TRỌNG SINH CHỨC VƯƠNG PHI BỊ ÉP NHẬN - Chương 97
Cập nhật lúc: 2025-02-11 03:52:35
Lượt xem: 136
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nữ nhân trong bức họa tán cây mai, dáng duyên dáng tĩnh lặng. Nàng khoác áo choàng lớn đỏ thẫm thêu hoa mẫu đơn, phía là tuyết trắng mù mịt, nàng nhón chân lên, nhẹ ngửi hoa mai cây, chỉ lộ nửa bên gò má, và bên tai phấn hồng trong suốt, cánh môi mỉm . Gương mặt đó chút giống Ngụy La khi lớn lên, mũi và hình dạng cánh môi sai biệt lắm, chỉ là nàng nhã nhặn, yên tĩnh, lịch sự, ôn hòa; còn Ngụy La sinh động, thông minh.
Trong nháy mắt Ngụy La liền hiểu nữ nhân là ai, cũng chính vì như thế, mới tức giận trong lòng.
Ông tùy tiện an bài một mối hôn sự cho Thường Hoằng, đồng ý liền phạt quỳ từ đường, mà bản ông ở chỗ nhớ thương bức họa của Khương Diệu Lan? Ông ý gì? Hôn sự của Thường Hoằng là ước nguyện của Khương Diệu Lan ?
Ngụy Côn lúc mới phát giác nàng tới, khi kinh ngạc cũng quên cuốn bức họa cho nàng xem: “A La, con tới đây? Đứng ở đằng cũng lên tiếng”.
Đáng tiếc chậm, cái gì nên thấy cũng thấy .
Ngụy La cách ông vài bước, mím môi ông, hồi lâu mới : “Nghe phụ mai cho Thường Hoằng, đối phương là nữ nhi của Nhữ Dương Vương Lý Tương?”
Ngụy Côn dùng lụa đỏ bọc tranh , bình tĩnh : “ . Chuyện phụ suy nghĩ kỹ càng, tiểu thư Lý Gia và Thường Hoằng tuổi tương tự , môn đăng hộ đối, mắt định hôn sự, qua hai năm nữa thành hôn cũng muộn”.
Ngụy La .
Ông tiếp: “Là Thường Hoằng với con ? Vừa vặn, con giúp phụ khuyên nó, kêu nó đổi chủ ý, cần nhất quyết giữ ý …”
“Phụ !” Ngụy La ngắt lời ông, thanh âm bén nhọn hiếm thấy: “Việc Lý Tụng từng đẩy Thường Hoằng trong hồ nước quên ? Từ hôm đó trở , Phủ Anh Quốc Công và Phủ Nhữ Dương Vương liền kết oán, bây giờ phụ cho rằng Thường Hoằng lấy Lý Tương về, hai nhà thể tiêu tan hiềm khích, bắt tay giảng hòa ?”
Ngụy Côn nàng nghẹn , phản bác, cảm giác như trúng tâm sự khó xử.
Lần Nhữ Dương Vương và Phủ Anh Quốc Công nghị , xác thật tính toán như . Mấy năm nay Anh Quốc Công phục vụ trướng Tĩnh Vương Triệu Giới, vì Triệu Giới sức, mà trong triều Triệu Giới tiếng tăm, bao lâu nữa, khi Hoàng Đế Sùng Trinh thoái vị, thiên hạ chính là của Triệu Giới. Nhữ Dương Vương thấy thế cục mắt lợi cho , liền tìm một đường lui, gả nhi nữ cho Phủ Anh Quốc Công, thời khắc mấu chốt thể cứu một mạng , nhưng Triệu Chương ngã ngựa thất thế cũng thể giữ một mạng cho nữ nhi của ông .
Về phần Ngụy Côn tại đáp ứng, thật bởi vì năm đó ông thiếu Cao Dương Trưởng Công Chúa một nhân tình.
Trưởng Công Chúa Cao Dương từng qua văn chương của ông, hâm mộ tài hoa của ông, cố ý kết giao. Lúc đó Ngụy Côn và Khương Diệu Lan tình đầu ý hợp, liền uyển chuyển cự tuyệt phần ơn tri ngộ của công chúa. Về lúc ông lấy Khương Diệu Lan về thê, Thái Phu Nhân và Anh Quốc Công đều đồng ý, cũng nhờ Trưởng Công Chúa Cao Dương mặt khuyên bảo đôi lời, hai vị lão nhân mới đáp ứng.
Bây giờ ông cho Thường Hoằng lấy Lý Tương, coi như hồi báo phần ân tình .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chuc-vuong-phi-bi-ep-nhan/chuong-97.html.]
Ngụy Côn đen mặt : “Hồ nháo, ai chuyện với phụ như ? Phụ thể hại Thường Hoằng? Tiểu thư Lý gia chỗ nào mà hai đứa con vội vàng từ chối?”
Ngụy La tự nhiên thể sự tình đời , nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền, chậm rãi : “Hôm Tết Nguyên Tiêu, ca ca Lý Tương khinh bạc con. Phẩm hạnh như , Lý Tương tất nhiên cũng thể khá hơn”.
Sắc mặt Ngụy Côn đổi, suy cho cùng ông vẫn yêu thương nữ nhi, lập tức đập bàn dậy: “Con, con là thật?”
Ngụy La mặt đổi sắc, nhẹ gật đầu.
Vì hôn sự của Thường Hoằng, lấy Lý Tụng bia đỡ đạn cũng thể. Huống gì nàng láo, ngày đó mặc dù nhiều , nhưng tránh cũng thể, mà nhúc nhích còn dán sát , rõ ràng là cố ý. Hơn nữa nàng cũng sợ tổn hại danh tiếng, Ngụy Côn yêu thương nàng, nhất định sẽ chuyện , chỉ cần thể bỏ ý niệm kết với Lý gia trong đầu ông, để Ngụy Côn hiểu lầm một chút cũng .
Quả nhiên, Ngụy Côn ghế bành bằng gỗ hoa lê, vẻ mặt nghiêm túc lâm trầm tư.
Ngụy La nghĩ nghĩ một chút : “Ngay cả mặt Lý Tương Thường Hoằng còn thấy qua, cứ như định hôn sự của hai cũng quá mức qua loa. Không lâu nữa sẽ là đại điển săn bắn, Ngũ Hoàng Tử mời Thường Hoằng , Lý Tương lẽ cũng sẽ theo Lý Tụng tới đó, đến lúc đó cho bọn họ gặp mặt, xem duyên , đó quyết định cũng muộn”. Nàng xong, trong mắt lộ vẻ bi thương: “Phụ vì nóng lòng nhất thời? Con và Thường Hoằng giống , vội vã mai cho , cũng sớm một chút gả con ngoài ? Chúng con gì khiến hài lòng ?”
Nữ nhi và nhi tử giống , nữ nhi là để nuông chiều. Ngụy Côn đối với Ngụy La yêu thương hơn so với Thường Hoằng, bây giờ thấy nàng thương tâm, sắc mặt lập tức hòa hoãn: “Phụ mấy lời khi nào? Cho dù bây giờ đính hôn cho Thường Hoằng, cũng vài năm nữa mới tiến hành hôn sự…” Nói xong ông thở dài, chút bất đắc dĩ : “Mà thôi, cứ theo ý con . Chờ qua đại điển săn b.ắ.n định đoạt, lúc đó Lý Tương chỗ nào , các con cứ đến với phụ ”.
Ngụy La đồng ý, khi rời còn âm thầm liếc bức họa trong tay ông, trong mắt lóe qua thâm ý, tuyệt khỏi thư phòng.
Một góc của bức họa ố vàng, ông vẫn thường xuyên lấy xem ? Nữ nhân sớm vứt bỏ ông, còn giữ gì?
Từ thư phòng ngoài, Ngụy La tới từ đường một chuyến.
Nàng việc với Thường Hoằng, đành gật đầu đồng ý tham gia đại điển săn bắn.
Ngụy La yên tâm: “Đệ cứ như bình thường là , cho dù Lý Tương gì, cũng đừng để ý”.
Về phần Lý Tương, nàng quá nhiều sơ hở. Đời bởi vì nàng ở Phủ Anh Quốc Công, thể gì, bây giờ nàng chỉ cần phí một chút tinh lực, liền thể vạch trần bản tính của nàng mặt . Đến lúc đó, cần nàng mở miệng, Ngụy Côn cũng sẽ đồng ý cửa hôn sự .
Bởi vì , Ngụy La cho dù tham dự đại điển săn bắn, lúc cũng .