TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 310

Cập nhật lúc: 2025-02-16 09:44:15
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rất nhanh đồ ăn đều dọn lên hết, Triệu Giới đỡ Ngụy La tới, vỗ vỗ đầu nàng : “ gì, ăn cơm ”.

Tâm tư Tống Huy quản , chỉ cần quản tiểu tử mắt . Tiểu cô nương lương tâm, ai đối với nàng, nàng liền theo đó, để giữ lòng nàng ở , cần càng nhiệt tình càng .

Ngụy La để tâm, tự giác giúp Triệu Giới lấy một chén tương, gắp một miếng thịt dê mỏng như cánh ve, bỏ chén : “Ừ, ăn ”.

Ngụy La thèm ăn vài ngày , bây giờ thịt dâng tới, nàng đem miếng đầu tiên cho Triệu Giới, quả thật dễ dàng.

Triệu Giới nheo mắt nàng, đôi mắt tiểu cô nương trông mong , chỉ thiếu chút hối hận mà đoạt trở . cong môi, cố ý đùa nàng: “Chấm tương vừng ?”

Ngụy La gật gật đầu: “Chấm”.

Triệu Giới chống cằm : “A La quên, ăn tương vừng”.

Ngụy La tuyệt để ý, chút ý tứ: “Vậy thì quá”, gắp miếng thịt qua : “Vậy tự ăn”.

Nào miếng thịt đưa miệng, Triệu Giới liền bóp cằm nàng, ức h.i.ế.p nàng, ngang ngược xông miệng nàng, đem miếng thịt dê đoạt mất. Sau đó, vẫn còn chịu thỏa mãn mà dán lên môi nàng l.i.ế.m mút, thấp giọng : “ là cho , nàng tự ăn?”

Ngụy La mím môi, lui về phía một chút, chỉ đôi mắt hạnh mênh m.ô.n.g sóng nước , im lặng lên án.

Ánh mắt rõ ràng : Thiếp đói bụng, cũng nhường ăn .

Triệu Giới mềm lòng, cọ cọ mũi nhỏ của nàng, : “Ngồi , bản vương gắp thức ăn cho nàng”.

Triệu Giới múc một chén nước lẩu dê để mặt Ngụy La, : “Uống ít nước canh ấm dày , cho thể”.

Ngụy La bưng lên một chén nhỏ đáy nông khắc cành mẫu đơn, từng chút từng chút uống xong chén canh.

Triệu Giới nhúng thịt dê chín tới, tươi ngon, chấm với nước dùng Triệu Giới tự pha, đối với Ngụy La bảy tám ngày ăn rau cỏ và gan heo mà , đúng là mỹ vị nhân gian. Chỉ chốc lát Ngụy La liền ăn lưng bụng, nhưng Triệu Giới vẫn ăn gì. Ngụy La chút , ngượng ngùng : “Chàng tự ăn , đừng để ý ”.

lúc vài tướng sĩ Thần cơ doanh cũng ở đây ăn cơm, Tĩnh Vương và Tĩnh Vương Phi cũng ở đây liền qua mời rượu.

Chu Cảnh xin chỉ thị một tiếng, Triệu Giới : “Cho bọn họ ”. Vì , một năm sáu oanh oanh liệt liệt chen .

Trong đó ba Ngụy La gặp ở cửa Thần cơ doanh, ngươi cao nhất trong bọn họ hình như gọi là Dữu Trực. Mấy lên hành lễ với Triệu Giới và Ngụy La, dám quấy rầy Vương gia đang bồi thê tử dùng bữa, chỉ định kính vài chén rượu liền rời .

Ngụy La nhấp một ngụm Thái Bình Hầu Khôi, liền kéo kéo tay áo Triệu Giới, đặc biệt nghiêm túc : “Chàng thể uống rượu”.

Vài vị tướng sĩ hoa mắt choáng đầu, chỉ là uống chén rượu nhỏ mà thôi, tính là gì…

Theo tính cách của Tĩnh Vương, chớp mắt tiếp theo thể cứng rắn dạy dỗ Tiểu Vương phi ? Bộ dáng Vương Phi vẻ yếu đuối, dũng khí dám quản cả Vương gia. một trong họ hòa giải : “Vương phi yên tâm, chỉ hai chén rượu mà thôi, Vương gia uống ngàn chén say, gì đáng ngại”.

Ngụy La vô cùng kiên trì, lắc lắc đầu ”.

Mặc dù nàng thích Dư ma ma, nhưng lời bà vẫn đúng. Nếu hài tử, đầu tiên thể uống rượu, nếu dính , những ngày qua bọn họ “Tu dưỡng tính” chẳng đều uổng phí .

Triệu Giới cầm chén rượu để xuống, mỉm cầm tay Ngụy La : “ thấy lời Vương phi ? Đều ngoài ”.

Vài vị tướng sĩ quả thật là thể tin .

Dữu Trực là chứng kiến Triệu Giới bảo vệ thê tử thế nào, chỉ cẩn thận hù dọa Ngụy La, đến nay còn dẫn binh lính chạy vòng quanh tường thành. Dữu Trực dẫn mấy rời , khi còn : “Vương gia từ từ dùng bữa”.

*** *** ***

Sau khi Triệu Giới đuổi Dư ma ma về cung xong, ngày thứ hai Trần Hoàng hậu liền triệu kiến Ngụy La.

Trần Hoàng hậu ghế bằng gỗ hoa lê bàn đá cẩm thạch, liếc mắt Ngụy La, : “Bản cung , tính tình đứa bé Trường Sinh từ xưa tới nay quá mức bạo ngược, ai quản , xảy chuyện cũng bình thường thôi”. Bà thở dài, chút bất đắc dĩ, lắc đầu : “Mà thôi. Chuyện cứ thuận theo tự nhiên, gấp cũng , bản cung sẽ nhúng tay ”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-310.html.]

Ngụy La : “Mẫu hậu cũng là suy nghĩ cho chúng con, là chúng con phụ ý của ”.

Trần Hoàng hậu nửa thật nửa giả trêu ghẹo: “Nếu con cảm thấy phụ ý của mẫu hậu, còn bằng sớm để cho ôm tôn tử ’’.

Triệu Lưu Ly một bên, vịn cánh tay Trần Hoàng hậu : “Mẫu hậu, hoàng tẩu và hoàng mới thành bao lâu chứ? Nhìn vội vàng , sinh con giống nặn tượng đất, lập tức liền xong, cái xem ý trời”.

Trần Hoàng hậu nàng một cái: “Đây là ví dụ kiểu gì chứ?”

Triệu Lưu Ly bĩu môi, nàng cảm giác ví dụ . Kể từ khi phụ hoàng đồng ý hôn sự của nàng và Dương Chẩn, bệnh của nàng thoáng cái hồi phục, mấy ngày nay thể sinh long hoạt hổ, xem vô cùng tinh thần.

Trần Hoàng hậu thoáng qua tư thế của Triệu Lưu Ly, chọt chọt trán nàng một cái: “Con cũng sắp thành , còn giống tiểu hài tử , tướng cũng đúng, sợ tới lúc đó Dương Chẩn ghét bỏ ?”

“Bên cạnh mẫu hậu con vĩnh viễn là hài tử”. Triệu Lưu Ly kiêng nể gì mà nũng, trong lòng thầm nghĩ, Dương Chẩn ca ca mới ghét bỏ nàng .

Ngụy La ở Điện Chiêu Dương một lát, cung nhân truyền lời Sùng Trinh Hoàng đế tới đây, nàng liền dậy cáo từ.

Triệu Lưu Ly thấy tình hình đúng, cũng theo Ngụy La rời khỏi Điện Chiêu Dương.

lâu , Sùng Trinh Hoàng đế tới, thấy Trần Hoàng hậu đang giường phẩm , lên : “Vãn Vãn thật tinh thần”.

Trần Hoàng hậu ngước mắt ông một cái, khom : “Bệ hạ”.

Sùng Trinh Hoàng đế qua nhiều , Trần Hoàng hậu cần hành lễ với ông, nhưng Trần Hoàng hậu vẫn .

Bây giờ Hoàng đế đối diện Trần Hoàng hậu, bàn đặt ba tách men xanh, trong đó hai tách là Ngụy La và Triệu Lưu Ly dùng qua, một tách là của Trần Hoàng hậu. Trần Hoàng hậu cũng kêu lấy một cái tách mới tới, chỉ để Hoàng đế .

Sùng Trinh Hoàng đế ho khan một tiếng, hỏi: “Bệnh tình Lưu Ly khá hơn chút nào ?”

Trần Hoàng hậu dịu dàng : “Khá hơn nhiều. Bệ hạ bận rộn chính vụ còn thời gian quan tâm Lưu Ly, thần Lưu Ly tạ ơn Bệ hạ”. Đây là đang trào phúng năm đó để ý tới chuyện Triệu Lưu Ly trúng độc.

Vẻ mặt hoàng đế hổ: “Trẫm…”

“Bệ hạ”. Trần Hoàng hậu chặn lời ông , hỏi: “Nghe chuyện của Lưu Ly và Dương Chẩn, là Thất công chúa với ngài?”

Hoàng đế gật đầu: “ ”.

Trần Hoàng hậu hỏi: “Nếu Thất công chúa sự việc?” “Cái …” Sùng Trinh Hoàng đế tất nhiên trả lời .

“Thất công chúa rõ chuyện , với bản cung, trực tiếp bẩm báo với bệ hạ, đây là vì ?” Trần Hoàng hậu chủ hậu cung, bất kì chuyện gì xảy ở hậu cung đều bẩm báo với bà . Hành động của Triệu Lâm Lang quả thật đúng. “Hóa Bản cung trong mắt Thất công chúa địa vị gì, mới để cho nàng quy củ như . Lúc Ninh Quý phi còn sống hẳn dạy dỗ nàng , hoặc là, Ninh Quý phi vốn cũng coi Bản cung gì”.

Sùng Trinh Hoàng đế mấy câu cùng, mồ hôi rơi như mưa, vội : “Lần Lâm Lang quả thật đúng, Hoàng hậu thế nào?”

Trần Hoàng hậu : “Nếu tôn trọng trưởng bối, tức là đức hạnh . Vừa đúng lúc chỗ bản cung hai nữ quan dạy lễ nghi, bằng nhân cơ hội , để Thất công chúa cố gắng học quy củ cho ”.

Sùng Trinh Hoàng đế : “Vậy thì hoàng hậu”.

xong những lời , Sùng Trinh Hoàng đế thấy sắc mặt Trần Hoàng hậu giãn , chắc là bớt giận, liền kiềm nỗi : “Vãn Vãn, đêm nay trẫm ở Điện Chiêu Dương…”

Trần Hoàng hậu lên : “Gần đây thể thần khỏe, sợ thể hầu hạ Bệ hạ, mời Bệ hạ trở về”.

Sùng Trinh Hoàng đế nghẹn một ngụm khí ở cổ họng, chỉ thiếu nghẹn chết. Mới lúc nãy việc cần thương lượng với ông, còn chuyện lắm, bây giờ xong , bắt đầu đuổi .

*** *** ***

Nửa tháng , bụng Ngụy La động tĩnh gì.

Ngụy La cho rằng đúng, nàng và Triệu Giới mỗi tối đều chuyện phòng the, cũng là tinh lực tràn đầy, hài tử chứ?

Nghe Bồ tát ở Đại Long Tự ngoài thành vô cùng linh nghiệm, cầu gì nấy. Ngụy La định Đại Long Tự tự lạy bồ tát, hy vọng nàng và Triệu Giới sớm nhi tử của .

Loading...