Tiền thính chật cứng , tân khách như mây. Quảng Tín Hầu nhiệt tình chiêu đãi Triệu Giới ở thượng vị, nâng chén rượu bạc lên, chút nịnh hót : “Thần kính Vương gia một ly. Hôm nay Vương gia nể mặt tới Hầu phủ, chính là vinh hạnh lớn lao của Hầu phủ”.
Triệu Giới cầm chén rượu, chẳng chút hứng thú : “Hầu gia khách khí, Bản vương chỉ là cùng Vương phi thôi”.
Ý là, căn bản đem Quảng Tín Hầu cho mắt, nếu vì Vương phi cũng sẽ tới đây. Mặt Quảng Tín Hầu cứng đờ, gượng gạo : “Vương gia và Vương phi thật sự là kiêm điệp tình thâm”. trong lòng ông thầm nghĩ Tĩnh Vương quả thật giống như bên ngoài đồn đãi, ở chung chẳng chút nào. Vốn ông đánh chủ ý tỏ lòng quy phục , hy vọng Triệu Giới thể quan tâm đến con đường quan của con cháu ông một chút, bây giờ xem , chuyện chút khó giải quyết.
Triệu Giới chẳng đúng sai, cầm chén rượu chạm trổ hình hoa trong tay uống một cạn sạch. sắc trời, thấy cũng còn sớm nữa, liền dẫn Ngụy La cáo từ về. Tiệc đầy tháng hôm nay vốn cũng Ngụy La tới, Trần gia mặc dù là họ Trần, nhưng thật cũng chẳng bao nhiêu quan hệ với Trần Hoàng hậu, lão Quảng Tín Hầu và tổ phụ Trần Hoàng hậu từ vài chục năm sớm phân nhà, đến nay cũng chẳng còn lui tới bao nhiêu. Quảng Tín Hầu chỉ là một tên nịnh hót, ngay cả Trần Hoàng hậu cũng chẳng thích, Triệu Giới tới chỗ , ngay cả ứng phó cho qua cũng thấy lười.
Chu Cảnh từ ngoài cửa , sắc mặt phức tạp tới bên cạnh Triệu Giới, cúi ghé tai mấy câu.
Triệu Giới lập tức giận tới tái mặt, lên : “Dẫn bản vương qua đó”.
Quảng Tín Hầu theo phía , rõ sự việc hỏi : “Vương gia, xảy chuyện gì?” Triệu Giới chẳng quan tâm tới ông , bước nhanh tới hậu viện.
Để Quảng Tín Hầu đó hiểu chuyện gì, còn chống đỡ những ánh mắt hoang mang của tân khách, chỉ thể rằng gì, đó bước nhanh khỏi phòng. Mới tới cửa, ông liền gặp một tên hạ nhân của Hầu phủ chạy tới, ghé tai ông thì thầm vài câu.
Ngay đó, sắc mặt Quảng Tín Hầu cũng biến sắc, vội vàng : “Mau dẫn bổn Hầu qua đó”. Hạ nhân dẫn ông tới hậu viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-319.html.]
Phòng khách hậu viện, Ngụy La từ từ tỉnh , dựa gối lớn thêu hoa giường, hồi phục thần trí, nhớ lúc khi nàng hôn mê. Nàng mở mắt ngoài, Đại thiếu phu nhân Hoàng thị ở đầu giường, Ngụy Bảo San ở ngăn tủ, Trần nhị gia chẳng nơi nào, chắc là tránh . Kim Lũ và Bạch Lam thủ ở bên giường, thấy nàng tỉnh liền gấp gáp gọi: “Nương nương, cuối cùng ngài cũng tỉnh ”.
Hoàng thị thấy thế liền thở phào nhẹ nhõm, tiến lên : “Vương phi đột nhiên hôn mê bất tỉnh, thần sai thỉnh đại phu, đại phu một lát sẽ tới ngay. Vương phi cảm thấy khỏe chỗ nào ?”
Ngoại trừ chút choáng váng, nàng cũng cảm thấy khó chịu gì. Ngụy La nhớ tới khi hôn mê Ngụy Bảo San đụng nàng, mi nhíu , đang mở miệng, thấy Nhị thiếu nãi nãi Phủ Quảng Tín Hầu – Lâm Thị từ bên ngoài , vẻ mặt lo lắng, liền quỳ xuống, “Bịch” một tiếng thỉnh tội với Ngụy La: “Thần chiêu đãi chu , khiến Vương phi kinh sợ, kính mong Vương phi thứ tội”.
Ngụy La xoa xoa mi tâm, cả một phòng đầy đều quỳ xuống thật khiến nàng đau đầu: “Đều lên ”.
Quảng Tín Hầu Nhị thiếu nãi nãi dẫn một đám nha lên, còn vững thì nha ngoài cửa : “Tham kiến Tĩnh Vương”.
Người Trần gia , đều thấy mặt đối phương là vẻ sợ hãi. Chuyện gì cần tới cũng sẽ tới.
Chớp mắt tiếp theo, Triệu Giới trong phòng. Ngũ quan lạnh lùng, trời sinh khí thế giận mà uy, bây giờ lông mày nhíu , vẻ mặt lãnh túc. mở miệng chuyện, chỉ lạnh lùng nghiêm nghị lướt qua , đầu gối họ mới thẳng tiếp tục mềm nhũn, run run rẩy rẩy : “Tham kiến Tĩnh Vương”.
Triệu Giới coi như thấy, trực tiếp tới bên giường Ngụy La, cầm tay nàng hỏi: “Nghe Chu Cảnh nàng ngất xỉu, chuyện gì?”
Ngụy La : “Thiếp cũng chuyện gì xảy , hôm nay đầu óc chút choáng váng”.
Bạch Lam ở cuối giường nhịn , đôi mắt đỏ hồng, giọng căm giận: “Vương gia , nương nương vốn dĩ lắm, nhưng Ngụy di nương đụng , mới té mặt đất bất tỉnh nhân sự”.