Triệu Giới Bạch Lam, hai hàng mi nhíu thật chặt, thong thả nghiền ngẫm ba chữ: “Ngụy di nương?”
Ngụy Bảo San quỳ trong đám thầm , nàng quỳ gập gối, cái trán dính sát mặt đất: “Đều do thần vô ý, mới đụng Tĩnh Vương Phi, thỉnh Tĩnh Vương điện hạ thứ tội”. Nàng tuyệt đối đoán , chỉ là đụng nhẹ , Ngụy La thế nhưng yếu ớt, chỉ như thôi mà ngất xỉu. Nếu nàng sẽ gây chuyện lớn như , lúc chắc chắn sẽ nhịn cơn tức , xung đột chính diện với Ngụy La. Ngụy Bảo San nhớ tới danh tiếng của Triệu Giới, thấp thỏm giải thích: “Cách đây lâu thần chẩn đoán thai, vì thế thường hoa đầu choáng váng, lúc ngang qua vương phi mới ngã một chút, ngờ đụng Vương phi, cầu xin Vương gia thứ tội”.
“Vậy ?” Sắc mặt Triệu Giới đổi, mắt xếch lên, môi phun những lời tàn nhẫn: “Nếu Vương phi bản vương chuyện gì , hài tử trong bụng ngươi cũng cần lưu . Nếu nó khiến ngươi thường mệt mỏi, đánh rớt luôn”.
Sắc mặt Ngụy Bảo San trắng bệch, hoảng sợ kinh hãi Triệu Giới.
Triệu Giới dường như cảm thấy lời của gì tàn nhẫn, nhưng cũng tỏ vẻ gì là đùa. nhàn nhạt thu hồi tầm mắt, nắm lấy tay Ngụy La cầm trong lòng, bộ dáng vô cùng trân quý, khác hẳn gương mặt nghiêm nghị lạnh lùng của .
một nén nhang , đại phu cũng tới. Mọi trong phòng đều lặng lẽ toát mồ hôi lạnh, chỉ cầu Vương phi xảy chuyện gì, nếu cả nhà bọn họ từ xuống trăm miệng ăn đều giữ .
Đại phu thấy nhiều quỳ trong phòng, liền ở giường là quý nhân, dám qua loa, nâng cao tinh thần bắt mạch cho Ngụy La. một lát , mi tâm đại phu cau , buông tay, đổi tay bắt mạch một nữa, sợ bản chẩn sai.
Triệu Giới nhíu mày hỏi: “Chẩn ?”
Hồi lâu , đại phu cuối cùng cũng thu tay , hỏi Ngụy La: “Gần đây phu nhân thói quen thích ngủ ?”
Ngụy La rõ ý đại phu, chỉ : “thật sự ngủ nhiều hơn bình thường”. Nàng cho rằng là do gần đây thời tiết chuyển lạnh, năm xưa nàng cũng cứ trời lạnh là ngủ gật, vì thế cũng để chuyện trong lòng.
Nào mặt đại phu vì lời của nàng mà lộ vui vẻ, lên chắp tay với Triệu Giới và Ngụy La: “Chúc mừng nhị vị, phu nhân chẩn hỉ mạch, nhưng mới chỉ nửa tháng, mạch tượng rõ ràng lắm, vì thế mới cần nhiều thời gian để chẩn đoán”.
Giọng của đại phu dứt, cả phòng đều trở nên yên tĩnh. Ngụy La chớp mắt mấy cái, chút tin , hỏi : “Đại phu, ông gì? Ông nữa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-320.html.]
Đại phu tủm tỉm, kiên nhẫn lập : “Bẩm phu nhân, ngài thai nửa tháng”.
Những liên quan trong phòng đều thấy thể yên tâm , Vương phi việc gì, còn chẩn thai, đây chính là hỷ sự lớn. Tính mạng của bọn họ cũng thể bảo vệ .
Nào câu tiếp theo của đại phu khiến sự tình chuyển biến: “ mà mạch tượng của phu nhân định, giống như động thai khí, e là cẩn trọng hơn, chú ý nghỉ ngơi để phòng ngừa phát sinh vấn đề ngoài ý ”.
Tâm tình của Ngụy La thật sự đổi nhanh, nhưng đại phu nghỉ ngơi thật là việc gì cũng yên tâm hơn, khóe miệng cũng nhịn mà vểnh lên cao. Đại phu gì nàng cũng gật đầu, kêu Kim Lũ thanh toán phí chẩn bệnh gấp ba, lúc mới tiễn đại phu về.
Đại phu , phu nhân Quảng Tín Hầu cùng hai vị thiếu phu nhân vội vàng tới chúc mừng Ngụy La, nàng để cho bọn họ đều lui xuống.
Trong phòng nhiều thật sự ồn ào. Triệu Giới ở bên giường cuối cùng cũng hồn, mở miệng đuổi tất cả ngoài, cũng quên dặn dò Chu Cảnh: “Để ý di nương ”. Ý Ngụy Bảo San.
Chu Cảnh gật đầu nhận việc.
Lúc rời , trong phòng chỉ còn Triệu Giới và Ngụy La, Triệu Giới bên mép giường, gương mặt nhỏ nhắn của Ngụy La.
Ngụy La , lúm đồng tiền dịu dàng, kìm nén vui mừng. Nàng kéo tay Triệu Giới, đặt tay cái bụng bằng phẳng của : “Đại ca ca, chúng hài tử. Chàng xem, ba tháng ăn thuốc bổ”.
Khóe môi Triệu Giới mỉm , nhẹ nhàng xoa xoa mặt nàng; “Ừ, ăn ”. Cuối cùng cũng là đút cho con bọn họ ăn, công lao của tiểu cô nương thể bỏ qua.
Ngụy La ngây ngô: “Thiếp thể sinh”.
Triệu Giới vươn tay dài , khắc chế ôm nàng lòng, trong lòng trìu mến vui vẻ.