TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 335

Cập nhật lúc: 2025-02-17 07:56:29
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngụy La ngủ mê man suốt một ngày một đêm.

Ngày tiếp theo, khi tỉnh , thể của nàng lau rửa sạch, xiêm y cũng đổi thành một bộ đồ ngủ sạch sẽ. Tia nắng ban mai đang lấp ló ngoài cửa sổ, chân trời loáng tháng một màu xanh, nàng dường như thanh âm cung tỳ qua . Ngụy La đảo tròn mắt, trong điện một cung nữ mặc đồ màu hồng phấn đang đóng cửa , thấy động tĩnh của nàng thì vội vàng hành lễ : “Nương nương, ngài tỉnh ”.

Ngụy La nàng , hẳn là cung nữ hầu hạ trong Điện Chiêu Dương. Nàng hỏi: “Giờ gì ?”

Cung nữ : “Vừa qua giờ Mẹo”. Nàng đóng hết cửa sổ, trong điện vô cùng yên tĩnh, cung nữ thấy Ngụy La đưa mắt quanh, hiểu nàng tìm gì, liền giải thích: “Tĩnh Vương điện hạ ở bên cạnh ngài cả một đêm, lúc nãy mới nhận tin Hoàng hậu nương nương tỉnh , nên qua đó thăm một chút, hẳn là sắp về . Tiểu thế tử ngủ ở thiên điện, bên cạnh nhũ mẫu chăm sóc, nếu Vương phi Tiểu thế tử, nô tỳ liền ôm tới”.

Ngụy La gật gật đầu: “Ôm tới cho xem”. Từ khi đứa nhỏ sinh , nàng chỉ kịp nó một chút, còn kịp ngắm kỹ dáng vẻ dưa hấu nhỏ thế nào . Tuy là đứa nhỏ xí một chút, nhưng cũng là nhi tử của nàng, nàng chê.

Cung nữ tiến lên đỡ nàng dậy, đặt một cái gối tựa lớn màu hồng viền vàng đỡ lưng nàng, : “Vương phí đói bụng ? Ngài ăn một chút gì nhé”. Ngụy La lắc đầu: “Ôm hài tử tới ”.

Cung nữ dám trái lời nàng, dậy tới Thiên điện ôm hài tử .

Dưa hấu nhỏ trong tã lót màu đỏ thêu hoa sen, mới uống sữa xong, lúc còn chìm giấc ngủ, mở to mắt quanh. Lúc cung nữ đặt bé lòng Ngụy La, Ngụy La nhẹ nhàng “a” một tiếng, mới một ngày mà còn như hôm nữa. Ngụy La dùng một ngón tay nhẹ nhàng sờ lên má đứa nhỏ, thật mềm, thịt vù vù, đứa bé nhỏ như hôm qua khiến nàng lăn qua lăn đến nghẹn.

Dưa hấu nhỏ theo ánh mắt nàng, mở cái miệng nhỏ nhắn , i nha gọi một tiếng. Khó trách Triệu Giới bé lớn lên giống nàng, đôi mắt so với Ngụy La thật giống như cùng một khuôn đúc , đen sáng, giống như đáy hồ trong suốt. Ngụy La vuốt ve hàng mi của bé, sờ sờ mũi và miệng bé, càng càng thấy vui vẻ, hóa đây là cảm giác đứa nhỏ của , bé ở trong bụng nàng chừng mười tháng đấy. Ngụy La : “Dưa hấu nhỏ, là nương của con, nhớ kỹ ?”

Dưa hấu nhỏ chớp mắt mấy cái, tỉnh tỉnh mê mê nàng một lát, cái miệng nhỏ nhắn mở , mũi nhíu nhíu , ngáp một cái.

Ngụy La cảm thấy buồn , học bộ dáng Lương Ngọc Dung ôm đứa nhỏ, vỗ vỗ nhẹ lưng nó, dỗ đứa nhỏ chìm giấc ngủ. Chỉ chốc lát tiểu hài tử liền ngủ mất, nhắm mắt , ngoan ngoãn mà co rút trong lòng Ngụy La, tuyệt rống.

Cung nữ tò mò lâu một chút, hôm qua tiểu thế tử nhũ mẫu ôm , lúc đó một trận trông thật ủy khuất đáng thương, trong lòng Vương phi liền ? Chẳng lẽ thật sự là mẫu tử thần giao cách cảm ? Cung nữ một lát, khuyên nhủ: “Vương phi, ngài mới tỉnh dậy, nên quá sức. Để nô tỳ ôm tiểu thế tử về, ngài ăn một chút ?”

Ngụy La dịch dịch tã lót cho đứa nhỏ, buông tay , : “Ta ngắm nó thêm một lát ”.

Cung nữ khuyên , đành khó xử ngoài, định gọi truyền tin cho Tĩnh Vương. nàng mới bước khỏi ngưỡng cửa, mặt liền một mặc áo bào màu thiên thanh thêu hoa văn tối màu , nàng ngẩng đầu, đúng là Tĩnh Vương Triệu Giới.

“Nô tỳ tham kiến Tĩnh Vương điện hạ”.

Triệu Giới nhấc chân trong điện, phản ứng với cung nữ mà thẳng trong.

Ngụy La ở đầu giường ôm hài tử, cúi đầu cẩn thận ngắm bộ dáng của dưa hấu nhỏ, đưa tay sờ sờ hàng mi của nó, giống như tiểu cô nương món đồ chơi mới, chút yêu thích nỡ buông tay.

Triệu Giới thấy một màn , bước chân dừng một chút, tấm bình phong tám phiến bằng gỗ tử đàn vẽ chim khách đậu cành, lặng yên ngắm . một lát, Ngụy La vẫn phát hiện , tiếp tục trêu chọc hài tử trong lòng, bên môi cong cong thành nụ ngọt ngào, bộ dáng dịu dàng đầy thỏa mãn , Triệu Giới từng thấy qua.

Triệu Giới chút ghen tị.

“Khụ”. đưa tay che miệng, nhẹ nhàng ho khan một tiếng. Ngụy La ngẩng đầu, cuối cùng cũng phát hiện tới .

Triệu Giới trong, nàng liên giơ ngón tay để lên môi, nhẹ nhàng “Xuỵt” một tiếng: “Chàng nhỏ tiếng một chút, dưa hấu nhỏ mới ngủ”.

Triệu Giới: "..."

Mới nhi tử, quên mất phu quân là đây.

Triệu Giới ở đầu giường, liếc mắt tiểu tử đang ngủ say, hỏi: “Nghe cung nữ nàng tỉnh nhưng vẫn ăn gì? Sao ăn? Ta kêu phòng bếp mang ít đồ đây, nàng ăn nghỉ một lát”.

Ánh mắt Ngụy La cuối cùng cũng chịu dời khỏi dưa hấu nhỏ, Triệu Giới: “Thiếp đói… Nghe thăm mẫu hậu, ? Mẫu hậu khỏe ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-335.html.]

Triệu Giới gật đầu, nhận lấy nhi tử từ trong tay nàng, đưa cho cung nữ bên cạnh: “Ôm về thiên điện”. Ngụy La, mặc dù mặt nàng tràn đầy vẻ lo lắng, nhưng cũng gì thêm. : “Mẫu hậu thương, nhưng thể chút suy yếu, thái y điều dưỡng thêm vài ngày thì . Ngược là nàng, mấy ngày nay ở Điện Chiêu Dương dưỡng cho , mấy ngày nữa chúng về Phủ Tĩnh Vương”.

Ngụy La mới sinh xong, tiện di chuyển. Trần Hoàng hậu nguyện ý nhường Chiêu Dương Điện cho nàng ở cữ, thể thấy bà thương yêu nàng. Ngụy La : “Vậy mẫu hậu ở ?” Cũng thể bởi vì nàng mà khiến Hoàng hậu nương nương chỗ để ở.

Triệu Giới dừng một chút: “Ở Dưỡng Tâm điện”.

Dưỡng tâm điện là tẩm cung của Hoàng đế, Trần Hoàng hậu ở đó thật cũng , chỉ sợ Sùng Trinh Hoàng đế cầu còn nha.

Ngụy La trầm mặc một chút, chớp chớp mắt, đó bỗng “A” lên một tiếng. Nàng nhớ tới khi nàng sinh, Sùng Trinh Hoàng đế màng tính mạng chạy trong đám lửa, thật khiến Ngụy La chút khiếp sợ. Hoàng đế đem tính mệnh của Hoàng hậu coi trọng hơn mệnh của ông, rốt cuộc tình cảm của ông dành cho Trần Hoàng hậu đến bao nhiêu? Nếu tình thâm ý trọng như , lúc còn ruồng bỏ Trần Hoàng hậu, độc sủng Ninh Quý phi? Cũng Trần Hoàng hậu chịu tha thứ . Ngụy La suy nghĩ quyết định nghĩ lung tung nữa, : “Bảo Hòa Điện cháy thế nào , tra nguyên nhân ?”

Triệu Giới : “Cung nữ và Thị vệ ngoài Điện đều mẫu hậu cho tránh . Thị vệ âm thầm bảo vệ dù bà phát hiện, nhưng lửa trong điện quá nhanh, đợi bọn họ phát hiện thì cũng quá chậm”.

Ngụ ý là Trần Hoàng hậu một lòng chết, một tìm cách, liên quan gì tới khác. Cho dù là thế, Sùng Trinh Hoàng đế vẫn quyết định g.i.ế.c cung nữ và thị vệ trông coi điện, coi như là xả giận. Ngụy La dựa ghế, lên tiếng.

Cũng may cứu Trần Hoàng hậu về, táng trong biển lửa như đời , ngay cả hài cốt cũng chẳng lưu .

Lúc , cung nữ bưng cái khay sơn son khắc hình hoa hướng dương , để ở bàn vuông khảm xà cừ nhỏ ở giường. Triệu Giới bưng chén canh bồ câu non hầm linh chi lên, múc một muỗng, thổi nguội, đưa tới bên miệng Ngụy La: “Tới đây, uống một hớp”.

Thịt bồ câu non tác dụng giúp miệng vết thương mau lành, nấu canh uống sẽ càng hiệu quả hơn. Ngụy La cũng sớm dưỡng thể cho , liền ngoan ngoãn uống canh. Uống canh xong ăn thêm vài món, tất cả đều do Triệu Giới đích đút cho nàng. Ngụy La ỷ là đại công thần, chẳng thấy thẹn chút nào, khi ăn xong liền thoải mái giường, dám động đậy, động hạ liền đau.

một lúc lâu , tròng mắt nàng xoay tròn, chút giống như thôi, đầu ngón tay đụng bàn tay Triệu Giới, gãi gãi lòng bàn tay .

Triệu Giới mỉm , hỏi: “Sao ?” Ngụy La nhỏ giọng : “Thiếp …”

Mọi ai cũng đều việc gấp, huống hồ cả đêm nàng từng rời giường. Triệu Giới rõ nàng gì, cố ý giả bộ như , nhẹ nhàng a lên một tiếng hỏi: “Nàng gì?”

Ngụy La bực đỏ mặt trừng , cũng chuyện, cứ mặt đối mặt như .

Triệu Giới cuối cùng cũng thấy trêu đùa đủ , cúi đầu , ôm nàng từ giường xuống, về tịnh phòng đằng nội điện.

Triệu Giới đặt nàng thùng gỗ, hỏi: “Có cần giúp nàng cởi quần ?” Ngụy La cắn môi : “ cần”. xong liền đẩy ngoài.

Triệu Giới phản kháng, lời chờ ngoài bình phong.

Ba ngày đầu Ngụy La thể xuống giường, ăn uống đều ở giường, ngay cả tiểu xiêm y cũng là một tay Triệu Giới lo liệu. Mới đầu da mặt nàng còn mỏng, vô cùng thẹn thùng, Triệu Giới chế nhạo vài lời còn đỏ bừng cả mặt. hiện tại thì chai lì , Triệu Giới lời thô tục trêu chọc nàng, nàng còn thể lấy mắt hạnh ngập nước trừng , hoặc là véo thịt hông : “ cho ”.

Mấy ngày Trần Hoàng hậu sang thăm nàng một hai , kêu nàng cứ thanh thản định mà ở cữ. Tâm tình Trần Hoàng hậu gần đây , chỉ vài câu liền kêu cung nữ ôm Triệu Hi tới. Chỉ lúc thấy Triệu Hi, mặt Trần Hoàng hậu mới chút tươi .

Triệu Hi nuôi hơn mười ngày, sớm còn nữa. những thế, tiểu tử bây giờ lộ ngũ quan xinh , mặt mày tinh xảo, làn da hồng hồng trắng nõn, giống như một khối ngọc trong suốt óng ánh, khiến vô cùng yêu thích. Triệu Hi thích , cũng sợ lạ, nếu trêu chọc bé, tiếng “khanh khách” thể truyền thật xa, cung nhân từ xuống , cho dù là cung nữ ma ma đều thích bé vô cùng.

Trần Hoàng hậu coi bé như tâm can m.á.u thịt, bình thường đều đối đãi vô cùng . Cũng đúng thôi, bà trông mong nhiều năm như , cuối cùng cũng thể ôm tôn tử, thể thương ?

Đứa bé yêu thích như , theo lý thì Triệu Giới vô cùng cao hứng mới đúng, nhưng tâm tình chẳng thể nào . Đó là bởi vì từ khi Triệu Hi, bộ sự chú ý của Ngụy La đều ở quả dưa hấu nhỏ , căn bản rảnh quan tâm tới , khi Triệu Giới mặt nàng, cả nửa ngày nàng cũng thấy , chỉ lo trêu chọc dưa hấu nhỏ.

Mặt Triệu Giới càng ngày càng thối.

Tới ngày đầy tháng của tiểu Triệu Hi, Sùng Trinh Hoàng đế bố trí tiệc đầy tháng ở trong cung, cũng mời nhiều văn võ bá quan trong triều, cảnh tượng chút long trọng. Tiểu Triệu Hi còn hiểu chuyện, chỉ dựa trong lòng Ngụy La, để Ngụy La ôm bé, ngẫu nhiên chớp mắt, le lưỡi, ngáp một cái, vẻ mặt phong phú thật thú vị.

Ngụy La ôm bé nỡ rời tay. Lúc tiệc tàn, về Điện Chiêu Dương, Ngụy La tự tắm rửa cho Triệu Hi, đặt bé ở giường La Hán bằng gỗ tử đàn, tỉ mỉ mặc tã lót cho bé. Thân thể Ngụy La khôi phục khá , lẽ là vì mỗi ngày nàng đều xuống giường , eo thon nhanh liền gầy , cũng khác mấy khi còn thiếu nữ sinh con, nếu dưa hấu nhỏ bảy tám phần giống nàng, thật nàng là mới sinh hài tử.

Loading...