Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 384

Cập nhật lúc: 2025-10-12 16:01:27
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , Thẩm Y Y cùng đến thăm khu nhà kho. Dù ở vùng ngoại thành, nhưng hạ tầng cơ sở vẫn tương đối chỉnh, giao thông đặc biệt thuận lợi. Khu đất hai nhà kho, một lớn một nhỏ. Kho lớn rộng tới mười ngàn mét vuông, còn kho nhỏ cũng đạt bốn ngàn mét vuông.

Lý Đại Nha đó mà ngỡ ngàng, đôi chân như nhũn : “Y Y, chị... chị thật sự thể phát triển một nhà máy quy mô lớn đến ?”

cô từng việc ở xưởng may, tự quản lý một xưởng nhỏ, nhưng điều đó khác với việc tự tay xây dựng một nhà máy rộng đến mười mẫu đất như thế .

"Tất nhiên là chứ, chị cả! Chị tin tưởng bản hơn nữa chứ." Thẩm Y Y khẳng định chắc nịch và hết lòng cổ vũ.

Dù Lý Đại Nha vẫn còn chút tự tin, nhưng cô vẫn quyết tâm cố gắng hết sức, thể phụ lòng tin của Thẩm Y Y.

Tin tức Nhà máy Thực phẩm Số Một khôi phục sản xuất nhanh chóng lan truyền khắp nhà máy. Các nhân viên đình công đó nhanh chóng việc, khiến nhà máy vốn tiêu điều, ảm đạm bỗng chốc bừng lên sức sống, trở nên náo nhiệt.

Ngay khi nhà máy hoạt động trở , ban lãnh đạo nhà máy lập tức tổ chức đại hội nhân viên, phân công công việc và công bố các chính sách mới. Những công nhân viên việc cũng rõ chuyện gì xảy , chỉ rằng nhà máy nghiên cứu thành công một loại mì ăn liền mới, thế cho loại mì đây nhập khẩu từ nước ngoài. Còn về ân nhân nghiên cứu loại mì ăn liền mới, giúp họ cứu vãn công việc, tất nhiên tất cả đều vô cùng cảm kích, hồ hởi bàn tán xem vị "ân nhân" đó rốt cuộc là ai.

Đương nhiên, các sinh viên thực tập từ trường khác cũng tò mò. Rõ ràng mấy ngày khi họ mới đến, tin tức lan là Nhà máy Thực phẩm Số Một khả năng sẽ tuyên bố đóng cửa tháng tới. Họ chuẩn sẵn sàng tinh thần sẽ về trường để sắp xếp đơn vị thực tập khác khi nhà máy đóng cửa. Bởi mấy ngày gần đây họ phần lơ là công việc, ngờ hôm nay xưởng tuyên bố hoạt động trở , còn tổ chức đại hội nhân viên. Chẳng lẽ đóng cửa nữa ?

Ai nấy đều chút ngẩn ngơ!

Nhìn thấy Nhậm Hoa Thanh cũng đến, vẻ mặt còn ẩn chứa ý , trông như nắm rõ chuyện, kìm sự tò mò, liền cất tiếng hỏi: “Nhậm Hoa Thanh, ai là nghiên cứu loại mì ăn liền mới đó ?”

Nhậm Hoa Thanh đám . Dù họ chút phục trong lòng, nhưng tất cả đều là nhân tài của trường, ai cũng hiểu đạo lý chừa đường lui cho khác để còn dễ chuyện. Không thâm cừu đại hận thì đương nhiên sẽ trở mặt .

Nhậm Hoa Thanh bèn tươi rói đáp: “Là Y Y đó!”

Y Y? Thẩm Y Y ư? Cả đám đều sững sờ.

Sao thể như ?

Phải đó! Sao thể như chứ?

Khi tin tức truyền về trường học, ngay cả các giảng viên trong trường cũng khỏi kinh ngạc.

Thẩm Y Y mới đến Nhà máy thực phẩm một đầy nửa tháng, thể vực dậy một nhà máy bên bờ vực phá sản? Lại còn là một nhà máy mà đến cả nhà nước cũng định bỏ cuộc!

Thế là, ánh mắt đều chuyển sang Trần Hồng Tinh, cố vấn học tập của Thẩm Y Y: “Cô Trần, sớm Thẩm Y Y cách cứu sống Nhà máy thực phẩm một nên mới cử em đến đó đúng ?”

Trần Hồng Tinh vẫn còn đắm chìm trong sự kinh ngạc tột độ, vẻ mặt ngơ ngác đến tội nghiệp: “ cũng rõ nữa, việc cử em đến Nhà máy thực phẩm một là do lãnh đạo sắp xếp… Không , con bé thực sự giỏi đến ?”

Cả đám giảng viên: "..." Cô là hướng dẫn sinh viên mà hỏi ngược chúng ?

Thế là, khi Thẩm Y Y trở về trường nộp báo cáo, cô một "biển " là các giảng viên vây kín.

“Y Y, em chia sẻ chút , em thế nào mà cứu sống Nhà máy thực phẩm một ?”

Thẩm Y Y nhẹ: “Thật em chẳng gì nhiều, chỉ nghiên cứu một loại mì ăn liền, khéo giúp nhà máy đó thôi.”

“Y Y, em còn nghiên cứu mì ăn liền nữa ?”

Thẩm Y Y đáp: "Nhà em đông con nít, tụi nhỏ thèm ăn vặt lắm. Ngày ở nông thôn, em thích tò mò sáng tạo món ngon cho bọn chúng, tích lũy dần thành kinh nghiệm và nắm những bí quyết ẩm thực.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-384.html.]

“Chỉ là đồ ăn thôi mà em cũng thể tìm nguyên tắc, em tài giỏi quá ?”

Thẩm Y Y chỉ gượng.

“Y Y, Nhà máy thực phẩm mời em nghiên cứu viên là thật ? Không những giới hạn thời gian việc mà còn trả lương cho em nữa?”

Thẩm Y Y xác nhận: " thế ạ..."

“Y Y…”

Thẩm Y Y các giảng viên hỏi dồn dập hơn nửa tiếng đồng hồ mới Trần Hồng Tinh, nãy giờ, giải vây: “Được , hỏi đủ thì ai về việc nấy . Con bé bận rộn như , khó khăn lắm mới chút thời gian nghỉ ngơi. Mọi đừng chiếm dụng nhiều thời gian của em như thế!”

Trần Hồng Tinh uy tín lớn trong nhóm giảng viên , bà dứt lời, đám đông tản nhanh như chim vỡ tổ.

“Y Y, báo cáo ?” Giọng Trần Hồng Tinh dịu dàng hơn hẳn.

“Ở đây ạ.” Thẩm Y Y bộ đưa báo cáo tới, nhưng ngay khi Trần Hồng Tinh đưa tay định nhận thì cô nhanh chóng rút về.

Trần Hồng Tinh: "..."

“Gan to thật đấy nhỉ?” Trần Hồng Tinh quát lớn cô: “ là cố vấn học tập của em, ngoài nửa tháng vứt hết chữ nghĩa 'tôn sư trọng đạo' ?”

“Cô cũng cô là cố vấn học tập của em .” Thẩm Y Y hậm hực : “Trước đó là ai đẩy em Nhà máy thực phẩm một bờ vực phá sản thế? Sợ em đến 'bắt đền' nên còn trốn về nhà nữa chứ?”

Trần Hồng Tinh: "..." Sao con bé ?

“Nói bậy, trốn về nhà bao giờ? Không với em là chuyện em đến Nhà máy thực phẩm một là do bốc thăm ?” Trần Hồng Tinh giả bộ bình tĩnh, nhưng càng càng lộ vẻ chột . Đối mặt với nụ mỉm đầy ẩn ý của Thẩm Y Y, bà đau đầu thôi, học trò thông minh quá đôi khi cũng chẳng chuyện ho gì.

dứt khoát thật: “Được , là lãnh đạo sắp xếp. Cụ thể vì thì em cũng rõ . Lãnh đạo vẫn luôn đ.á.n.h giá cao năng lực của em, sở dĩ phái em đến Nhà máy thực phẩm một, đúng là xem thử năng lực của em đủ để kéo nhà máy vực dậy … Y Y, em thật sự khiến chúng quá đỗi bất ngờ!”

Thậm chí thể là kinh ngạc đến tột độ, dù chỉ vỏn vẹn trong nửa tháng, em thể thổi luồng sinh khí mới Nhà máy thực phẩm một đang bờ vực sụp đổ.

Thẩm Y Y khẽ nhếch mày hỏi: "Vậy nhỡ em cách nào thì ?"

“...” Trần Hồng Tinh trấn an cô: “Đó chỉ là yếu tố bên ngoài thôi, em thông minh như , bất kể là cô lãnh đạo thì đều sẽ để em đ.á.n.h trượt, cũng chẳng ai trì hoãn việc nghiệp của em .”

Thẩm Y Y khẽ , vẻ cam chịu, đưa bản báo cáo tay cho Trần Hồng Tinh. Cô Trần lướt qua một lượt đặt sang bên, nghiêm mặt : “Chỉ cần là em , cô cần cũng chắc chắn là .”

Giảng viên cạnh đó: “...” Người phụ nữ nịnh nọt thật là Giảng viên Trần mà họ ?

Thẩm Y Y cũng bật vì lời trêu chọc của giảng viên Trần. Thấy Trần Hồng Tinh khéo léo gỡ rối giúp , cô đương nhiên cũng cho đối phương một "lối thoát": “Cảm ơn cố vấn học tập tin tưởng, nếu cố vấn học tập còn việc gì nữa, em xin phép về nhé?”

Gà Mái Leo Núi

Trần Hồng Tinh cô gọi "cố vấn học tập" là hiểu vấn đề qua, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn: “Y Y , thật những nắm rõ tình hình như chúng đều , việc mì ăn liền do em nghiên cứu phát minh thể thành công vẫn là một ẩn lớn. Việc sản xuất loại mì ăn liền của em hiện tại chỉ lãnh đạo cấp cao của Nhà máy Thực phẩm một quyết định. Liệu nó thể cứu sống Nhà máy Thực phẩm một , chủ yếu vẫn xem thị trường phản ứng thế nào. Thị trường quyết định tất cả, mà hiện tại mì ăn liền vẫn tung , nên em tuyệt đối đừng vì thế mà chủ quan, quên sự vất vả ban đầu.”

Mặc dù Thẩm Y Y tin rằng, chỉ cần xảy sai sót gì lớn ở khâu giữa, với mức sống hiện tại, loại mì ăn liền của cô một khi mắt chắc chắn sẽ chiếm lĩnh một phần thị trường. Trần Hồng Tinh là cho nên trong lòng vẫn cảm thấy cảm kích: “Em ạ, cố vấn học tập.”

“Vậy em về .” Trần Hồng Tinh dặn dò: “Cứ thoải mái tinh thần, cần áp lực quá. Bất kể cuối cùng doanh thế nào, việc em thể khiến Nhà máy Thực phẩm một đưa sản xuất mì ăn liền của , còn thuê nghiên cứu viên, đủ chứng minh chắc chắn sự xuất sắc của em . Em mang vinh dự cho học viện chúng đấy.”

Thẩm Y Y mỉm : “Vâng ạ.”

 

Loading...