Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 392

Cập nhật lúc: 2025-10-12 16:01:35
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mẹ gọi điện thoại tới bảo con về đúng ạ?" Thẩm Y Y đoán trúng phóc.

Mẹ Lý: "Phải ."

Gà Mái Leo Núi

“Vậy…” Thẩm Y Y Vu Hồng. Vu Hồng đương nhiên cũng đoán nguyên do Mẹ Thẩm gọi Thẩm Y Y về, liền lên tiếng: “Vậy em cứ về .”

“Được.” Thẩm Y Y gật đầu, tiện tay với lấy chìa khóa xe. “Đợi em về chúng cùng thử đồ nhé.”

“Chuyện vội, em lái xe từ từ thôi.” Vu Hồng dặn dò cô.

“Em .” Thẩm Y Y , sang Lương San San – cô bé đang rụt rè phía như chim cút – mà dặn dò: “San San, chiều nay việc gì, em cứ ở nhà chơi với , ?”

“Ừm ừm.” Lương San San gật đầu lia lịa như gà con mổ thóc. Đợi khi Thẩm Y Y , cô bé cô cốc nhẹ đầu một cái: “Vẫn còn hả?”

“Con chị Y Y cũng ?” Lương San San chu môi phản đối.

“Chị Y Y với chả chị Y Y.” Vu Hồng khẩy, liếc con gái. “Mắt thì dán chị Y Y của con, nhưng trong lòng chắc đang tơ tưởng ‘ Hiên Hiên’ nào đó chứ gì?”

Lương San San đỏ bừng mặt, lí nhí: “Mẹ chứ? Con nhớ .”

Vu Hồng dáng vẻ thẹn thùng của cô con gái đang tuổi "hoài xuân", nhếch mép khẩy. Bà mà tin lời nó thì lạ thật!

Lương San San rụt rè theo nhà, lòng vẫn thấp thỏm yên, thật sự rốt cuộc thái độ thế nào.

Trong phòng khách, Lương Quân đang xem ti vi cùng bọn trẻ, nhưng tâm trí ông hề đặt màn hình. Chẳng ông đang toan tính điều gì, thấy Lương San San , khiến cô bé giật . Cô định lên tiếng thì thấy bước đến, với cha cô: “Lát nữa chúng ngoài một chuyến.”

“Ra ngoài gì?” Lương Quân hiểu.

“Hai hôm nay cha nhà họ Thẩm tới chơi, chúng chuẩn ít đồ đón tiếp.” Vu Hồng lườm con gái, giọng điệu hậm hực.

Lương San San đang thấp thỏm bỗng sững sờ. Cô bé , thể tin : Mẹ đồng ý ?

Vu Hồng vờ như thấy ánh mắt mừng rỡ của con gái, lạnh nhạt lên tiếng: “Con khá quen thuộc thủ đô, lát nữa dẫn cha sắm sửa.”

“Được , con sẽ dẫn cha ngay!” Lương San San tít mắt, gật đầu lia lịa.

Lương Quân thật sự cái bộ dạng 'mất giá' của con gái .

Về phần Thẩm Y Y, khi tới cổng nhà họ Thẩm, cô thấy tiếng đùa vang vọng từ bên trong. Cô khỏi lấy lạ, lẽ nào cha tức giận chuyện Thẩm Vũ Hiên lén lút yêu đương ?

Chỉ năm giây , suy nghĩ đó của cô phá vỡ. Trong phòng khách, cha cô, Tiểu Bối, Tiểu Bảo, Ngô Tiểu Mạn và Thành Thành đang tụ tập xem ti vi. Chẳng họ đang xem tình tiết buồn nào mà cả nhà đều phá rộ.

Vậy mà ngoài cửa, phía lưng những đang vui vẻ , Thẩm Vũ Hiên đang quỳ gối chịu phạt…

“Chị?” Thẩm Vũ Hiên nhận Thẩm Y Y về, bèn đáng thương gọi cô như cầu cứu.

Tiếng gọi của ngay lập tức thu hút sự chú ý của trong phòng khách. Tiểu Bối thấy hai ngày xa cách, vui vẻ chạy tới ôm chầm lấy cô: “Mẹ ơi!”

Thẩm Y Y xoa đầu Tiểu Bối, ánh mắt lướt qua Thẩm Vũ Hiên dừng ở cha . Mẹ cô hừ lạnh một tiếng, dứt khoát: “Đừng xin xỏ! Cứ để nó quỳ đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-392.html.]

Thẩm Vũ Hiên vẫn kiên trì kêu: “Chị ơiii~”

Thẩm Y Y liếc một cái dửng dưng bước phòng khách.

Thẩm Vũ Hiên chỉ còn câm nín.

Sau vài câu chào hỏi, Ngô Tiểu Mạn hiểu ý rằng cha chồng chuyện riêng cần với cô út, mà bọn trẻ ở đây thì tiện. Thế là cô tìm cớ khéo léo dẫn các bé ngoài chơi.

Lúc , Mẹ Thẩm mới vấn đề chính: “Y Y, gia đình cô gái đó thái độ ?”

Thẩm Y Y ngả sô pha, tiện tay ôm một chiếc gối, liếc cửa nơi Thẩm Vũ Hiên vẫn đang vểnh tai hóng chuyện.

Mẹ Thẩm thuận theo ánh mắt của Thẩm Y Y ngoài, quở trách con trai: “Lúc mới lo lắng ? Mẹ cho con , con lén lút giấu giếm cha như , cho dù họ đồng ý cho hai đứa ở bên , con cũng gì để mà oán thán .”

Thẩm Vũ Hiên càng ỉu xìu, chán nản.

Thẩm Y Y dáng vẻ đáng thương của em trai, trong lòng thương buồn . Cuối cùng, cô vẫn mềm lòng, nhỏ giọng với cha : “Cha, , là cứ để Vũ Hiên dậy chuyện tiếp? Bên phía nhà họ Lương báo là hai hôm nay thể gặp mặt, lỡ như nó quỳ đến gượng nổi, mai gặp trông lịch sự cho lắm ạ.”

“Nhà họ Lương hai hôm nay thể gặp mặt ?” Nghe , cha Thẩm lập tức nắm bắt trọng điểm, Thẩm Vũ Hiên đang quỳ cũng sáng bừng mắt. Dù thì, chỉ cần nhà họ Lương chịu gặp mặt, tức là chuyện vẫn còn tia hy vọng.

“Vâng.” Thẩm Y Y đáp: “Ngày mai hoặc ngày mốt đều ạ…” “Vậy thì ngày mai !” Mẹ Thẩm liền quả quyết. “Tuy thời gian vội, nhưng cũng là để chứng tỏ thành ý của chúng . Lát nữa cha sẽ mua sắm một ít đồ luôn.”

“Cũng ạ.” Thẩm Y Y khẽ đáp, thấy cha vẫn cố tình lờ tình cảnh đáng thương của Thẩm Vũ Hiên, cô nữa nhỏ tiếng nhắc nhở: “Thế thì, cha nên cho Vũ Hiên dậy ? Đợi lát nữa còn cần nó phụ xách đồ nữa chứ…”

“Được , !” Ánh mắt cha Thẩm Thẩm Vũ Hiên vẫn tràn đầy vẻ ghét bỏ: “Mau dậy !” Thẩm Vũ Hiên quỳ lâu, lúc dậy suýt chút nữa thì ngã quỵ. Thẩm Y Y vội vã đỡ lấy em trai, Thẩm Vũ Hiên cảm kích chị gái đến mức rưng rưng nước mắt. đời , chỉ chị gái là nhất!

Buổi chiều, họ đến trung tâm thương mại lớn và cửa hàng hữu nghị để mua sắm. Lần , Thẩm Y Y là cầm lái. Mấy hôm , khi Thẩm Y Y và Lý Thâm về ăn cơm, cha Thẩm con gái và con rể mua xe. Dù ban đầu khá kinh ngạc, nhưng vì những chuyện động trời của đôi trẻ quá nhiều, họ cũng dần quen .

là Lý Thâm lái, còn hôm nay, con gái tự lái xe đến, Thẩm khỏi kinh ngạc thốt lên: “Con còn lái xe nữa ?” “Vâng, Lý Thâm dạy con đó ạ.” Thẩm Y Y vẫn dùng cái cớ quen thuộc để giải thích. Cha Thẩm dĩ nhiên hề nghi ngờ, nhưng cha Thẩm vẫn khỏi lo lắng : “Con gái như con, thì cứ bảo Lý Thâm đưa , tự lái xe gì?”

Ở thời điểm đó, phụ nữ lái xe cực kỳ hiếm hoi, ít vẫn còn coi thường phái nữ, cho rằng họ thể lái ô tô. Thẩm Y Y hiểu ý cha là ông nghĩ phụ nữ lái xe. Một là bởi vì ông cực kỳ cưng chiều cô, và đương nhiên cũng cảm thấy Lý Thâm nên cưng chiều cô y như . Nguyên nhân sâu xa hơn nữa chính là ông lo lắng cho sự an của cô.

: “Cha , Lý Thâm cũng công việc riêng mà, con thể chuyện gì cũng phiền mãi . Hơn nữa, ghế phụ thoải mái bằng tự cầm vô lăng chứ? Mình tự lái, thì đó. Hôm nay Lý Thâm việc bận, con về nhà thăm cha , tự lái xe về, giờ con còn thể đưa cha ngoài mua sắm, thế tiện hơn nhiều ?”

Cha Thẩm xong, thấy cũng lý. lúc , Thẩm Y Y khởi động xe, cô điều khiển chiếc xe thành thục cứ như tài xế lâu năm . Cha Thẩm thấy thế thì cũng phản đối nữa, đành bất đắc dĩ : “Cha con . con lái xe nhất định chú ý an đấy, nhớ ?”

“Vâng, con ạ.” Thẩm Y Y , trong lòng thấy ấm áp. Mẹ Thẩm tò mò hỏi: “Thế Lý Thâm lái xe ?”

“Xe của đều nhường cho con lái đó ạ.” Thẩm Y Y lái xe đáp: “Anh đoán hôm nay con sẽ về nhà, nên để xe cho con dùng.” Mẹ Thẩm và cha Thẩm , đều thấy rõ vẻ hài lòng về con rể trong mắt đối phương. Chỉ là, ánh mắt lướt sang Thẩm Vũ Hiên đang ở ghế phụ, Thẩm liền lập tức đổi sắc, tức giận vươn tay véo mạnh gáy Thẩm Vũ Hiên: “Nhìn xem rể con đối xử với vợ nó thế nào! Còn con thì ? Con đối xử với yêu con thế nào? Thế mà còn dám giấu cha giấu , , con chỉ trêu đùa tình cảm khác thôi hả?”

“Không mà!” Thẩm Vũ Hiên uất ức ôm lấy đầu, mếu máo như sắp . Nếu khi lộ chuyện sẽ kết quả thế , lúc đầu tuyệt đối sẽ dám lén lút yêu đương. giờ gì cũng muộn, chỉ thể lý nhí phản bác: “Lúc đầu chị kết hôn cũng giấu cha đến mấy năm trời đấy thôi ?”

Cha Lý chỉ im lặng, thốt nên lời. Thẩm Y Y khựng , ánh mắt lạnh lẽo như băng giá trừng tới: “Thẩm Vũ Hiên, em tìm c.h.ế.t?”

Thẩm Vũ Hiên vội vàng phản ứng , nhận thể đắc tội chị gái, liền cuống quýt xin tha.

Đương nhiên, lời cầu xin đều vô ích. Sau khi Thẩm Vũ Hiên quỳ xuống, lê đôi chân sưng tấy đau nhức, thằng em trai tội nghiệp của xách đủ thứ lỉnh kỉnh theo suốt mấy tiếng đồng hồ.

 

Loading...