Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 394

Cập nhật lúc: 2025-10-12 16:01:37
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vu Hồng còn bận tâm những chuyện nhỏ nhặt đó nữa, bà : “Thủ đô phát triển như , chị nhân cơ hội chơi cho đời, về khoe khoang với mấy bà bạn già ở quê của chị mới .”

“Được thôi.” Thẩm Y Y đáp: “Vừa mấy hôm nay em rảnh, bố chồng em từ lúc tới thủ đô cũng chơi thoải mái nào, nhân cơ hội , em dẫn chơi cho đời.”

“Thật ?” Vu Hồng kinh ngạc : “Em cần học ư?”

“Trường em lịch thực tập bên ngoài ạ.” Thẩm Y Y giải thích: “Bây giờ em nghiên cứu viên ở một nhà máy thực phẩm, thời gian khá tự do.”

Vu Hồng đào sâu, kích động : “Vậy thì quá !”

Nói chuyện với cha Lý, hai ông bà chút do dự: “Các con chơi là , chúng ở nhà chăm Khoái Khoái Lạc Lạc, còn trực điện thoại. Bây giờ mỗi ngày đều hàng xóm tới nhà chúng gọi điện thoại, chắc bố cùng .”

“Khoái Khoái Lạc Lạc gần hai tuổi , đủ lớn để xe cùng ạ.” Thẩm Y Y kiên nhẫn : “Còn điện thoại , họ thấy chúng nhà tự khắc họ sẽ đến bưu điện mà gọi thôi. Chúng cũng cần vội vàng kiếm mấy đồng tiền điện thoại lặt vặt . Hơn nữa, kiếm tiền là để tiêu, chứ để giữ khư khư trong . ạ?”

“…. .” Cha Thẩm Y Y thuyết phục, quyết định phụ tấm lòng và ý hiếu thảo của cô.

Sau đó, trong gần nửa tháng tiếp theo, Thẩm Y Y lái xe đưa cha Lý cùng với Vu Hồng và Khoái Khoái Lạc Lạc tới những danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở thủ đô tham quan khắp nơi. Những còn thì bận việc học hành, kẻ bận công việc, thời gian chơi cùng họ.

Họ sắp xếp thời gian linh hoạt, xe riêng và tài chính dư dả, chuyến đều vô cùng thuận tiện, cảm giác vui vẻ, hạnh phúc trong chuyến vì thế mà cũng nhân lên bội phần.

Nửa tháng , kỳ nghỉ của Lương Quân sắp kết thúc để trở về quê. Trong suốt nửa tháng , ngày nào ông cũng cùng Lý Thâm bận rộn với công việc của đội xe. Nhờ sự hỗ trợ tận tình của ông, đội xe chính thức hoạt động định.

Để cảm ơn họ, đêm khi họ về, Lý Thâm và Thẩm Y Y chuẩn một bữa tối thịnh soạn, cũng mời quyến nhà họ Thẩm tới dự.

Sáng hôm , Lý Thâm và Thẩm Y Y tiễn vợ chồng họ ga tàu. Thẩm Y Y đưa vé cho họ: “Bố em nâng cấp vé của hai chị lên hạng giường ạ. Hai chị cứ theo chỉ dẫn vé mà tìm toa nhé. Giường thoải mái hơn nhiều, đường về sẽ còn vất vả như nữa .”

Trải qua những ngày , Lương Quân và Vu Hồng hiểu khá rõ về cảnh gia đình nhà họ Thẩm. Biết rằng việc đổi sang vé giường đối với nhà Thẩm Y Y chẳng là chuyện khó khăn gì, thế nên cũng còn giữ kẽ: “Vậy chị xin gửi lời cảm ơn bố em nhé.”

“Thôi mà, thời gian thì cứ ghé qua chơi thường xuyên, đừng khách sáo gì. Đằng nào chúng cũng là thông gia cả , ạ?” Thẩm Y Y với Vu Hồng, sang mỉm Lương Quân: “Anh Lương thấy đúng ạ?”

!” Giọng Lương Quân sang sảng, thẳng thắn: “Yên tâm , thời gian chị nhất định sẽ đến thăm.”

Vu Hồng khẽ trách yêu chồng một cái, mà ông vô tư đến thế. Rồi bà sang Thẩm Y Y và Lý Thâm: “Thế chị trong nhé, hai đứa cũng về thôi?”

Thẩm Y Y gật đầu, cùng Lý Thâm . Vu Hồng thấy , cũng nắm tay Lương Quân về phía ga tàu.

Vé giường lối kiểm soát riêng. Lương Quân và Vu Hồng nhân viên mời toa một cách lịch sự. Nhìn thấy cách bài trí sang trọng bên trong, Vu Hồng khỏi cảm thán: “Không ngờ ngày chúng hưởng đãi ngộ thế .”

“Bà ?” Lương Quân đương nhiên hiểu ý vợ, nhưng ông thấy gì đáng bận tâm. Con gái ông cũng xuất sắc mà. Ông chỉ : “Người để ý mấy chuyện , chúng cũng chẳng cần suy nghĩ nhiều.”

Vu Hồng gật đầu, thấy cũng .

Gà Mái Leo Núi

Sau khi tiễn Lương Quân và Vu Hồng, Thẩm Y Y bảo Lý Thâm đưa đến Nhà máy Thực phẩm Một. Đến cổng, cô chuẩn xuống xe thì bác bảo vệ thấy là cô, liền mở cửa cổng, ân cần : “Ồ, hóa là cô Thẩm ? Cứ lái xe thẳng cháu, đường xa, cần xuống bộ .”

Theo lệ thường, Nhà máy Thực phẩm Một đều xuất trình giấy tờ tùy . Khi phân xưởng sản xuất còn trải qua quy trình kiểm tra nghiêm ngặt. Ngoại trừ xe của lãnh đạo nhà máy và các vị khách quan trọng, xe cộ phép bên trong.

Thẩm Y Y đương nhiên đặc quyền , cô hề do dự mà chỉ hỏi: “Bác ơi, xe cần kiểm tra một chút ?”

“Không cần , cứ thẳng .” Bác bảo vệ ha hả . Thẩm Y Y là công lớn với Nhà máy Thực phẩm Một, chút đặc quyền vẫn xứng đáng hưởng. Hơn nữa, đây chỉ là cổng chính, phân xưởng sản xuất, nên tính là vi phạm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-394.html.]

“Vậy cháu cảm ơn bác ạ.” Thẩm Y Y đáp.

Bác bảo vệ vội gì. Ánh mắt bác chợt lướt qua Lý Thâm, thấy khẽ gật đầu với như cảm ơn, bác liền sững , hỏi Thẩm Y Y: “Đây là gì của cô ?”

“Chồng cháu ạ.” Thẩm Y Y dịu dàng .

“Chao ôi, đôi lứa xứng đôi quá!” Bác bảo vệ tấm tắc khen, hào sảng thêm: “Sau chỉ cần tới tìm cô Thẩm, cứ thế lái xe thẳng là .”

Lý Thâm và Thẩm Y Y , cả hai đều chút dở dở . Sau khi cảm ơn bác bảo vệ, hai lái xe .

Đến khu văn phòng chính, Thẩm Y Y xuống xe, dặn Lý Thâm cứ về .

Vào đến văn phòng, cuối cùng Trưởng nhà máy Ngụy cũng thấy cô nghiên cứu viên biệt tăm nửa tháng. Ông hừ lạnh một tiếng: “ còn tưởng cô quên vẫn còn công việc ở đây chứ.”

“Đâu .” Thẩm Y Y ngáp một cái: “ ở nhà bận nghiên cứu sản phẩm mà bác.”

Trưởng nhà máy Ngụy kinh ngạc, vội hỏi: “Vậy cô nghiên cứu sản phẩm gì mới ?”

“Chưa ạ.” Thẩm Y Y bâng quơ.

Trưởng nhà máy Ngụy: “...” Ông cứng họng.

“Cô đúng là ngày càng quy củ.” Trưởng nhà máy Ngụy với giọng điệu âm u, ẩn chứa sự bực bội: “Đến cả một cái cớ qua loa cô cũng buồn tìm cho hồn, đúng là coi gì cả.”

thật sự ở nhà nghiên cứu sản phẩm mà bác.” Thẩm Y Y vội an ủi ông, nét mặt chân thành: “ sản phẩm cứ nghiên cứu là nghiên cứu ngay. Bác cho cháu thêm thời gian chứ!”

Thẩm Y Y dối trôi chảy. cô tự cảm thấy chỉ thể tính là “lời dối thiện ý”, dù nếu cô thật sự nghiên cứu một sản phẩm nào đó, lúc nào cũng thể . cho mắt mì ăn liền Cự Hương. Sản phẩm tiếp theo kiểu gì cũng đợi đến khi sức hút của mì ăn liền Cự Hương định một chút mới tính.

Hơn nữa, bây giờ mì ăn liền Cự Hương đang bán chạy như tôm tươi. Nhà máy Thực phẩm Một đều tập trung bộ nguồn lực sản xuất mì ăn liền Cự Hương. Cho dù cô đưa sản phẩm nào chăng nữa, nhà máy cũng đủ sức để sản xuất và bán thị trường.

Trưởng nhà máy Ngụy tin lời thoái thác của Thẩm Y Y, nhưng mà ông tốn công tốn sức mời về, dĩ nhiên sẽ vạch trần cô. Ông hừ lạnh một tiếng, : “Được thôi, cô cứ nghiên cứu, nhưng đến đây thì ít nhiều cũng chút việc chứ?”

“Lát nữa sẽ tới phòng thực nghiệm…”

“Không cần.” Trưởng nhà máy Ngụy lấy một xấp tài liệu đưa cho cô, khẽ , đôi mắt nheo : “Cô ở nhà nghiên cứu nhiều ngày như thế, chắc cũng ngán ngẩm mùi dầu mỡ bếp núc . Không cô là sinh viên ưu tú ? Mấy việc hành chính lặt vặt của thư ký chắc cô cũng thạo cả chứ? Khoảng thời gian thư ký của quá bận, cho nên cô phụ giúp cô một tay .”

“...” Thẩm Y Y khẽ ho khan một tiếng, nhắc lời hứa: “Bác từng cam đoan với , thời gian việc của thể tự do sắp xếp.”

“Cô cứ tự do sắp xếp.” Trưởng nhà máy Ngụy một cách vô hại: “Những công việc đều gấp, cô cứ thoải mái mang về nhà .”

Thẩm Y Y: “...” bóc lột khác mà!

“Cô yên tâm, sẽ chiếm quá nhiều thời gian của cô .” Trưởng nhà máy Ngụy : “Công việc chính của cô vẫn là nghiên cứu.”

“Được thôi.” Thẩm Y Y gật đầu, dù cũng đang hưởng lương cao ngất ngưởng của mà.

Cầm xấp tài liệu lên xem, nhưng cô nhanh chóng nhận , những tài liệu đều chỉ là các văn bản hành chính thông thường – Trưởng nhà máy Ngụy chỉ là để cô hiểu rõ hoạt động kinh doanh chính của nhà máy mà thôi.

 

Loading...