Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 168
    Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:38:37
    Lượt xem: 34 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý ho khan một tiếng che giấu: “Mẹ thấy nền nhà trơn trượt, nên mới tính sang dìu con một tay.”
lúc , Hà Chiêu Đệ đang lặc lè ôm bụng bầu bước , cái thai sáu tháng. So với Thẩm Y Y ăn vận kín đáo, bụng vẫn lộ rõ thì bụng của cô to hơn trông thấy.
Nghe bảo nền nhà trơn, cô giật , khom lưng xuống đất. Rồi lỡ miệng phá tan lời dối của chồng: “Mẹ ơi, nền nhà trơn ạ!”
Lý : “…”
Gà Mái Leo Núi
Thẩm Y Y nhận vẻ mặt khó của chồng, khẽ mỉm mới thẳng chuyện chính: "Mẹ , Thâm lãnh xong lương thực thì công tác . Con hỏi xem thể nhờ cả giúp khuân vác lương thực con và Thâm biếu cha về ạ?"
"Cứ để tự lo, khênh mà." Mẹ Lý đáp.
Thẩm Y Y cũng từng chứng kiến sức khỏe của Mẹ Lý nên phản đối.
Đợi đến khi trông thấy lương thực Thẩm Y Y biếu, Mẹ Lý khỏi kinh ngạc, thốt lên: "Toàn là gạo tẻ, ngô hạt con?"
" thế ạ." Thẩm Y Y trả lời.
Cô hôm nay nhà Mẹ Lý lãnh về đa là lương thực thô, chỉ ít là gạo tẻ, ngô hạt. Với lượng ít ỏi đó, nào nỡ dùng để ăn, thường thì họ mang bán hết cho cửa hàng mậu dịch.
Thẩm Y Y thêm một câu: "Mẹ , đây là con và Thâm biếu cha , đừng bán nữa, cứ giữ mà dùng! Gạo tẻ, ngô hạt ăn ngon miệng chắc hơn lương thực độn sắn khoai nhiều!"
Thẩm Y Y dứt lời, liền thấy Mẹ Lý xúc động hẳn.
Lúc đây, ấm ức hờn giận trong lòng Mẹ Lý đều tan biến hết.
Ai con dâu thứ chỉ nghĩ đến nhà đẻ? Rõ ràng là cô bé còn nghĩ đến bà và cha của bà nữa chứ, thấy ?
"Con dâu thứ, con đối xử với cha quá chu đáo !"
Thẩm Y Y: "..."
Thấy Mẹ Lý xúc động đến thế, cô nhất thời đáp lời cho , chỉ đành bẽn lẽn: "Dạ thưa , đây là bổn phận của con mà."
Mẹ Lý lắc lắc đầu, ân cần : "Thế con biếu bên thông gia bao nhiêu? Có đủ ? Năm nay cha cũng ít công điểm, lương thực chia về cũng đủ no đủ ấm . Hay là gạo tẻ , vẫn nên gửi sang cho... bên thì hơn."
Còn dứt lời thấy Thẩm Y Y chỉ tay về một hướng. Mẹ Lý theo ngón tay cô, khi thấy lượng thực phẩm chất chồng nhiều gấp đôi phần của , bà nhất thời giật nảy .
Gửi nhiều đến ?
Đồng thời, lời tới miệng ban nãy nuốt trở , chuyển thành: "... Chúng ."
Thẩm Y Y: "..."
Không nén , cô khẽ trêu chồng: "Mẹ , cha bên ở ngay sát vách đây thôi, cần gì 'gửi' sang gì cho xa xôi hả ?"
"Ha ha." Mẹ Lý khó xử, vô tội xoa xoa tay. Tuy quan hệ với bên thông gia , nhưng mà biếu hậu hĩnh đến , Mẹ Lý tự nhủ vẫn nên giữ một ít cho gia đình thì hơn.
Thẩm Y Y hiểu ý của Mẹ Lý, chút buồn , chỉ một cái bao tải trong đó: "Vì nghĩ cha cũng lãnh ít lương thực nên con mới biếu quá nhiều. con mua thêm cho cha hai hộp sữa lúa mạch, cẩn thận bỏ trong bao tải ."
"Còn cả sữa lúa mạch ư?" Mẹ Lý kinh ngạc.
" thế ạ." Thẩm Y Y , Cha Lý và Mẹ Lý tuy sống cùng cô, nhưng xét cho cùng cũng là cha chồng, bổn phận con dâu chu , hiếu thảo.
Không kể chuyện biếu tiền cha đẻ của , cô còn mua t.h.u.ố.c thang bồi bổ cho cha nữa.
cô cũng biếu cha đẻ ít đồ, còn biếu Cha Lý và Mẹ Lý. Trước đây, trong làng vẫn nghĩ cô dùng tiền của nhà đẻ, nên dù biếu Cha Lý, Mẹ Lý e là họ cũng chẳng vui vẻ nhận. Thành thử, cô cũng dứt khoát cho.
Bây giờ, cả làng đều rõ cô đang dùng tiền của Lý Thâm , còn công khai mua sắm nhiều thứ đến thế gửi về cho cha đẻ. Thế nên, đối với Cha Lý và Mẹ Lý, dĩ nhiên cô thể bạc bẽo .
" đây là mua cho và cha uống, hai cứ đem về dùng là , đừng tằn tiện. Cơ thể chính là vốn liếng của cách mạng, và cha việc quanh năm, cần bồi bổ. Khi nào cha dùng hết, con sẽ bảo thằng Thâm mua tiếp cho hai ."
"Thế thì..." Mẹ Lý nhăn mặt, đắn đo: "Chẳng là tiêu pha quá lãng phí con?"
"Dạ, đây là tiền công của thằng Thâm mà ." Thẩm Y Y .
Mẹ Lý xách hai hộp sữa lúa mạch cùng bao tải lên, dặn dò: "Tấm lòng của hai con cha thấu. Hai hộp sữa lúa mạch cứ cầm về, nhưng thì đừng tốn kém mua nữa nhé. Vẫn nên dành dụm chút tiền cho ba đứa nhỏ cùng cái thai trong bụng con chứ, còn bao nhiêu khoản chi. Con nhớ lời dặn nhé?"
Nói xong, bà cụ vui vẻ xách đồ về.
Thẩm Y Y khẽ thở dài: "..." Mẹ chồng cô quả thực là hiền lành, đáng mến.
Thẩm Y Y đúng là gửi chút lương thực về cho cha ruột, nhưng cô định gửi những thứ mua ở trong thôn.
Năm ngoái, cô lương thực trong gian của giá trị dinh dưỡng cao hơn hẳn những loại ở thôn. Giờ đây cô tường tận, nên đổi thành lương thực của riêng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-168.html.]
Lúc , Thẩm Y Y cảm thấy vô cùng may mắn vì gian của cô chức năng di chuyển đồ vật bằng suy nghĩ, chứ bằng , việc tự đổi chác cũng chẳng dễ dàng gì.
Vẫn là nhờ em đội vận tải của Lý Thâm chuyển kinh đô. Lần mối quan hệ của Lý Thâm, cô cũng cần tự đem đồ đến tận thị trấn nữa.
Các em trong đội vận tải của Lý Thâm lái chiếc xe tải lớn trực tiếp về thôn. Tiếng động cơ ầm ĩ của xe thu hút ít ánh mắt tò mò của dân làng.
Ai nấy khi Lý Thâm lái loại xe đều tỏ vô cùng ngưỡng mộ.
Sau khi gửi xong lương thực, thời tiết càng lúc càng lạnh, Thẩm Y Y cũng ít khi ngoài.
Tuyết rơi mấy ngày thì Đại Bảo và Nhị Bảo cũng thi cử xong xuôi và nghỉ học.
Ngày nhận thành tích, hai em Đại Bảo và Nhị Bảo từ sáng sớm.
Đợi đến khi bọn nhóc trở về nhà, tai và mũi đỏ ửng vì cóng lạnh.
Thẩm Y Y chuẩn sẵn canh gừng nóng hổi, bảo chúng mau sang uống .
“Suỵt.” Nhị Bảo lạnh cóng, cầm bát canh gừng định uống một ngụm lớn, suýt nữa thì phỏng miệng, kêu lên: “Nóng quá!”
“Uống cẩn thận thôi.” Thẩm Y Y vội vàng kiểm tra: “Có phỏng ?”
“Không ạ, hi hi.” Nhị Bảo tinh nghịch, đó phồng má thổi phù phù cho nguội bớt.
Thẩm Y Y sang con cả đang nhã nhặn, từ tốn húp canh gừng ở bên cạnh, đúng là tính cách cặp song sinh khác một trời một vực.
“Kết quả ?” Thẩm Y Y hỏi: “Đưa xem chút.”
Đại Bảo , liền mở cặp, lấy bài thi .
Thẩm Y Y xem qua, nét chữ ngay ngắn, bài sạch sẽ, cả hai môn đều đạt điểm tối đa.
“Giỏi quá!” Thẩm Y Y hết lời khen ngợi.
Đại Bảo khẽ , gương mặt nhỏ thanh tú nở một nụ hiền lành như gió xuân.
Thẩm Y Y khỏi tấm tắc tự hào, quả là con trai của cô!
Lập tức sang Nhị Bảo, Nhị Bảo tủm tỉm: “Mẹ, thành tích của con như của cả…”
Thẩm Y Y nhíu mày, “Vậy bao nhiêu? Đưa xem xem.”
Nhị Bảo tự nhiên, chút e dè lấy bài thi . Thẩm Y Y xem thấy bài ngữ văn tám mươi điểm, còn toán thì nhỉnh hơn chút, tám mươi tám.
Thẩm Y Y khẽ nhíu mày, kết quả còn hơn cô tưởng tượng.
Thực , Nhị Bảo tuy thích học bài cho lắm nhưng những nhiệm vụ Thẩm Y Y giao, cơ bản đều .
Với , là phó kỷ luật, tự thấy gương, lơ là lớp nên “ ép” giảng, nên mới thi đến nỗi tệ.
Đương nhiên, Nhị Bảo vẫn cảm thấy kết quả tệ. Dù thì cả vẫn đạt điểm tối đa cả hai môn.
nhóc cũng chẳng mấy bận tâm, hồn nhiên : “Mẹ, đừng thấy thành tích con bằng cả, thể lực con thì vượt trội hơn nhiều, dù là hai cả cộng cũng địch nổi con!”
Đại Bảo liếc thằng em, đoạn chẳng gì thêm, thôi thì cứ để nó tự tin đôi chút .
“ .” Thẩm Y Y tươi rạng rỡ, khen ngợi : “Nhị Bảo của chúng cũng giỏi!”
Nhị Bảo vô cùng đắc ý, chỉ tiếc là đang mặc quần áo dày cộp, chứ thì khoe ngay bắp tay rắn chắc cho xem .
Thẩm Y Y “lơ đãng” hỏi: “Nhị Bảo, cả con học đại học Công Nông Binh, con nghĩ xem sẽ gì ?”
“Con lính!” Nhị Bảo hăng hái suy nghĩ của .
“Ơ?” Thẩm Y Y chút bất ngờ: “Con lính ư?”
“Vâng ạ!” Nhị Bảo gật đầu mạnh. Sau xem chiếu bóng nhân dịp sinh nhật, trong lòng bé gieo xuống một mầm ước mơ. Sau khi vung mấy đường quyền, bé lòng đầy căm phẫn : “Con đ.á.n.h quân thù cho chúng thành đầu heo hết!”
Ánh mắt Thẩm Y Y sáng rực, tuy cô quan tâm ba đứa nhỏ nhà sẽ nên việc lớn thế nào, nhưng nếu các con đều tự mục tiêu riêng thì đó là điều đáng mừng.
Đi lính thật , chỉ là vất vả…
Thẩm Y Y, , thoáng chút nỡ.
