TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 318
Cập nhật lúc: 2025-02-17 02:52:18
Lượt xem: 84
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngụy La tiện tay mở , hỏi thăm ý tứ của Triệu Giới: “Chàng ?”
Triệu Giới bây giờ thích sờ sờ gương mặt nhỏ nhắn của Ngụy La, trơn mượt như tơ, so với trứng gà mới lột vỏ còn trắng hơn. thèm đếm xỉa tới, : “ mấy ngày nay nàng rảnh rỗi , ngoài giải sầu cũng ”.
Ngụy La suy nghĩ một lát: “Vậy để kêu Kim Lũ chuẩn lễ vật”. Nàng nhảy xuống đùi Triệu Giới, giữ eo , một nữa ôm về. Nàng ngẩng đầu, hiểu hỏi: “Còn chuyện gì ?”
Tay Triệu Giới trượt trong áo con của nàng, lòng bàn tay chạm một mảng mịn màng, giống như đậu hũ non thơm ngon . cúi đầu, vùi đầu cổ Ngụy La, hít hít mùi thơm nơi cần cổ nàng: “Để xem, ăn thuốc bổ lâu như , nơi lớn hơn chút nào ?”
Ngụy La vội vàng nắm lấy tay , trách đắn: “Vẫn còn là ban ngày!” Hơn nữa, nàng ăn thuốc bổ là vì cái gì, , còn hươu vượn.
Triệu Giới chẳng quản bây giờ là ban ngày buổi tối, ôm Ngụy La đặt bàn sơn son, cởi xiêm y của nàng, bàn tay tiến trong cái yếm màu hồng đào thêu tơ vàng, cách một tầng vải ngậm chỗ miệng. Ngụy La nha ngoài cửa , một tay cắn mu bàn tay , tay vịn chặt mép bàn, giọng nho nhỏ: “Đứng cắn, đau..”
Triệu Giới dường như đang trêu chọc nàng, mặc dù buông lỏng nàng , nhưng đôi môi từ từ xuống.
Toàn Ngụy La khẩn trương, thể tự chủ mà khẽ run rẩy, thể quá lớn tiếng, đè nén thanh âm, nàng giống hệt như con mèo con bắt nạt, vô cùng đáng thương. Qua một lúc lâu, thể nàng mềm nhũn, ngã lên vai Triệu Giới mà thở dốc, đôi mắt một tầng nước bao phủ, đáng thương đáng yêu.
Triệu Giới nâng đầu nàng lên, hôn môi nàng, bức bách nàng thể nhấm nháp hương vị của .
Ngụy La hôn tới mềm nhũn cả , còn kịp phục hồi tinh thần, thể chợt nhẹ bỗng, Triệu Giới ôm thư phòng.
*** *** ***
Ngày mùng tám tháng mười, trưởng tôn Quảng Tín Hầu đầy tháng.
Ngụy La gương chuẩn nửa canh giờ, xong xiêm y cùng Triệu Giới xuất môn, Triệu Giới nàng chằm chằm một lúc lâu, mới chậm rãi nắm tay nàng : “ thôi”.
Ngồi xe ngựa, Ngụy La tò mò hỏi: “Lúc nãy cái gì?”
Triệu Giới đối diện nàng, dựa vách xe, như như nàng: “Nhìn A La của xinh như , chút nỡ mang nàng ngoài”.
Hôm nay Ngụy La mặc áo ngắn bằng gấm đỏ Tô Châu thêu hoa mai, bên là váy lưu vân màu xanh của lá non, đỏ và xanh vốn là hai màu tầm thường, nhưng mặc nàng hòa hợp vô cùng khiến nàng càng thêm xinh , những dung tục, ngược còn vẻ xinh rực rỡ hơn. Hơn nữa gần đây nàng vẫn luôn dùng đồ bổ dưỡng thể, gương mặt nảy nở, dáng vẻ đừng là cô nương gả cho
, nàng mười bốn mười lăm tuổi cũng còn tin nữa là. Triệu Giới bên cạnh nàng, lúc chút dáng vẻ trâu già gặm cỏ non.
Bọn họ đến tiền thính gặp phu thê Quảng Tín Hầu, ánh mắt đôi phu thê quả nhiên qua Triệu Giới và Ngụy La đầy nghi ngờ, bái kiến vương gia, mới chậm chạp mở miệng gọi Ngụy La một tiếng “Vương phi”, sợ là nhận sai .
Ngụy La đưa hạ lễ, theo phu nhân Quảng Tín Hầu nội viện.
Quảng Tín Hầu phu nhân năm nay hơn sáu mươi, mặt mũi hiền lành, lúc chuyện với Ngụy La cũng cung kính khiêm nhường: “Thỉnh Vương phi hướng ”.
Ngụy La lưng bà, câu câu vài lời.
ngang qua một hành lang gấp khúc, qua một sân hoa nhỏ, phía là Xuân Huy Đường, cũng là chỗ tiếp nữ quyến hôm nay. tới nhà chính, bên trong ít , lạ mặt, cũng quen mặt, rối rít lên hành lễ với Ngụy La. Ngụy La mỉm chào hỏi, chợt lưng : “Tham kiến Vương phi”.
Ngụy La xoay , lúc thấy Ngụy Bảo San nàng liền ngẩn .
bởi vì nàng ở đây, mà là vì Ngụy Bảo San chải búi tóc phụ nhân, dáng cũng đẩy đà hơn so với lúc cô nương.
Nhiều ngày gặp, Ngụy La cũng nàng lập gia đình, đôi mắt kinh ngạc nàng . Khó trách Ngụy La gì về chuyện cả, vì Phủ Quốc Công cũng bao giờ cho đưa tin tức, truyền ngoài bất kỳ thông tin gì, những ngày nàng chỉ lo vội vàng điều dưỡng thể, từng bước khỏi cửa Phủ Tĩnh Vương, cũng chú ý ngóng tình huống của Phủ Quốc Công, cũng là chuyện bình thường. Nàng nhanh khôi phục như cũ, cong cong môi : “Ngươi là?”
Ngụy Bảo San cúi giải thích: “Bây giờ Bảo San là của Trần nhị gia”.
Ngụy La mới chào hỏi với thê tử của Trần nhị gia Trần Đằng – Lâm Thị, nếu như thế, xem Ngụy Bảo San là của . Mắt hạnh của Ngụy La mỉm , thâm ý : “À, hóa là Ngụy di nương”.
Cùng là họ Ngụy, một là Ngụy vương phi, một là Ngụy di nương.
Tay của Ngụy Bảo San để trong tay áo nắm chặt khăn nhỏ, mím môi, miễn cưỡng áp chế tức giận, : “Nghe Vương phi tới đây, Bảo San mới cố ý ngoài gặp ngài. Vương phi xem một chút đổi cũng , vẫn xinh động lòng như ”. Lúc chuyện, nàng dấu vết liếc bụng vẫn bằng phẳng của Ngụy La, trong mắt lóe lên ý .
Ngụy La cũng chẳng thèm để ý tới nàng , đó vài ngày còn hao hết tâm tư bấu víu cành cao, nhảy tới nhảy lui, cuối cùng chọn lấy một Hầu phủ vẻ ngoài nhưng sa cơ thất thế . Nếu dựa bối phận, Trần nhị gia gọi Triệu Giới một tiếng cữu cữu, gọi Ngụy La là mợ, phận của Ngụy Bảo San cũng vì thế mà thấp hơn một bậc. Ngụy La nhẹ một tiếng: “Vậy ? Ngụy di nương chuyển Phủ Quốc Công lâu xuất giá, giữa chúng giao tình gì chứ. Ngươi cố ý gặp cũng thật khiến kinh ngạc”.
Sắc mặt Ngụy Bảo San tái mét, ngờ Ngụy La trắng như . Thê tử Trần nhị gia là một đanh đá, Trần nhị gia là phong lưu thành tính, thấy cô nương nào xinh cũng lấy về nhà, là quản nửa . Lúc Ngụy Bảo San ở trong Phủ đụng Trần nhị gia, Trần nhị gia trúng, mấy ngày liền tới Phủ Quốc Công nạp nàng . Nhị phu nhân Tống thị hỏi thăm một chút tình hình Quảng Tín Hầu, ngày kế liền đồng ý. Ngụy Bảo San nóng lòng thoát khỏi Phủ Quốc Công, cũng phản đối chuyện . Huống gì nàng tự cho bản tư sắc, cho rằng ở trong lòng Trần nhị gia là đặc biệt, nào đến Phủ Quảng Tín Hầu , phát hiện thật như nàng nghĩ. Chính thê khó dễ thì , Trần nhị gia thường dẫn về phủ, khiến hậu viện rối loạn thành một đoàn, còn bằng cuộc sống tự tại ở Phủ Quốc Công.
Hôm nay Ngụy Bảo San Ngụy La cũng tới khách, liền tới gặp Ngụy La, dù gì nàng và Tĩnh vương phi cũng từ một Phủ , Nhị thiếu nãi nãi mặt mũi Phủ Tĩnh Vương, cũng dám khó dễ nàng . Ngụy Bảo San ngờ tới, Ngụy La chẳng cho nàng một chút mặt mũi nào, tới đen mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-318.html.]
Ngụy Bảo San cũng nghĩ tới, lúc nàng Ngụy La là gà mái đẻ trứng, Ngụy La thể cho nàng sắc mặt chứ?
Nhị thiếu nãi nãi Lâm Thị lộ vẻ khinh khi, cầm khăn lụa che môi: “Còn mau về, mới chẩn là thai ? Nếu chút gì ngoài ý , bụng còn cũng tới oán ”.
Ngụy Bảo San rũ mắt, lời một tiếng “Vâng”. Nhắc tới hài tử, trong lòng Ngụy Bảo San thêm ba phần đắc ý, phận Ngụy La tôn quý thì chứ, còn là sinh . Còn nàng thì , mới phủ bao lâu thai, nếu là con trai, chừng còn thể vinh nhờ con.
Ngụy Bảo San rời , Ngụy La cũng để chút chuyện nhỏ trong lòng.
Ngụy La ghế gỗ khắc hoa hồng, vài lời với mấy vị phu nhân, đại thiếu phu nhân Quảng Tín Hầu ôm hài tử tới cho xem. Ngụy La chỉ một cái, liền đưa trả cho Đại thiếu phu nhân. là nàng thích, chỉ là bây giờ nàng mà thấy trẻ nhỏ, liền tự chủ nhớ tới chính , trong lòng chút khổ sở.
Buổi trưa dùng cơm ở Phủ Quảng Tín Hầu, Trần nhị thiếu nãi nãi Lâm thị đề nghị vườn thưởng cúc. Phu nhân Quảng Tín Hầu yêu cúc, bây giờ hoa cúc trong vườn đều nở, cần nghi ngờ, đây chắc chắn là cảnh sắc nhất mùa thu. Mọi liền tán thành, một đoàn nữ quyến hành lang quanh co khúc khuỷu tới hậu hoa viên.
Hậu hoa viên Quảng Tín Hầu phủ trồng nhiều giống cúc, cúc bản lớn thuần sắc trắng , cũng loài cúc đỏ tươi bắt mắt như chu sa , còn Tử Long Ngọa Tuyết cùng các loại cúc vàng khác. nghĩ tới trong Quảng Tín Hầu phủ thể thấy những giống cúc trân quý như , Ngụy La chút kinh ngạc, mỗi loại cúc nàng đều thể tên khiến Trần đại thiếu phu nhân Hoàng thị vô cùng kinh ngạc, chân thành tán thưởng: “Kiến thức của vương phi thật sâu rộng”.
Ngụy La , “Chỉ là ngẫu nhiên lướt qua một chút thôi”. Nàng một vườn hoa nhỏ của , trồng nhiều giống hoa, là vì sở thích, cũng là vì chế phấn son nàng dùng.
*** *** ***
Có lẽ gió hôm nay quá lớn, Ngụy La chỉ chốc lát liền cảm thấy đầu óc choáng váng. Nàng lảo đảo một chút, Kim Lũ vội vàng vịn lấy tay nàng: “Nương nương, ngài ?”
Quảng Tín Hầu phu nhân cùng hai vị thiếu phu nhân bên cạnh cũng nàng bằng ánh mắt lo lắng.
Ngụy La xoa xoa huyệt thái dương, chờ cảm giác choáng váng qua một chút, mới mở mắt : “Có lẽ do tối qua ngủ ngon, bây giờ chút váng đầu, trong đình nghỉ ngơi một chút”.
Trần Đại thiếu phu nhân Hoàng thị là thông minh, vội hỏi: “Ở đây gió lớn, lâu dễ cảm lạnh. Phòng khách ở đằng cách đây xa, bằng để thần dẫn Vương phi tới đó nghỉ ngơi”.
Ngụy La suy nghĩ một chút, gật gật đầu.
Hoàng Thị cung kinh dẫn Ngụy La tới phòng khách.
Sau vườn hoa một con đường mòn, xuyên qua đường mòn là một cửa tròn, qua khỏi cửa tròn là một hành lang dài, cách đó xa chính là phòng khách. Ngụy La nhanh, Kim Lũ thấy sắc mặt nàng , căng thẳng hỏi: “Nương nương vẫn khỏe chứ? Hay là nô tỳ mời Vương gia ?”
Ngụy La nghĩ lúc Triệu Giới hẳn là ở tiền thính tiếp khách, nàng cũng chuyện bé xé to, chỉ cho rằng nghỉ ngơi một chút là : “ cần gấp gáp, nghỉ ngơi một chút là ”.
nàng bao xa, liền thấy ở núi giả hai đang thẳng. một nam một nữ, nam mặc cẩm bào màu xanh ngọc, nữ thì đúng là xuất hiện ở tiền thính – Ngụy Bảo San. Tư thái hai mật, giữa ban ngày ban mặt mà ở chỗ mật, bàn tay nam nhân tiến trong áo Ngụy Bảo San, trông khó coi. Bước chân Trần Đại phu nhân cứng đờ, mặt lộ vẻ lúng túng, quát lớn một tiếng: “Nhị thúc!”
Nam tử đầu , Ngụy La cuối cùng cũng thấy rõ mặt .
Gương mặt chút quen, Ngụy La cẩn thận suy nghĩ một lúc, mới nhớ rõ đúng là “Trần Giáo úy” ở cửa võ trường khi .
Ánh mắt Trần Đằng rơi lên Ngụy La, kinh ngạc chớp mắt một cái, nhanh , cho là đúng mà sửa y quan, tới mặt Hoàng thị, kêu hai tiếng: “Tẩu tẩu”. Sau đó Ngụy La, đôi mắt đào hoa vểnh lên: “Vị Tĩnh Vương Phi chứ?”
Ngụy La nhiều lời, Đại thiếu phu nhân Hoàng thị là chừng mực, chỉ , liền thoáng qua Ngụy Bảo San lưng : “Hôm nay nhiều khách quý, nhị thúc nhất nên chú ý một chút tới hành vi và lời của , đừng trò cho khác”.
Trần Đằng hành lễ với Ngụy La, bộ dáng lời: “Tẩu tẩu dạy dỗ đúng, là càn rỡ ”. xong, với Ngụy La: “Khiến Vương phi chê ”.
Ngụy La nhíu mày, lãng phí thời gian ở chỗ , nàng chỉ tìm một chỗ yên tĩnh một lát.
Hoàng thị chắc cũng Ngụy La kiên nhẫn, liền với Trần Đằng: “Được , nếu chuyện gì, liền trở về ”.
Lúc Trần Đằng mới thu hồi tầm mắt, xoay về hướng Ngụy Bảo San, vẫy vẫy tay với nàng :
“Bảo San, tới đây, cùng trở về phòng với gia”.
Chuyện của Ngụy Bảo San Ngụy La quấy rầy, lúc nàng cảm thấy thoải mái chút nào. Trần nhị gia vài ngày mới về nhà một chuyến, cho dù về cũng nhất định ở chỗ nàng . Hôm nay nàng cố ý mặc la quần Tô Châu màu hồng đào, son phấn trang điểm, cố ý đợi Trần nhị gia ở chỗ , thật vất vả mới đợi tới, còn mật bao lâu, vì Ngụy La mà thành công dã tràng. Huống gì con mắt Trần Đằng đều dính lên Ngụy La , Ngụy Bảo San hận vô cùng, cúi đầu tới bên cạnh Ngụy La, giả bộ trượt chân một chút, thể nghiêng ngã đánh lên Ngụy La.
Ngụy La lui về tránh , Kim Lũ nhanh tay lẹ mắt đỡ Ngụy La, trừng mắt với Ngụy Bảo San: “Ngươi thế nào, mắt ?”
Ngụy Bảo San Trần Đằng đỡ, cúi thấp đầu, bộ dáng hoảng sợ: “Là đáng chết, cố ý…”
Trần Đằng thoáng qua Ngụy La, thấy sắc mặt nàng trắng bệch, vô cùng thoải mái. Mặc dù chút nghi ngờ, nhưng vẫn : “Vương phi bớt giận, từ khi Bảo San thai, thường choáng váng, vẫn mong ngài thứ . Nếu mạo phạm tới Vương phi, ngày khác dẫn nàng tới Phủ Tĩnh Vương bồi tội…”
Ngụy La căn bản gì hết, nàng chỉ cảm thấy hai
thật phiền, ngừng ong ong cả đầu. Thần trí nàng dần mơ hồ, cố gắng lên tiếng, mắt tối sầm, báo mà ngã xuống