gì, chờ nàng “Chơi đùa” với cơ.
Ngụy La giả bộ trấn định súc miệng, : “Chàng phòng chờ ”. Triệu Giới nhướng mày: “A, Vương phi còn chuẩn gì ?”
Lời quá khiêu khích .
Ngụy La trừng mắt : “Thiếp đồ”. Triệu Giới cúi đầu buồn .
Chờ lúc Ngụy La từ bên ngoài , Triệu Giới giường, xiêm y vẫn còn chỉnh tề.
Ngụy La để Kim Lũ và Bạch Lam ở bên ngoài phòng, tự tới bên giường, Triệu Giới từ xuống .
Mắt phượng của Triệu Giới quét tới, khóe miệng còn ngậm ý .
Ngụy La hạ quyết tâm, bò lên giường, nửa quỳ mép giường, trong đầu buồn bực cởi bỏ đai lưng của Triệu Giới.
Lúc Triệu Giới vẫn còn vô cùng thong dong.
Sau đó Ngụy La nâng hai tay lên, đem hai cổ tay trói ở đầu giường bằng gỗ hoa lê, thắt một cái nút chết.
Trong mắt Triệu Giới lộ chút kinh ngạc, nghĩ gì đó, híp mắt : “A La, nhất định chơi đùa như ?”
Ngụy La nghĩ nàng trói tay , lát nữa cho dù nàng gì, cũng thể phản kháng. Nàng ngẩng gương mặt nhỏ lên, bộ dáng tươi chút đắc ý: “Vì thể? đại ca ca cái gì cũng theo ?”
Tiểu cô nương đang nhóm lửa, dạng chân lên ngang hông Triệu Giới, vỗ nhẹ lên gò má : “Đại ca ca, một cái”.
Ánh mắt Triệu Giới sáng quắc nàng.
Ngụy La cũng để ý , ngón tay vuốt ve dọc theo gò má xuống, tới đôi môi mỏng, vuốt ve khóe miệng . Sờ soạng trong chốc lát, ngón tay mảnh mai trắng nõn tách môi , miệng , sợ c.h.ế.t mà quấy rối trong đó. Triệu Giới cắn lên ngón tay nàng một cái, đôi mắt sáng như đuốc