Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 39

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:18:24
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chuyện cha , sẽ liệu bề chuyện.” Lý Thâm đáp, cô, ánh mắt chăm chú nhưng đầy nghiêm nghị: “Em cần lo lắng, nhất định sẽ về phía em và ba đứa nhỏ của chúng .”

Nói đoạn, tiếp tục công việc xẻ cá.

Thẩm Y Y cảm động đến mức lòng mềm nhũn cả , cô ngắm đường nét khuôn mặt tú, sắc sảo của , sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng. Bỗng dưng, trong lòng cô dâng lên một khao khát mãnh liệt trao một nụ hôn thật sâu.

Lý Thâm nhận thấy cô vẫn chịu rời , liền ngẩng đầu , như thể đang thầm hỏi cô còn mong điều gì.

Thẩm Y Y thầm tự nhủ, chỉ một cái thôi, hôn xong chạy.

Ngay lúc cô toan rướn , tính hôn chớp nhoáng một cái bỏ chạy, thì từ phía bỗng tiếng gọi vọng tới.

“Cha ơi! Mẹ ơi!”

Tiếng gọi khiến Thẩm Y Y vốn đang căng thẳng càng thêm giật thon thót, suýt nữa thì run cầm cập. Cô vội đầu , thấy Nhị Bảo tắm rửa sạch sẽ, bộ đồ mới tinh tươm, đang hớn hở chạy tới.

Nhị Bảo reo lên: “Mẹ ơi, đồ mới của con ạ?”

Thẩm Y Y: “...”

dậy, mỉm : “Đẹp lắm, lắm! Nhị Bảo nhà nhất!”

Nói dăm ba câu cho qua chuyện, cô thậm chí dám liếc Lý Thâm lấy một cái, vội vã bỏ như thể đang trốn chạy điều gì.

Nhị Bảo hiếu kỳ theo bóng lưng của , nó nghĩ chạy nhanh thế chắc là nặng, bèn gọi với theo: “Mẹ ơi, nhà xí ở lối đó ạ!”

Thẩm Y Y suýt thì vấp ngã.

Gà Mái Leo Núi

Nhị Bảo sang cha , định bụng sẽ cha khen một tiếng, nào ngờ chạm ngay ánh mắt lạnh lùng như băng của cha.

Nhị Bảo thấy tình hình , vội chạy biến tìm hai em .

Lý Thâm… trong lòng ngẫm nghĩ, , chăng cô định hôn ?

Hình như là … Mà hình như cũng ?

Cái sự “ khiến Lý Thâm phân vân dứt, nhất thời trăm mối tơ vò, ánh mắt dõi theo bóng lưng Thẩm Y Y, sáng lên một cách lạ thường.

Thẩm Y Y… giả vờ thản nhiên, vội vàng xách nước nóng tắm rửa.

Khi cô tắm xong bước , Lý Thâm xẻ cá xong xuôi, nồi niêu cũng rửa ráy sạch sẽ.

Thẩm Y Y lấy gia vị ướp cá. Nhớ hôm nay thấy nhà bà Trần mấy hũ dưa cải muối, cô bèn lấy ba quả trứng gà bảo Nhị Bảo đem sang đổi lấy một bó dưa cải muối về.

Nhị Bảo thoăn thoắt , mang theo một đĩa dưa cải lớn do bà Lâm Đại Nữu đưa, còn ít ớt khô. Thẩm Y Y lấy một ít dưa cải muối, ớt khô và hành, gừng, tỏi băm nhuyễn chuẩn dùng.

Cô bắc nồi lên bếp nóng dầu, phi thơm hành gừng tỏi, cho xương cá, đầu cá chiên vàng ươm. Sau đó đổ nước lã , đợi nước sôi thì thả dưa cải muối , đun cho đến khi nước sệt . Vớt dưa cải và xương cá , cho một cái chậu nhôm to rửa sạch.

Tiếp đó, cô cho những lát cá ướp nấu chín. Khi cá chín tới, cô trút tất cả cái chậu nhôm lớn, rắc thêm ớt băm nhỏ và ớt khô, rưới dầu nóng lên. Mùi thơm ngào ngạt lan tỏa khắp gian bếp nhỏ.

Ba đứa nhỏ háo hức chớp mắt, ngay cả Lý Thâm đang nhóm lửa cũng nhịn mà nuốt nước miếng. Hai con cá, cùng với dưa cải muối, đầy ắp cả một chậu nhôm to. Bữa tối nay chỉ độc món cá dưa cải.

Sau khi bưng chậu cá nhà chính, Thẩm Y Y bảo Lý Thâm gọi cha Lý. Nhị Bảo, vì mặc đồ mới, chạy sang nhà Thiết Trụ khoe khoang một phen, nên cũng đòi theo. Tiểu Bảo thấy hai , cũng líu ríu chạy theo . Riêng Đại Bảo , ở nhà phụ múc cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-39.html.]

Bên phía nhà họ Lý, khí đang khá nặng nề. Nguyên do là khi Thẩm Y Y từ chối, Lý Thiết Trụ dắt thằng Cẩu Đản về nhà. Thấy Giang Ái Linh nhà, nó lóc đồng tìm Giang Ái Linh, mách tội con cô một cách méo mó. Nó chẳng hé răng nửa lời về chuyện bắt nạt ba đứa nhỏ, chỉ kể rằng thím hai bắt nhiều cá, còn cho cá mấy Hà Vệ Đông mà cho nó với Cẩu Đản.

Giang Ái Linh thấy Thẩm Y Y thiên vị, tức giận đùng đùng, tìm cha Lý để cáo trạng. Cha Lý tuy nghi hoặc, nhưng từ tâm lý che chở trong nhà, bèn bảo Giang Ái Linh đừng rêu rao chuyện ngoài.

Giang Ái Linh cảm thấy cha Lý đang bao che cho Thẩm Y Y, cô giận quá, liền trực tiếp đồng mà lóc kể lể. Thế là, trong làng đều hôm nay Thẩm Y Y bắt ít cá.

Nhất thời, nét mặt ai nấy đều chút khó xử.

Trải qua chuyện tối qua, Thẩm Y Y mắng Vương Yến một trận nên , đều điều kiện gia đình của Thẩm Y Y , ngưỡng mộ, cũng đố kỵ. Thế là những kẻ đố kỵ liền Thẩm Y Y chiếm đồ của công của riêng!

Vương Yến cũng mặt ở đó. Hôm qua, vì Thẩm Y Y, cô lấy thịt heo rừng, về nhà chồng mắng té tát, trong lòng oán giận Thẩm Y Y sâu sắc. Vốn dĩ cũng hùa theo lời mắng thêm vài câu, nhưng tin Thẩm Y Y thế mà cho con trai cô một con cá, niềm vui đó lập tức đẩy ân oán tối qua đầu. Cô bèn đỡ cho Thẩm Y Y:

"Không chỉ là mấy con cá thôi ? Nhà ai mà từng bắt cá bao giờ? Nhà cô từng bắt ? Hay là nhà từng bắt? Khi đó các chiếm đồ của công thành của riêng? Lúc nào nhỉ, còn nhớ trưởng thôn cũng bắt hai con cá, ? Ồ, còn đại đội trưởng, mấy hôm con trai ông cũng bắt một con, lẽ nào bọn họ cũng là chiếm đồ của công thành của riêng ? Không , cá trong sông vốn dĩ nhiều, nhiều năm như đều là mặc nhận nhà ai bắt thì là của đó. Vợ Lý Thâm bắt , tức là của , dựa chia cho mấy ? Hơn nữa, trong nhà còn treo thịt heo rừng, nhờ phúc của mới một miếng ăn, lưng tơ tưởng đến cá của , mấy mà mặt dày đến chứ?"

Vân vân và vân vân... Vương Yến là đàn bà lắm mồm tiếng trong thôn Thanh Thủy, miệng mồm lanh lợi, năng trôi chảy, khiến lời nào.

Đội trưởng đội sản xuất vốn dĩ thấy bên đang rôm rả to tiếng, định bụng tới quở trách vài câu. Vừa Vương Yến , ông liền lặng lẽ rời .

Những khác nhớ tới món thịt heo rừng trong nhà , ai nấy ngượng nghịu chẳng tiếp nữa.

Vương Yến thắng một trận khẩu chiến như lấy vui, nghĩ tới tối nay còn cá thịt để ăn, càng thêm hưng phấn, việc cực kỳ dốc sức, cuối cùng còn tan ca sớm.

He he, cô về nhà cá ăn ngay mới !

Giang Ái Linh bóng lưng Vương Yến chạy vội về nhà, tức tới đỏ cả mặt. Trong lòng cô đơn phương tuyên bố con thuyền hữu nghị mới chèo chống với Vương Yến tối qua lật úp .

Cho tới khi tan ca về nhà, cơn giận của cô vẫn tan , gì cũng hằn học thiếu kiên nhẫn.

Mẹ Lý nín , liền mắng cô vài câu.

Tuy bà cảm thấy chuyện là vợ thằng hai đúng, nhưng nếu nó bắt cá mà giữ ăn riêng, Mẹ Lý cũng sẽ thấy gì. Đằng , bắt chia cho ngoài mà chẳng cho lũ cháu nhà miếng nào, theo Mẹ Lý thấy thì chút đành lòng.

Thế nhưng, mâu thuẫn gì thì về nhà mà giải quyết, Giang Ái Linh nên bất chấp tình nghĩa mà bêu riếu Thẩm Y Y mặt như .

Lỡ như thật sự buộc tội danh biến của công thành của riêng, là liên lụy cả nhà ?

Càng nghĩ, Giang Ái Linh càng thêm bốc hỏa, ngửi thấy mùi thơm của cá từ cách vách bay sang, mang theo ngữ khí châm chọc với Lý Tam Hoành: “Anh xem họ là hai chị dâu, nhưng họ nào xem là em trai. Sau , cứ coi như hai chị hai , đường ai nấy , đừng hòng gì từ nhà nữa!”

Mẹ Lý giận mắng: “Giang Ái Linh, cô thôi ! Người nợ nần gì cô, vả cô thì gì mà cho chứ?”

“Mẹ!” Mặt Giang Ái Linh tái mét, đang định gì.

“Bà!”

Nhị Bảo bất ngờ xuất hiện ở cửa, cắt ngang lời cô . Giang Ái Linh khó chịu sang, thấy đôi tay Nhị Bảo trống trơn.

Theo như thông lệ hai ngày , Nhị Bảo xuất hiện tức là mang thịt về cho ông bà Lý. Vậy mà giờ đây, đôi tay thằng bé trống . Giang Ái Linh vô thức cho rằng Thẩm Y Y ngay cả ông bà cũng chịu biếu xén, lập tức mỉa mai:

“Phải, con thứ gì để cho chị , nhưng đồ cũng chẳng cho …” .

Lời kịp dứt, Giang Ái Linh chợt thấy đàn ông cao lớn bế Tiểu Bảo đang sừng sững ở cửa. Những lời định thốt lập tức nuốt ngược trong, ngờ sặc nước miếng, ho dữ dội.

 

Loading...