Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 378

Cập nhật lúc: 2025-10-12 16:01:21
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có điều, Lý Thâm sai, Tiểu Bảo đúng thực đang chơi trò tập lớn!

Chiều hôm tan học, quả nhiên Tiểu Bảo dắt Tiểu Lệ về nhà. Vừa mở cửa, reo lên: "Mẹ ơi, con đưa Tiểu Lệ về đây!"

Thẩm Y Y bước , kịp rõ dáng vẻ cô bé, Tiểu Bảo dõng dạc tuyên bố: "Tiểu Lệ, đây là . Hiện tại đồng ý cho chúng hẹn hò. Nếu em thể thuyết phục , sẽ ở bên em!"

Thẩm Y Y xong chỉ câm nín.

Cô bé tên Tiểu Lệ trông đáng yêu, lẽ lời Tiểu Bảo dặn dò nên cực kỳ ngoan ngoãn với Thẩm Y Y. Mở miệng là "Dì ơi, dì xinh quá ạ", nụ ngọt lịm. Thẩm Y Y đưa món gì cô bé cũng cảm ơn rối rít. Thẩm Y Y thiện cảm với Tiểu Lệ. Lúc cô bé về, Thẩm Y Y còn chuẩn ít hoa quả, bánh quy để Tiểu Lệ mang theo.

Tiểu Bảo thấy , ngạc nhiên hỏi: "Mẹ, vẻ quý Tiểu Lệ. Vậy con với Tiểu Lệ thể hẹn hò ạ?"

"Tiểu Lệ đúng là một cô bé ngoan." Thẩm Y Y nghiêm túc : "Có điều vẫn cảm thấy bây giờ hai đứa thích hợp yêu đương."

"Tại ạ?" Tiểu Bảo vẫn hiểu.

Con gái nhà như , Thẩm Y Y nỡ vì ngăn cản con trai yêu sớm mà . Cô chỉ đành chữa cháy: "Đó là trực giác thôi, hai đứa hợp yêu đương, bạn thì hợp đấy."

"Thật hả ?" Tiểu Bảo chút hoài nghi.

"Thật mà!" Thẩm Y Y khẳng định.

"Dạ ." Tiểu Bảo đáp, đó như điều suy nghĩ thêm: "Thật con cũng thấy con và em bạn sẽ hơn."

Khóe môi Thẩm Y Y cong lên. Quả nhiên, Tiểu Bảo nhà cô vẫn còn dễ "dụ dỗ".

Chỉ là Thẩm Y Y ngờ, mấy ngày đó, Tiểu Bảo liên tục dắt thêm vài cô bé nữa về, nhờ cô giúp "kiểm định".

Gà Mái Leo Núi

Thẩm Y Y: "..." Chơi trò lớn cũng thế chứ!

Khi tiễn cô bé thứ năm , Thẩm Y Y hiểu . Tiểu Bảo hề "khai mở" chuyện tình cảm, bé chỉ đang tò mò theo bản năng thuần túy của một đứa trẻ.

Thế là cô nghiêm túc với Tiểu Bảo: "Tiểu Bảo , . Sau , khi con dẫn bạn nữ về cho cha xem, con suy nghĩ thật kỹ. Con thật sự thích đó ? Con sống trọn đời với đó ? Nghĩ thật thấu đáo hãy đưa về cho cha nhé."

"Cả một đời ạ?" Tiểu Bảo vô cùng kinh ngạc: "Lâu đến thế ạ?"

"Đương nhiên ! Chẳng lẽ con đùa giỡn tình cảm của ?" Thẩm Y Y đáp.

"Cả một đời" đối với tuổi của Tiểu Bảo lúc là một khái niệm cực kỳ xa vời. Vì , ngay lập tức bé bắt đầu trở nên thận trọng hơn. Mấy năm đó, cuối cùng cũng còn dẫn bạn gái về nhà nhờ cha "kiểm định" nữa.

Thẩm Y Y thở phào nhẹ nhõm. Giải quyết xong chuyện của Tiểu Bảo, cô bắt đầu vùi đầu công việc ở Nhà máy thực phẩm Một.

Nhà máy thực phẩm Một cách tứ hợp viện quá xa cũng chẳng quá gần. Thẩm Y Y thể bắt xe buýt thẳng từ trạm gần nhà, chuyến xe mất bốn mươi phút.

Sau khi xuống xe, khu xưởng rộng lớn của nhà máy thực phẩm đập mắt Thẩm Y Y, nhưng trông nó tiêu điều vô cùng. Cổng chính đóng im ỉm, chỉ một cánh cửa nhỏ mở hé. Bên cạnh là một phòng bảo vệ. Thẩm Y Y bước đến, từ cửa sổ , thấy một bác bảo vệ đang dựa cửa sổ, tay bưng ly tráng men nhỏ, miệng thở dài thườn thượt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-378.html.]

"Bác ơi!" Thẩm Y Y cất tiếng gọi.

Ông bác giật , ngước sang, vẻ mặt ưu sầu chợt biến mất. Ông quan sát Thẩm Y Y từ đầu đến chân: "Cô là công nhân trong xưởng ? Chẳng hiện tại nhà máy đang đình công, cũng rõ khi nào mới việc trở . Các cô đừng đến hỏi nữa, bây giờ mau về !"

Thẩm Y Y hiểu, lẽ những nhân viên đình công lo lắng trong lòng nên mới chạy tới hỏi ông bác giữ cổng . Cô tò mò hỏi: "Mỗi ngày đều đến hỏi khi nào thể ?"

"Không hẳn." Ông bác thở dài, kể lể: "Cô thử nghĩ xem, chỉ là gác cổng thì gì chứ? Kể cả nhà máy 'toang' thật, thì mấy cô thất nghiệp, còn công việc của cũng chẳng giữ nổi, cũng lo lắm chứ!"

Ông bác , chợt phản ứng kịp: "Cô nhân viên trong nhà máy chúng ?"

"Không ."

"Thảo nào thấy lạ mặt cô." Ông bác , dù nhà máy thực phẩm một nhiều nhân viên, nhưng nhan sắc của Thẩm Y Y thì ai gặp một cũng khó mà quên .

"Cháu là sinh viên khoa Kinh tế của Bắc Đại." Thẩm Y Y giới thiệu : "Trường cử cháu tới để thực tập."

"Bảo ." Ông bác : "Sáng nay cũng mấy sinh viên trường khác tới đó, cháu cứ ... Haizz, giờ mà tới thì cũng chẳng học cái gì nữa."

"Vậy cháu ." Thẩm Y Y . Trên đường , cô bắt gặp nhiều công nhân mặc đồng phục, đội mũ, đeo khẩu trang. Dù lượng khá đông, nhưng cả khu xưởng vẫn mang một vẻ đìu hiu lạ thường.

Thẩm Y Y định đến văn phòng trưởng nhà máy, hỏi đường. Đến giữa đường, cô thấy tiếng xì xào bàn tán. Nhìn thấy vài nam nữ trẻ tuổi, cô đoán họ chính là những sinh viên đến thực tập từ các trường khác. Thẩm Y Y tiến lên chào hỏi với bọn họ. Tất cả đều đến từ các trường khác , ai quen ai, nên đó liền tự giới thiệu.

Thẩm Y Y thông qua bọn họ rằng họ đến từ sáng sớm. Ban đầu chủ nhiệm phân xưởng tiếp đón, nhưng hiểu vị chủ nhiệm đó bận đột xuất, nên giờ họ đang định tìm trưởng nhà máy. Thẩm Y Y quyết định cùng họ.

Lúc đến văn phòng trưởng nhà máy, đúng lúc trưởng nhà máy Ngụy đang ở đó, thế nhưng sắc mặt ông vô cùng tiều tụy, thần thái rệu rã. Trên khuôn mặt lấm tấm râu ria, trông ông chẳng khác nào một chui từ hang động bao ngày vật lộn.

Mấy ngày nay, trưởng nhà máy Ngụy bực bội đến mất ăn mất ngủ. Việc nhà máy đình công và núi nợ khổng lồ từ bên ngoài khiến ông vô cùng đau đầu. Nghe thấy một đám sinh viên đến "học hỏi" thì trong lòng càng thêm bực bội. Nhà máy sắp đóng cửa , còn thể học cái gì nữa chứ? Chẳng chỉ là học hỏi kinh nghiệm thất bại của họ để bài học cảnh báo cho những trong ngành ?

Đây đối với nhà máy thực phẩm một thì cũng là chuyện gì , bởi vì họ đang là một ví dụ điển hình cho "mặt trái" trong ngành. Có thể , một khi họ đóng cửa, họ sẽ mãi mãi gắn mác thất bại!

Trưởng nhà máy Ngụy dù sẵn lòng đóng góp một phần nhỏ cho sự phát triển kinh tế của đất nước, và chấp nhận cho các trường cử đến nhà máy tham quan, học hỏi, nhưng điều đó nghĩa là ông thể giữ sự bình thản khi đối mặt.

Cho nên về phần những sinh viên , trưởng nhà máy Ngụy bực bội : "Tình hình nhà máy thế nào, các cô cũng thấy đó. Chúng thời gian để tiếp đón chu đáo. Trường học cử các cô đến học hỏi, cứ tự do tìm hiểu những gì thể, công nhân trong nhà máy sẽ phối hợp. Những chuyện khác thì đừng tới hỏi , !"

Trước thái độ gắt gỏng của trưởng nhà máy Ngụy, nhóm sinh viên cũng chẳng tiện thêm gì, đành lặng lẽ rời .

Sau khi ngoài, tiếng than vãn vang lên khắp nơi: "Trưởng nhà máy gì mà thái độ khó ưa ? Chúng là sinh viên trường cử đến để thực tập, chứ nhân viên chính thức của nhà máy , ông gì mà khinh thường chúng thế chứ?"

" đó, với cái kiểu ngạo mạn , chả trách nhà máy cứ lận đận mãi!"

"Thôi nào, cũng hẳn là , nhưng mà thái độ của ông đúng là vấn đề thật. Mấy quy trình quan trọng chịu chỉ cho chúng , mà học hỏi ? Chúng kiến nghị với trường về chuyện !"

Những lời than vãn cứ thế luyên thuyên dứt.

Thẩm Y Y, vốn dĩ đang lặng lẽ theo nhóm , khẽ chững . Thôi , cô vẫn nên tự việc thì hơn.

 

Loading...