TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-02-10 09:45:54
Lượt xem: 135

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đầu Ngụy La nhận mặt , nhưng nàng thấy cái bớt hình đuôi yến khóe mắt . Nhiều năm trôi qua, cái bớt chút biến hóa, ánh ngũ sắc đập mắt, nàng bỗng chốc nhớ tên của .

Cánh môi Ngụy La cong lên một chút, mang theo chút đếm xỉa: “Lý Tụng?”

Gương mặt thanh tú của thiếu niên nảy nở, bởi vì hàng năm tập võ, ngũ quan cũng trở nên kiên nghị, làn da nâu khỏe mạnh. Cặp mắt lanh lảnh lúc khác, ngoại trừ vẻ bướng bỉnh bất tuân, còn mang theo nhiều hàm ý khác. Đội ngũ cà kheo xa, đám cũng dần dần tản , áp sát nàng gần hơn, chăm chú mắt nàng: “Là ”.

Những lời như là rít từ trong kẽ răng , chỉ tự , ghét nàng cũng như bất mãn nàng đến thế nào.

Lúc nàng hại suýt c.h.ế.t đuối ở Thái Dịch Trì, Triệu Giới cột bia mục tiêu để b.ắ.n tên. Hai chuyện tạo thành bóng ma thật lớn trong lòng , cho tới nay cũng cách nào quên , lúc ở trong nước giãy giụa, nàng ở bờ mỉm ngọt ngào, trong mắt toát vẻ châm chọc chút nào che giấu. Người khác đều vẻ bề ngoài đáng yêu của nàng lừa gạt, chỉ rõ, Ngụy La là âm u giảo hoạt thế nào! Xú nha đầu đáng giận giờ trưởng thành, biến thành thiếu nữ xuất trần thoát thục.

Nàng lớn lên thể mắt như ? Không tướng sinh từ tâm , nàng cần một bề ngoài xí mới đúng! Gương mặt xinh tuyệt tương xứng.

Lý Tụng mím môi, đang tay xem nàng đeo mặt nạ , tay còn chạm tới cằm nàng, khóe mắt liền thoáng thấy vung quyền tới!

Thân hình nhanh nhẹn né tránh, thuận thế buông Ngụy La , về phía tay. Ngụy Thường Hoằng kéo Ngụy La để bảo vệ, nhíu mày hỏi: “A La, bắt nạt tỷ ?”

Thường Hoằng và Ngụy La giống tới sáu bảy phần, đây Lý Tụng còn đem chuyện trêu chọc. Bây giờ cả hai đều lớn, một đến rung động lòng , một tươi tuyệt độc, thứ hai. Lý Tụng khỏi cảm thán Ngụy Gia sinh cũng thật giỏi, dung mạo như , đừng ở Thành Thịnh Kinh ngay cả Đại Lương cũng tìm thứ hai.

Ngụy La lắc đầu, mấy mới thở phào một cái, liền nàng : “Hắn khinh bạc tỷ”.

Lý Tụng tức giận một ngụm ở cổ, thiếu chút nữa giận đến nghẹn khí. Hắn khinh bạc nàng? Chuyện khi nào chứ!

Ánh mắt Ngụy Thường Hoằng giống như d.a.o nhỏ khoét , bộ dạng cực kỳ bao che khuyết điểm, phảng phất như chỉ cần Lý Tụng thừa nhận, liền tiến lên đánh .

Cậu ấm quyền quý ở Thành Thịnh Kinh đôi khi cũng tụ họp, thường là ở tửu lâu uống chút rượu, hoặc tiểu khúc, phần lớn đều quen . Ngụy Thường Hoằng ít khi những chỗ , vì thế Lý Tụng cũng quen mặt với Thường Hoằng, chỉ phận của , cũng những năm nay rèn luyện thế nào, võ công tới , trong nhất thời thể tùy tiện động thủ.

Nói tới khinh bạc, Lý Tụng nhịn nhớ tới tình huống hai một đám chen chúc xô đẩy. Thân thể thiếu nữ mềm mại yếu ớt, cuối đầu, cơ hồ ôm lấy cả nàng, nàng tản hương thơm nhàn nhạt, mùi thơm trong veo ngon miệng. Nếu rõ bản tính của nàng, thật sự sẽ cho rằng nàng là một tiểu cô nương ngây thơ hồn nhiên, mà một tiểu ma đầu đáng hận.

Vừa nhiều như , lúc dán nàng, n.g.ự.c tựa hồ đụng thứ gì, mềm mại…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-89.html.]

Lý Tụng cuối cùng cũng kịp phản ứng, mặt ửng hồng, cũng may trời tờ mờ tối, thấy vẻ mặt dị thường của . Hắn đầu , phá lệ vì bản mà giải thích: “Mới nhiều , cố ý. Nếu chỗ nào đắc tội…’ Thanh âm khàn khàn: “Ngươi thứ tội”.

Ngụy La nghĩ nhiều như . Chỗ của nàng vốn dễ đau, bình thường chính cũng dám chạm một tý, mà cả đều áp lên nàng, khiến nàng đau chết, ở trong lòng hận c.h.ế.t , tâm tư nghĩ tới cái gì kiều diễm chứ! Ngụy La nhào trong n.g.ự.c Thường Hoằng, ngang ngược : “Tỷ tha thứ”.

Môi mỏng Lý Tụng mím , gò má nàng, nhất thời nên lời.

Nếu là bình thường, Tống Huy hẳn là hòa giải. Có điều lúc tâm tư của và Thường Hoằng giống , thể để dính lấy Ngụy La, bởi cũng gì.

Không khí chút lúng túng, may mà lúc bận rộn xem ảo thuật, bao nhiêu chú ý tới bọn họ, càng ai phận của bọn họ.

Sau lưng Lý Tụng thanh âm trầm tĩnh trong sáng truyền tới: “Không bằng thỉnh các vị tới Phỉ Thúy Lâu ở phía một chút? Xem như A Tụng bồi tội cho ”.

*** *** ***

Mấy theo đó , chỉ thấy một hoa đăng, mặc áo bào màu xanh ngọc thêu hoa văn bảo tướng, áo choàng bằng lông cừu đen thêu mãng xà vàng, dung mạo đẽ, thần thái cởi mở. Hắn giống như Lý Tụng, mười sáu mười bảy tuổi, loại quý khí bẩm sinh, mặt mày mỉm , ánh mắt chân thành.

Năm đó Lý Tụng là thư đồng của Ngũ Hoàng Tử Triệu Chương, quan hệ hai , nghĩ một chút liền thể đoán phận của .

Bất quá đây là đang ở đường, cũng tiện để hành lễ, miễn cho việc dẫn tới khác chú ý. Triệu Chương kêu bọn họ miễn lễ, ánh mắt dừng Ngụy La, chớp mắt một cái: “Tứ tiểu thư nể mặt ?”

Ngụy La rũ mắt, chợt mỉm : “Điện hạ quá lời, nếu Lý thế tử cố ý, liền tha thứ cho , dám phiền ngài mặt”.

Hắn , tới phía : “A Tụng và tình như thủ túc, chuyện của cũng là chuyện của , cũng tới phiền toái ”. Nói , bộ dáng vô cùng bình dị gần gũi. “Vừa vặn đêm nay mới ngoài, còn dùng bữa, Phỉ Thúy Lâu lẩu thịt dê (1) tuyệt, thử qua ?”

Phỉ Thúy Lâu trong miệng Triệu Chương ở cuối con đường , là một cửa hiệu lâu đời, mặt tiền trang trí hết sức tinh xảo hoa lệ, bên trong cũng sạch sẽ, nổi tiếng với món lẩu dê. Cái gọi là lẩu dê, chính là thái thịt dê thành những lát mỏng như cánh ve sầu, bỏ đáy nồi, nấu từ năm đến bảy phút là thể vớt ăn. Ngoại trừ thịt dê, còn mấy món khác, như hỏa phương, đậu phụ….

Phỉ Thúy Lâu giống như các tiệm khác, món ở nơi ngon thuần hậu, dầu ngán, thanh mát ngon miệng.

Đoàn lên lầu, tiến một nhã gian, Triệu Chương phía , bên trái là Lý Tụng, bên là Tống Huy, Thường Hoằng, A La và Ngụy Tranh đối diện Triệu Chương. Một đường Ngụy Tranh gì, mới xuống liền nhịn hỏi: ‘Tứ tỷ tỷ, tỷ quen với Lý thế tử? Bình thường cũng tỷ nhắc tới, bây giờ mới thấy, hai hình như chút quen ”.

Loading...