TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 314

Cập nhật lúc: 2025-02-17 02:25:35
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Giới cũng tới việc Ngụy Bảo San đụng chạm tới Ngụy La, tới hỏi Ngụy La sự việc, mà trực tiếp tìm Nhị lão gia, bảo Nhị lão gia Ngụy Thịnh quản giáo nữ nhi cho . Ngụy Thịnh khí thế của Triệu Giới sợ hãi, một câu cũng phản bác , chỉ liên tục gật đầu đảm bảo sẽ quản giáo Ngụy Bảo San thật , còn kéo nàng tới bồi tội xin Ngụy La.

Triệu Giới trầm mặt mói: “ cần, A La thấy nàng ”.

Ngụy Thịnh bồi tội một trận. Tuy Triệu Giới lấy Ngụy La, tức là vãn bối của ông , nhưng ở mặt Triệu Giới ông chẳng lấy chút dáng vẻ bề nào, lúc chuyện thể run rẩy tệ.

Trở Phủ Tĩnh Vương, Ngụy La luôn nghĩ tới lời Lương Ngọc Dung , ngay cả lúc dùng bữa tối cũng lơ đãng tập trung.

Triệu Giới gắp một miếng cá chiên sữa bỏ đĩa mẫu đơn bên tay nàng, gõ gõ lên ót nàng: “Nghĩ gì thế.

Mấy ngày nàng ăn cá chiên sữa , đây là cố ý kêu đầu bếp học , nếm thử ”.

Ngụy La ăn một miếng, xương cá Triệu Giới lấy , thịt cá cho miệng mềm nát, trong vị cá còn mang theo vị sữa, khiến ăn một miếng liền ăn thêm miếng thứ hai. Chỉ là lúc Ngụy La hào hứng gì, nàng chỉ ăn vài miếng liền để bát đũa xuống: “Thiếp ăn no, tắm rửa đây, đại ca ca ăn nhiều một chút”.

Triệu Giới ngừng đũa, bóng lưng Ngụy La.

Trong tịnh phòng, Ngụy La trong bồn tắm, suy nghĩ một lát xem thế nào để chuyện với Triệu Giới. Hôm nay Lương Ngọc Dung chuẩn xiêm y cho hài tử, đầu tiên Ngụy La thật một hài tử với Triệu Giới. Nàng thích đứa nhỏ cho lắm, nghĩ rằng tiểu hài tử suốt ngày sướt mướt quá ồn ào, thích chảy nước mũi, vô cùng bẩn thỉu. nghĩ , nếu là hài tử của nàng và Triệu Giới, cho dù bẩn một chút nàng cũng thích. Triệu Giới hẳn là cũng nghĩ như , đến tuổi , hẳn là càng con cháu nối dõi tông đường hơn cả nàng. Hôm nay trở về Phủ Quốc Công, Ngụy La để ý một chút, thấy nam tử bằng tuổi Triệu Giới, phần lớn ba bốn hài tử, chỉ .

Ngụy La phiền muộn cau mày. Trần Hoàng hậu đứa bé bên cạnh thật , nhưng Ngụy La cho là . Nàng thích Triệu Giới, tất nhiên sẽ sinh hài tử cho , mà dùng đứa nhỏ trói chặt , càng vì tìm cho chỗ dựa.

Tắm rửa xong, Ngụy La lau sạch bọt nước , mặc xiêm y màu phấn thêu bách điệp màu xanh, mang giày sa tanh thêu, trong phòng.

Triệu Giới mặt lạnh giường, gương mặt bình tĩnh vẫy vẫy tay với nàng: “Lại đây”.

Ngụy La thấy sắc mặt , còn tưởng rằng trách nàng ăn cơm nhiều, liền vội vàng qua ôm eo : “Trưa nay ăn quá no, cho nên lúc nãy mới đói lắm”.

Triệu Giới ôm vòng eo mềm mại của nàng, bế lên sập, đối mặt , mới hỏi: “Ngụy Bảo San gì với nàng?”

Ngụy La đoán chuyện, ngập ngừng một lát, nên lời: “ gì”.

Vẻ mặt dám gì? Ngụy La , Triệu Giới cũng thể đoán một chút, nhất định là liên quan tới đứa nhỏ. Triệu Giới ôm Ngụy La lòng, mặt dán lên gương mặt mè nheo của nàng: “A La, đừng để trong lòng”.

Giọng Ngụy La buồn bực, qua một hồi lâu nàng mới chui khỏi lồng n.g.ự.c , ngẩng đầu nghiêm túc Triệu Giới: “Đại ca ca, thỉnh đại phu cho ”.

Môi mỏng của Triệu Giới mấp máy, lời nào.

Ngụy La rướn lên, tựa trán , giọng điệu thong thả: “Chàng thỉnh đại phu… xem xem, thật sự thể…” thể sinh. Ngụy La càng nghĩ càng thấy uể oải, miệng mím , chút . Nếu thật như , nàng nên đối mặt với Trần Hoàng hậu thế nào, càng nên đối mặt với Triệu Giới như thế nào.

Triệu Giới hôn lên môi nàng, chặn những lời đó. Hôn một hồi, mới buông nàng : “Tiểu ngu ngốc, nàng vấn đề là ở nàng, lẽ là do thể thì ?”

Đôi mắt Ngụy La hồng hồng , hồi lâu mới : “Vậy thì càng xem đại phu!”

Triệu Giới thở dài một , kéo Ngụy La lòng. cũng thỉnh đại phu , càng khiến trong lòng Ngụy La nắm chắc.

*** *** ***

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-314.html.]

Ba năm ngày qua, Ngụy La chờ Triệu Giới từ Thần Cơ Doanh về, chạy hai ba bước tới bên cạnh : “Thiếp ngoài”.

Triệu Giới cúi đầu nàng, tiểu cô nương hẳn là đợi lâu , gò má ánh mặt trời bên ngoài hấp cho hồng hồng, chóp mũi cũng một tầng mồ hôi mỏng, cũng đợi ở đây bao lâu. Triệu Giới lấy khăn tay lau mồ hôi cho nàng, hỏi: “Ra ngoài gì? nàng ghét mùa hè , hôm nay còn nóng hơn bình thường, ngày khác ”.

Ngụy La lắc đầu , gương mặt nhỏ căng thẳng, giống như đang hạ quyết tâm thật lớn:

“Chàng đồng ý thỉnh đại phu cho , chỉ thể tự y quán. Mặc kệ hôm nay đồng ý , cũng ngoài”.

Triệu Giới dừng tay , yên lặng Ngụy La.

Ngụy La vòng qua , nghiêm túc : “Thiếp ”.

Chỉ là hai bước, liền Triệu Giới chặn ngang ôm lấy, giữ lấy hai vai nàng. Ngụy La sợ hết hồn, gấp gáp bám thể Triệu Giới, cảm thấy đầu váng mắt hoa: “Chàng cái gì?”

một tay Triệu Giới cố định nàng, một tay dùng sức vỗ xuống m.ô.n.g nàng, đau đầu : “Trời tối , cho dù lúc nàng ngoài thì y quán cũng đóng cửa. Thành thật một chút, ngày mai thỉnh đại phu tới”.

Ngụy La vô cùng ủy khuất, lặng yên lên tiếng.

Triệu Giới bỏ nàng lên giường La Hán, nàng thoáng nhảy dựng lên, vì đang dùng sức nên đập trán Triệu Giới “Ầm” một tiếng. Như thế , chỉ m.ô.n.g đau, mà ngay cả đầu cũng đau chết!

Dùng cơm tối xong, Triệu Giới ướt khăn đắp lên trán Ngụy La, mặt sáng ngời như : “Ai bảo nàng thành thật”.

Thân thể và tinh thần Ngụy La đều mệt mỏi, đưa tay nắm lấy tay áo Triệu Giới, đáng thương : “Đau”.

Triệu Giới bất đắc dĩ thở dài, trán cũng hồng hồng một khối, chỉ là yếu ớt như Ngụy La, đau một chút liền chịu : “Biết đau còn đột nhiên nhảy dựng lên?”

Ngụy La tất nhiên phản bác : “Chàng đánh đau, thể chứ”.

Vì bồi tội cho tiểu cô nương , buổi tối Triệu Giới tự hầu hạ Ngụy La rửa mặt đồ, cuối cùng cũng dỗ nàng vui vẻ. Trước khi ngủ, Ngụy La ổ trong lòng Triệu Giới : “Chàng mới đồng ý, sáng mai nhớ thỉnh đại phu”.

Triệu Giới thuận theo nàng: “Được, ngủ ”.

Mấy ngày sỡ dĩ Triệu Giới đồng ý thỉnh đại phu, là vì trong tâm cũng chút bất an. Nếu chẩn đoán cái gì, thấy Ngụy La thương tâm uể oải. Tiểu cô nương của , nên là thanh tao tùy hứng, chuyện gì cũng thể ba phần lý lẽ.

Buổi trưa hôm , quản sự dẫn tới một đại phu, Chương Thai Viện.

Vị đại phu họ Tôn, chuyên chữa bệnh cho nữ nhân, nhiều nghiên cứu tìm tòi về khía cạnh , cũng khá nổi danh. Tôn đại phu tới Vương phủ dám loạn, là xem bệnh cho Vương phi, khỏi cẩn thận hơn một chút. Ông nội thất, Tôn đại phu tiểu cô nương vô hại giường, liền thở phào nhẹ nhõm.

Vốn tưởng cô nương thể gả cho Tĩnh Vương nhất định là hung hãn đanh đá, ngờ lung linh đáng yêu như , trái tim đang lơ lửng của ông để xuống, giọng nhỏ nhẹ: “ Vương Phi lão phu xem bệnh gì?” Nhìn oa nhi như ngọc giường, ông sợ giọng lớn một chút thể dọa hỏng nàng.

Ngụy La cho nha lui, Triệu Giới một bên, ánh mắt nữa tập trung lên Tôn đại phu: “Đại phu, gả cho vương gia hơn nửa năm, tới nay vẫn thai. Ông thể giúp xem một chút, do dễ thụ thai ?”

Triệu Giới chằm chằm Tôn đại phu, khiến đỉnh đầu ông cảm nhận áp lực, ông cầm một khối đệm tơ lụa để lên cổ tay Ngụy La, trấn an: “Chỉ mới nửa năm thôi, những phu thê thành hơn ba năm mới hài tử, Vương phi cần quá sốt ruột”.

Xem xong mạch xong , Tôn đại phu để cho Ngụy La giường La Hán, nhẹ nhàng đè tay lên vùng bụng Ngụy La, sắc mặt từ từ nghiêm trọng.

Loading...