Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 383

Cập nhật lúc: 2025-10-12 16:01:26
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trưởng nhà máy Ngụy xin ý kiến lãnh đạo, ba ngày , kết quả. Nhà máy Thực phẩm Một đồng ý sản xuất mì ăn liền của Thẩm Y Y, và đồng ý giao hai nhà kho ở vùng ngoại thành cho Thẩm Y Y sử dụng.

"Cô chỉ cần mang theo tài liệu chứng minh , đến cơ quan chức năng liên quan để tất thủ tục phê duyệt là ." Trưởng nhà máy Ngụy đưa một tấm chứng minh cho cô, hàm ý sâu xa : "Họ sẽ phê duyệt cho cô với thời hạn sử dụng dài nhất thể."

"Cảm ơn Trưởng nhà máy Ngụy." Thẩm Y Y nhận lấy tấm giấy chứng nhận, gương mặt rạng rỡ hẳn lên, đồng thời cũng cảm kích ông. Có tấm giấy , cô chỉ thể mượn hai nhà kho mà còn hưởng hợp đồng thuê với giá ưu đãi nhất, đây là nhờ Trưởng nhà máy Ngụy hết lòng tranh thủ giúp cô.

"Đương nhiên , dù giúp nhà máy một việc lớn như mà." Trưởng nhà máy Ngụy cô nữ sinh trẻ trung, lanh lợi mặt, đôi mắt ánh lên ý . Ông kéo ngăn kéo, rút một trang giấy vờ như chuyện quan trọng, bí ẩn : "Y Y, còn một tin vui nữa đây..."

Thẩm Y Y linh cảm chẳng lành, cảnh giác ông: "Tin vui gì ạ?"

"Lại đây, xem thử ." Trưởng nhà máy Ngụy tủm tỉm đưa tờ giấy cho Thẩm Y Y. Cô cầm lấy qua, phát hiện phía nổi bật hai chữ "thư mời" – là nhà máy thuê cô nghiên cứu viên!

Thẩm Y Y ngước mắt đôi mắt đang tít của Trưởng nhà máy Ngụy: "Thế nào? Thấy vui lắm chứ?"

Thẩm Y Y: "..." Vui vẻ gì tầm !

"Trưởng nhà máy, hiện tại vẫn là sinh viên." Thẩm Y Y khéo léo giải thích: "Hơn nữa bác cũng đó, vẫn đang kinh doanh quần áo với bạn, mặt khác cũng kết hôn và con, cần chăm sóc gia đình, e là... kham nổi ạ!"

Trưởng nhà máy Ngụy từng vì món mì ăn liền của Thẩm Y Y mà nhường cho cô hai nhà kho lớn, đương nhiên "điều tra lý lịch" của cô một phen. Sau khi nắm thông tin về Thẩm Y Y, ông càng tin rằng cô là một nhân tài hiếm . Hơn nữa, mì ăn liền của Thẩm Y Y sắp sửa đưa sản xuất, nếu hỗ trợ giám sát thì còn gì tuyệt vời hơn. Thẩm Y Y chỉ với phận một học việc trong xưởng thì hiển nhiên là đủ. Cho nên, bất kể là dựa năng lực của Thẩm Y Y vì việc sản xuất mì ăn liền, ông đều giữ cô . để giữ Thẩm Y Y đây? Trao cho cô một danh phận nhân viên chính thức là lựa chọn phù hợp nhất.

Về phần những băn khoăn mà Thẩm Y Y nêu, đương nhiên ông cũng cân nhắc kỹ. Ông tủm tỉm : "Không cả, những chuyện sớm tính toán hết . Cô chỉ cần mỗi ngày đến việc ba giờ là , khi nào trường học cần thì cô thể vắng mặt. Thế nào? Phần công việc tự do ?"

Thẩm Y Y: "..." Tự do gì cơ chứ? Chiếm dụng hết thời gian rảnh rỗi của cô mà còn là tự do!

Trưởng nhà máy Ngụy thấy Thẩm Y Y vẫn lay chuyển, tiếp tục thuyết phục: "Tiền lương sẽ tính theo mức lương của công nhân kỹ thuật trung cấp!"

Thẩm Y Y: "..."

Trưởng nhà máy Ngụy vẫn bỏ cuộc: "Cho cô mức lương công nhân kỹ thuật cao cấp cũng !"

Thẩm Y Y: "..."

Trưởng nhà máy Ngụy: "..." Ông chợt nghĩ , công việc kinh doanh quần áo của cô đang phát đạt, vài trăm đồng tiền lương đó đáng để cô bận tâm!

Trong nháy mắt, Trưởng nhà máy Ngụy thấy đau cả đầu. Thật khó để dùng chuyện tiền bạc mà đàm phán với một tiền như , ném tiền qua cửa sổ cũng chắc dụ !

Thẩm Y Y Trưởng nhà máy Ngụy vò đầu bứt tai, trong lòng thấy buồn . Thật , việc ở nhà máy thực phẩm Một cũng lợi ích gì với cô. Dù , nhà máy thực phẩm Một cũng là một "ông lớn" thuộc nhà nước, với mạng lưới quan hệ khổng lồ. Chẳng hạn như việc thuê kho bãi, nếu quan hệ thì khó mà thuê . Trưởng nhà máy Ngụy tay, cô chỉ thuê mà còn nhận ưu đãi lớn nhất. Chỉ là đối với cô, những mối quan hệ thực sự cần thiết lúc . Nếu như là khi cô nghiệp bảo cô tới đây, lẽ cô sẽ chẳng chút do dự mà đồng ý ngay.

Thế nhưng, Thẩm Y Y vẫn lên tiếng: “Giám đốc Ngụy, việc xưởng đảm nhận vị trí nghiên cứu viên là khả thi.”

Nghe , Giám đốc Ngụy lập tức cảnh giác. Ông phần nào nắm tính cách Thẩm Y Y, rõ cô dễ dàng chịu thiệt thòi. “Vậy điều kiện của cô là gì?” ông dò hỏi.

Thẩm Y Y đưa điều kiện: “ sẽ nhận chức vụ , nhưng hình thức cộng tác viên. Thời gian việc do chủ động sắp xếp, còn về mức lương, bên ông cứ tùy tình hình mà cân nhắc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-383.html.]

Quả thực một chân lý bao giờ sai: “Cùng tắc độc thiện kỳ , đạt tắc kiêm tế thiên hạ.” Với kinh nghiệm cùng lợi thế từ những công thức món ăn bí truyền mà cô nhờ 'tiên tri', nếu thể thông qua Nhà máy thực phẩm Một để đóng góp chút sức , mang lợi ích cho quốc gia và nhân dân, thì dù vất vả hơn một chút, cô cũng cam lòng. Còn những phần việc khác, cứ để phân công .

Giám đốc Ngụy trầm ngâm một thoáng. Mặc dù những điều kiện đúng với quy định thông thường, nhưng vẫn hơn nhiều việc Thẩm Y Y từ chối. Cuối cùng, ông đành c.ắ.n răng, gật đầu chấp thuận: “Được!”

Nhậm Hoa Thanh bên cạnh chứng kiến, há hốc mồm kinh ngạc, ngưỡng mộ thấy 'cay mắt'. Cô nàng ngượng ngùng, mở lời với Giám đốc: “Giám đốc Ngụy ơi, là ông cũng cân nhắc một chút? chỉ cần đến lớp, ngày nào cũng thể ! Lương bổng thì cần quá cao , cứ trả theo mức công nhân kỹ thuật trung cấp là ạ.”

Giám đốc Ngụy sang Nhậm Hoa Thanh, thái độ lập tức đổi, chút sắc lạnh: “Sinh viên Nhậm, cô cũng mì ăn liền ?”

Nhậm Hoa Thanh lắc đầu.

Giám đốc Ngụy: “Thế những món khác?”

Nhậm Hoa Thanh vẫn lắc đầu nguầy nguậy, ngượng nghịu đáp: “Thậm chí còn chẳng nấu cơm…”

“Vậy cô còn gì nữa?” Sắc mặt Giám đốc Ngụy lập tức sa sầm, ông chỉ thẳng cổng, chút khách khí quát: “Cút!”

Gà Mái Leo Núi

“…” Nhậm Hoa Thanh thái độ lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng của Giám đốc Ngụy mà chỉ thở dài ngao ngán.

Thẩm Y Y và Nhậm Hoa Thanh bước khỏi văn phòng giám đốc, Nhậm Hoa Thanh lẩm bẩm ngừng: “Giám đốc Ngụy đúng là phân biệt đối xử trắng trợn! Đối với thì như thế, còn đối với tớ thì bạc bẽo tả. Quá đáng thật! Tớ tin, dù gì tớ cũng là sinh viên xuất sắc của Đại học Hoa Thanh, năng lực dạng , thể việc trong cái nhà máy thực phẩm của ông chứ? Không , tớ nhất định leo lên vị trí giám đốc của nhà máy , cho ông lác mắt !”

Thẩm Y Y vỗ vai cô bạn, mỉm : “Cậu cứ từ từ mà cố gắng, tớ đến phòng thí nghiệm đây.”

“Ấy, đợi tớ chút!” Nhậm Hoa Thanh vội vàng kêu lên. Dù những lời bốc đồng đến mấy thì cô cũng tự ý thức bản lĩnh như Thẩm Y Y. Chưa trò trống gì, dựa nghiệp đòi nhà máy thực phẩm cấp cho chức vụ chứ? Cô nàng đưa cuốn sổ tay cho Thẩm Y Y: “Trong vòng hai ngày tới nộp báo cáo đúng ? Này, đây là bút ký của tớ.”

Tuy Nhậm Hoa Thanh ngoài miệng luôn cợt nhả, nhưng năng lực việc của cô khá đáng nể. Chẳng hạn như cuốn bút ký , nó cực kỳ tỉ mỉ và đầy đủ. Thẩm Y Y cũng khách sáo, thản nhiên nhận lấy: “Cảm ơn nhé!”

Chạng vạng tối, khi Thẩm Y Y về nhà, cô thông báo với Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha rằng thuê một kho hàng.

Cả Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha đều mừng rỡ mặt: “Vậy là chúng một nhà máy của riêng ?”

Thẩm Y Y khẽ mỉm , gật đầu xác nhận. Sau khi nhà máy thành lập, công việc kinh doanh quần áo của các cô cũng coi như chính thức quỹ đạo định.

“Tuyệt vời quá!” Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha đều vô cùng phấn khích.

Thẩm Y Y tiếp lời: “Tuy nhiên, khi nhà máy hoạt động, công việc của hai chị sẽ một chút đổi đấy.”

Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha xong liền hiểu Thẩm Y Y tính toán kỹ lưỡng. Cô luôn như , mục tiêu cụ thể đều cô sắp xếp đó, các cô chỉ cần theo là . Cả hai đồng thanh: “Y Y, em cứ , bọn chị đang đây!"

"Chị cả, đây chị từng kinh nghiệm ở xưởng may, nên em nghĩ, chị sẽ phụ trách quản lý nhà máy. Còn Đại Nữu, em sẽ giao cho chị việc điều hành chuỗi cửa hàng. Hai chị thấy ?" Thẩm Y Y thăm dò ý kiến hai .

"Được thôi!" Lâm Đại Nữu và Lý Đại Nha đồng tình với sắp xếp của Thẩm Y Y. Thực tế, chính họ cũng nhận thế mạnh của , và Thẩm Y Y điều phối vô cùng hợp lý.

 

Loading...