Buổi tối hôm đó, Ngụy La đột nhiên thèm ăn, nàng ăn củ cải ướp giấm đường của Ngự Hòa Lâu.
mà sắc trời tối, chắc hẳn Ngự Hòa Lâu cũng đóng cửa từ sớm, bây giờ qua cũng chắc mua .
Ngụy La mệt mỏi giường La Hán, nổi giận : “Thiếp ăn món đó”.
Triệu Giới bực buồn chọt chọt ót nàng, dụ dỗ : “Được, , mua cho nàng”. Ngụy La chớp mắt mấy cái, gì.
Đêm cuối thu trời lạnh, Triệu Giới mặc áo choàng gấm lót lông hồ ly, khỏi phòng. Chu Cảnh chút đồng tình với vương gia nhà , nhịn lên tiếng đề nghị: “Vương gia, bằng để thuộc hạ mua”.
Triệu Giới lắc lắc đầu, tiếp tục bước , môi cong lên : “Ngươi thì lợi ích gì? Nàng chỉ là ầm ĩ với bản vương thôi”. Mặc dù giọng Triệu Giới chút bất đắc dĩ, nhưng sự sủng ái và dung túng trong mắt , chỉ cần liền hiểu.
Chu Cảnh sững sờ, thầm nghĩ học vấn con đường sủng thê thật quá lớn, học một đời cũng học xong.
một lúc lâu , Triệu Giới mới cầm theo củ cải của Ngự Hòa Lâu về, cùng với vài món ăn nữa bày lên bàn tròn, đưa cho Ngụy La một đôi đũa ngọc: “Ăn . Tối nay nàng vẫn ăn gì, lát nữa ói cái gì hết, sẽ chỉ càng thêm khó chịu”.
Ngụy La gắp một miếng củ cải giấm đường, cắn một cái, Ngự Hòa Lâu ướp củ cải giòn chua, mang theo chút vị ngọt, nàng thích món , chỉ cảm thấy hương vị vô cùng cổ quái, nhưng gần đây phá lệ ăn. Nàng ăn hai miếng, ăn thêm vài cái sủi cảo thủy tinh bí đao, còn uống nửa chén canh nấm tuyết, ăn nhiều hơn so với bình thường.
Dùng xong bữa tối, Ngụy La cũng nôn .
Ngụy La rửa mặt, mặc đồ ngủ màu hoa lăng, thấy Triệu Giới đang ghế bằng gỗ cây lê khắc hoa hồng, nàng đột nhiên cho nha trong phòng lui xuống, vẻ mặt như chuyện với Triệu Giới. Triệu Giới để sách trong tay xuống, dù bận vẫn ung dung ngẩng đầu , mỉm , chế nhạo: “Sao , đuổi ngoài?”
Ngụy La , cũng báo mà nhào lòng Triệu Giới, dùng sức ôm lấy , buồn rầu : “Có đáng ghét ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-324.html.]
Triệu Giới để quyển sách xuống, ôm nàng để lên đùi , nâng gương mặt nhỏ của nàng lên, hỏi: “Vì hỏi như ? A La tất nhiên khiến khác yêu thích”.
Ngụy La chẳng thấy an ủi tí nào, ỉu xìu xìu : “Thiếp cảm thấy bản đang cố tình gây sự”. Triệu Giới cúi đầu , lời nào.
“Còn vô cùng càn quấy. Vài ngày nay thường phát giận với , còn cố ý sai sử , khiến khó xử, thật bản như , cũng tại , lúc nào cũng quản nỗi ”. Nàng cúi đầu, áy náy nắm đầu ngón tay Triệu Giới, hồi lâu mới chậm chạp : “thật xin ”.
Nội tâm Triệu Giới động, liền ôm đầu nàng ghé n.g.ự.c , thở dài một : “cô nương ngốc, vì nhận với ? Cho dù nàng gì, cũng cam tâm tình nguyện cho nàng”. nhớ tới những điều mới sách, : “Huống gì, đây cũng của nàng. Nữ nhân một khi thai, tám chín phần sẽ nôn nóng, dễ nổi giận, so với những nữ nhân khác, A La nhà nhu thuận hơn nhiều”.
Ngụy La ngẩng đầu hỏi: “Sao ?”
Triệu Giới nhướng mày, cầm quyển sách trong tay đưa cho nàng, chỉ một trang trong đó : “ ”.
Ngụy La mặt chữ chằm chằm, quả nhiên thấy câu : “Phụ nữ thai thường phiền muộn, thường là phiền c.h.ế.t ” các thứ. Nàng lật tới trang bìa, chỉ thấy bên là bốn chữ to -- . Ngụy La sững sờ, nghĩ tới Triệu Giới xem loại sách , nàng hỏi: “Chàng lấy quyển từ thế?”
Triệu Giới : “Ta bảo Chu Cảnh tìm ở phố, trong ghi cặn kẽ”. nhớ tới gì đó, : “Cho nên nàng cũng cần áy náy, hiện giờ nàng tiểu tổ tông của Phủ Tĩnh Vương, là khối thịt trong lòng mẫu hậu, nếu theo nàng thì theo ai chứ?”
Ngụy La mếu máo, như sẽ liền.
Triệu Giới dở dở , vuốt vuốt mũi nàng, : “ sách còn thai phụ dễ nhè, ừ, xem là đúng ”.
Ngụy La ôm lấy cổ , mặt dán lên mặt , thì thầm : “Nếu sinh hài tử , còn thương như ?” đối với nàng như , thật sự khiến nàng cảm động, khiến nàng sợ hãi và bất an.
Triệu Giới : “A La, bởi vì nàng mới thích đứa nhỏ , vì đứa nhỏ mới thích nàng”.
Ngụy La ôm Triệu Giới lâu cũng động. đời , hẳn là sẽ ai thương nàng như Triệu Giới, Ngụy La thầm nghĩ , trong lòng hệt như một hũ mật chôn giấu, Triệu Giới đổ , chất mật chảy tứ chi, từng lỗ chân lông đều nhè nhẹ tản vị ngọt.