TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 309

Cập nhật lúc: 2025-02-16 09:44:14
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm đó, Triệu Giới từ Thần cơ doanh về liền trực tiếp tới phòng ngủ của Ngụy La.

Theo quy củ của vị Dư ma ma , hôm nay đúng ngày thể sinh hoạt phu thê với Ngụy La. thật, qua mấy ngày , Triệu Giới miễn cưỡng bức tới nổi cho rằng đều quan trọng, lúc chỉ ôm lấy Ngụy La, với nàng vài lời, ôm nàng ngủ một giấc là đủ.

Dư ma ma lo lắng Triệu Giới và Ngụy La bí mật gặp , liền an bài phòng của Triệu Giới là sương phòng phía đông Chương Đài Viện, cách xa vạn dặm với phòng của Ngụy La. Triệu Giới ngay cả ôm tức phụ của đều quản thúc, tư vị thật khiến nghẹn khuất.

Mới tới cửa chính phòng, liền thấy bên trong truyền giọng của Ngụy La.

“Tại là gan heo? Ta ăn gan heo vài ngày , thể đổi món khác đa dạng hơn ?” Ngụy La đáng thương oán giận.

Kim Lũ trấn an nàng: “Tiểu thư, đây là dặn dò của Dư ma ma. Dư ma ma ăn gan heo cho cơ thể, dễ thụ thai, chịu khó một chút ”. Tuy là như , nhưng Kim Lũ cũng bất mãn với Dư ma ma, ỷ là Hoàng hậu nương nương phái tới, liền khoa chân múa tay với tất cả việc trong vương phủ, thật thể khiến khác yêu thích .

Ngụy La trở qua trở thức ăn bàn, chẳng cái nào hợp với khẩu vị của nàng, gan heo thì là cháo đậu cô ve, hoặc là canh bí đao hầm xương, đổi tới đổi lui chỉ mấy món , một chút đổi mới cũng . Nàng phiền muộn bỏ đũa xuống: “Ngươi với Dư ma ma, ăn cá chiên sữa và da bồ câu non chiên giòn”.

Triệu Giới liền cúi đầu khẽ, tiểu gia hỏa thật lương tâm, nhớ nàng, nhớ tới ăn ngủ đều ngon, còn nàng tâm tư nghĩ ăn cái cái nọ.

Triệu Giới đang phòng, lưng bỗng nhiên vang lên giọng : “Điện hạ, xin ngài dừng bước”. Triệu Giới đầu , thấy Dư ma ma đó, mắt phượng trầm xuống: “Dư ma ma việc gì?”

gọi bà một tiếng “Dư ma ma” chính là vì coi trọng mặt mũi của Trần Hoàng hậu, Triệu Giới tính, nếu đổi khác quản đông quản tây , chỉ sợ sớm tiễn kẻ đó lên Tây thiên .

Dư ma ma Triệu Giới đang kiên nhẫn, nhãn lực mà nhiệt tình : “Hôm nay nô tỳ tìm tính một quẻ, quẻ đó hôm nay cần kiêng kị chuyện phòng the, kính xin Điện hạ dời bước qua Đông sương phòng, tối nay thể cùng phòng với Vương phi”.

Mắt Triệu Giới rũ xuống, tâm tình của , lâu mới nhếch môi , ý vị xâu xa hỏi: “Như , xin hỏi ma ma, khi nào mới thích hợp chuyện phòng the?”

Dư ma ma : “Năm ngày một ngày ”.

Ánh mắt Triệu Giới dâng lên một tầng lãnh ý, Dư ma ma tiếp mà tiếp tục phòng. Dư ma ma : “Điện hạ, xin ngài phối hợp với nô tỳ!”

Triệu Giới dừng bước, dù bận rộn vẫn ung dung đầu : “Nếu hôm nay bổn vương vẫn , ngươi thể gì?”

Ngụy La ở trong phòng động tĩnh, sớm đẩy bức rèm che bằng chuỗi ngọc bước , thấy Triệu Giới và Dư ma ma ở cửa, cần nghĩ nhiều cũng thể đoán chuyện gì. Nàng lên khuyên bảo, bởi vì chính nàng cũng thấy Dư ma ma thật phiền, nếu nàng cho Trần Hoàng hậu khó xử, sớm đuổi lão già khỏi phủ .

Dư ma ma nghiêm mặt : “Nếu điện hạ khăng khăng , nô tỳ ở cũng ý nghĩa gì, chỉ thể ngày mai về cung phục mệnh với Hoàng hậu nương nương”.

Triệu Giới : “Vừa lúc, bản vương sớm ngán gương mặt già của ngươi, cần chờ ngày mai, bây giờ liền cút về ”.

Lúc Dư ma ma mới lộ chút bối rối, bà câu đó chủ yếu để uy hiếp, vốn tưởng mang Trần Hoàng hậu thể khiến Tĩnh Vương thu liễm, ngờ chút coi trọng nào. Dư ma ma : “Điện hạ…”

Triệu Giới chau mày, bỗng nhiên rút bội đao bên hông, gác lên cổ Dư ma ma, híp mắt : “Còn dong dài thêm câu nào nữa, bản vương liền lấy mạng ngươi”.

Lưỡi đao lạnh như băng để da, Dư ma ma run rẩy, lúc cũng dám bày dáng vẻ gì nữa, chỉ thể cố gắng trấn định : “Điện hạ, điện hạ bớt giận…”

Triệu Giới lạnh lùng : “Cút!”

Dư ma ma lập tức thở phào nhẹ nhõm, liền lăn nhào rời .

Ngụy La tủ, cũng thở phào nhẹ nhõm. thật quá, nàng cũng cần ăn gan heo nữa.

Triệu Giới thu hồi bảo kiếm, với Chu Cảnh: “Đem đồ ở sương phòng đều dời về”.

Ngụy La ôm lấy eo Triệu Giới, cọ cọ trong lòng , ngẩng đầu hỏi: “Chàng đuổi Dư ma ma về, sợ Hoàng hậu nương nương tức giận ?”

Triệu Giới cụng đầu trán nàng một cái, : “Cũng thể để A La mỗi ngày đều ăn đủ no. Vi phu một chút xem, gầy ?”

tới đây Ngụy La liền một bụng ấm ức. Nàng chỉ chỉ thức ăn đặt bàn tròn khắc song sư, lên án: “Còn . Mỗi ngày đều ăn rau, cũng thỏ, ăn những thứ thể no bụng ? Thiếp ăn mặn một chút, chỉ thể ăn gan heo và chân giò, thật đáng thương”.

Triệu Giới bởi vì câu của nàng mà bật , vẻ hung ác nham hiểm biến mất.

Vừa lúc Triệu Giới cầm kiếm uy h.i.ế.p Dư ma ma, sắc mặt âm trầm, sát khí khắp , tất cả đều dám , sợ giận chó đánh mèo. Nếu để Ngụy La thấy máu, chừng lấy kiếm cắt đầu Dư ma ma xuống . Chỉ Ngụy La là sợ , chỉ sợ, còn nhiệt tình nhào lòng , hai ba câu liền chọc bật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-309.html.]

Triệu Giới nhéo nhéo gương mặt nhỏ của Ngụy La, quả thật thiếu thịt, tất nhiên là đau lòng, liền : “Chốc nữa dẫn nàng Phỉ Thúy Lâu dùng cơm, lúc còn ai quản, nàng ăn cái gì thì ăn cái đó”.

Nổi danh nhất Phỉ Thúy Lâu chính là lẩu dê, nghĩ tới thịt dê ngon miệng, tâm tình Ngụy La lập tức hơn nhiều

*** *** ***

Đến Phỉ Thúy Lâu, Ngụy La Triệu Giới đỡ xuống xe ngựa.

Lúc là chạng vạng, trong Phỉ Thúy Lâu chật kín cả , chưởng quầy tự dẫn Triệu Giới và Ngụy La tới nhã gian ở lầu hai.

Hôm nay Ngụy La mặc váy mỏng màu tím nhạt vẽ hoa mai màu cánh ve, váy từ những tầng lụa mỏng như cánh ve, tầng tầng lớp lớp chồng lên , mặc lên nàng giống như một đám mây. Đẹp mắt thì thật, nhưng lúc lên cầu thang tiện, Ngụy La nhấc váy lên, để giẫm lên thì chân là một , lảo đảo ngã về .

Triệu Giới kịp thời đưa tay đỡ lấy nàng, một tay khoác lên bả vai nàng, một tay ôm lấy eo nàng, giọng bất đắc dĩ: “Sao ngay cả đường cũng ?”

Ngụy La hoảng sợ nhưng gặp nguy hiểm gì, phía , bĩu môi : “Ai kêu dắt , nhanh như gì?”

Triệu Giới bật , hai ngón tay gõ gõ lên ót nàng: “ như đúng ?” Ngụy La : “Đây là ”.

Triệu Giới nàng, chấp nhặt với tiểu gia hỏa . Lúc tiếp tục lên lầu, duỗi một tay cho nàng, : “Tiểu cô nãi nãi, thôi”.

Ngụy La nhếch khóe miệng, đặt tay lên lòng bàn tay , gương mặt nhỏ đắc ý như mấy chữ: “Coi như thức thời”.

Chỉ là lên lầu hai, Ngụy La liền nổi nữa.

Ở đầu cầu thang một đang . Tống Huy mặc áo bào màu trầm thêu hoa mai, đầu đeo ngọc quan, ở đối diện, ánh mắt dừng Ngụy La, một màn hẳn là đều thấy hết.

Vẻ tươi của Ngụy La khựng , hồi lâu mới : “Tống Huy ca ca”.

Vừa vặn gặp, ngại ngùng chào hỏi. Ngụy La đến cùng vẫn áy náy với Tống Huy, bởi vì thành kiến của bản , trong lòng nàng sớm định tử tội cho Tống Huy, nhận định bản thể nào. Nàng trễ nãi nhiều năm, đợi tới khi hai nhà thương lượng chuyện đính hôn mới từ hôn, đây là nàng đúng.

Tống Huy hồn, khẽ mỉm , tới mặt Ngụy La và Triệu Giới, : “thật khéo, vặn gặp ở chỗ ”.

Ngụy La hỏi: “Tống Huy ca cũng tới chỗ dùng cơm?”

Lúc chuyện, sắc mặt Triệu Giới đổi, nhưng tay nhéo lòng bàn tay Ngụy La, mặc dù dùng lực, nhưng Ngụy La vẫn co .

Tống Huy gật đầu: “Huynh với thê tử”.

Lúc Ngụy La mới chú ý tới bên cạnh Tống Huy còn một cô nương, chừng mười bảy mười tám tuổi, mặc xiêm y màu hạnh và váy màu lam thêu hoa phi điệp đang nở, đầu búi sơ trụy mã kế, tướng mạo xinh , nhu hòa dịu dàng uyển chuyển.

Ngụy La Tống Huy gọi nàng là “Thê tử”, khỏi kinh ngạc: “Tống Huy ca ca thành khi nào? Muội cũng ”.

“Hơn một tháng ”. Tống Huy , giới thiệu với Ngụy La: “Đây là thê tử Thẩm thị”. Thẩm thị hành lễ, : “Bái kiến Tĩnh Vương, bái kiến Tĩnh Vương Phi”.

Ngụy La nàng , cuối cùng cũng chút ấn tượng. Có mấy lúc tham gia cung yến, Thẩm thị cũng ở đó, chẳng qua tính tình nàng nhu hòa, dịu dàng thích yên tĩnh, cũng chỉ lui tới với vài tài nữ cận, ít chuyện với Ngụy La. Thẩm thị là cháu gái Thẩm Thái Phó, tên là Thẩm Tĩnh Dung, nghĩ tới nàng gả cho Tống Huy.

Chào từ biệt Tống Huy, bọn họ tới nhã gian, Ngụy La chút yên lòng. Thấy sắc mặt Triệu Giới , chưởng quỹ xanh mặt, khiếp sợ lui ngoài.

Ngụy La nghiêng đầu, lông mày nhíu chặt tới độ thể kẹp c.h.ế.t con ruồi, nhịn “xì” một tiếng, ôm cánh tay , dựa sát : “Đại ca ca đừng suy nghĩ nhiều, và Tống Huy ca ca trong sạch, gì, càng gì. Gặp mặt thì chào hỏi cũng chỉ là lễ tiết mà thôi. Huống gì cũng thành , còn mất hứng cái gì?”

Triệu Giới cúi đầu liếc nàng một cái: “Tống Huy ca ca?”

Ngụy La vội vàng sửa miệng: “Tống đại ca”. Thấy sắc mặt Triệu Giới vẫn trầm xuống, nàng : “Tống thế tử, Tống biên tu”.

Tống Huy hiện tại đảm nhiệm chức biên tu ở Hàn Lâm Viện.

Triệu Giới lạnh : “Muội tình ý với , chắc tình ý với ”. Lúc nãy Tống Huy chuyện, con mắt vẫn dán lên Ngụy La.

Ngụy La chớp mắt mấy cái: “Cái gì?”

Loading...