"Ông xã  dạy đấy," Thẩm Y Y giải thích,  kể với Hoàng Mai về chuyện dàn xe của Lý Thâm.
Hoàng Mai há hốc mồm kinh ngạc: "Vậy đây là cách hai  kiếm tiền mua xe đấy ?"
Thẩm Y Y chỉ mỉm ,   gì thêm.
" là quá đỉnh!" Hoàng Mai trầm trồ, liếc   gian bên trong xe,  tiếp lời: "Chồng  là một nông dân lái máy cày trong làng, cả đời   luôn ao ước  lái ô tô.  ngày , xe cộ đều thuộc sở hữu nhà nước,  lái   suất biên chế, nên   chỉ  thể  từ xa mà thôi."
"Giờ đây, ô tô   tư nhân hóa . Nếu chồng  mà  tin , chắc chắn sẽ mừng lắm, nhưng tiếc là giá đắt quá, chúng    mua nổi!"
Thẩm Y Y  đầu  cô bạn,  bĩu môi: "Cậu là sinh viên Bắc Đại,  học kinh tế. Không lẽ    chút tham vọng nào ? Dù kiếm vài chục nghìn đồng   chuyện dễ, nhưng cũng   là bất khả thi!"
"Cậu   nhẹ nhàng thật đấy," Hoàng Mai đáp, "Có bao nhiêu  học kinh tế như , mấy ai  thể kiếm  bộn tiền như ? Đâu  ai cũng  đầu óc kinh doanh nhạy bén như ! Tớ thì càng  . Tớ  dám liều lĩnh như  mù mò mẫm  ao bắt cá. Lỡ mà thua lỗ đến mức trắng tay, thì coi như cuộc đời tớ chấm dứt mất."
"Vậy thì nếu  thật sự , cứ về  cùng tớ. Tớ  mũi chịu sào, trời  sập thì  gánh vác cũng là tớ. Như  thì  còn gì  sợ nữa đúng ?" Thẩm Y Y khẽ : "Dù  cửa hàng quần áo của tớ cũng đang  cần một sinh viên tài năng xuất chúng như !"
"Không  ,   ," Hoàng Mai vội xua tay, "Tớ   chút hứng thú nào với lĩnh vực  cả, nên tớ sẽ  đến  phiền  ! Nói  cũng   , tớ vẫn thích  giáo viên hơn. Tớ chỉ nghĩ đến chuyện  khi  nghiệp  phân về quê  giáo viên là đủ vui . Còn chuyện  xe  , tất nhiên nếu mua  xe là  nhất,   thì bọn tớ cũng  quá mơ mộng hão huyền!"
"Ừm,   ," Thẩm Y Y đồng tình, cô chỉ  theo ý Hoàng Mai mà thôi. Mặc dù việc kinh doanh quần áo đang thiếu nhân sự, nhưng  đến mức nhất thiết  là Hoàng Mai. Mỗi   một định hướng khác , dĩ nhiên cô sẽ  ép Hoàng Mai về  việc với .
Rất nhanh  về tới nhà.
Sau khi Thẩm Y Y đỗ xe xong liền dẫn Hoàng Mai  nhà.  như dự đoán, cha Lý và  Lý đang  trong phòng khách trò chuyện rôm rả với những  hàng xóm quen thuộc, gần như ngày nào cũng ghé qua nhà cô. Thấy cô dẫn bạn về,  Lý hỏi: "Y Y, con về  ? Đây là?"
"Đây là bạn con, tên Hoàng Mai," Thẩm Y Y giới thiệu Hoàng Mai với  Lý.
Mẹ Lý   liền niềm nở chào hỏi Hoàng Mai.
Bây giờ ở trong khu phố, Thẩm Y Y  trở thành hình mẫu lý tưởng của  nhà. Ai cũng  cô là  vô cùng tài giỏi, cho nên họ  tò mò về cô bạn mà cô mang về, : "Hóa  là bạn của Y Y ? Vậy cháu cũng học Bắc Đại đúng ?"
"Vâng ạ," Hoàng Mai chủ động trả lời.
Hàng xóm   lập tức mời cô  trong.
Hoàng Mai bước .
Thẩm Y Y cũng   chuyện với   một lúc,  đó  đồng hồ  hỏi  Lý: "Mẹ, con  nấu ăn đây, trong nhà còn thức ăn gì  ạ?"
"Hình như  còn gì nhiều? Đều ở trong bếp cả,  thì con  xem thử?" Mẹ Lý   liền  Thẩm Y Y  mời Hoàng Mai ở  ăn cơm. Bà  Thẩm Y Y   bếp kiểm tra, "Chắc là  đủ, để   mua thêm đồ nhé!"
Thẩm Y Y   phòng bếp xem thử, quả nhiên  còn nhiều đồ ăn. Cô bèn : "Để con  cho, con lái xe sẽ nhanh hơn. Hoàng Mai ăn xong còn  về trường lấy hành lý  bắt tàu hỏa về nhà nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-400.html.]
"Còn   tàu hỏa về nhà nữa ? Thôi con  ," Mẹ Lý  , cũng cảm thấy thời gian  gấp rút, "Mẹ ở nhà nấu cơm , chuẩn  sẵn nguyên liệu, đợi con mua rau về là  thể nấu ngay."
"Vâng." Thẩm Y Y cầm chìa khóa xe   ngoài. Khi  ngang qua phòng khách, cô liếc  và thấy Hoàng Mai đang trò chuyện khá vui vẻ với mấy bà hàng xóm.
Cô mỉm ,  bước  ngoài mua thức ăn.
Nửa giờ , cô mua thức ăn về thì phát hiện trong phòng khách   còn ai. Cô  nhà hỏi Mẹ Lý mới  Hoàng Mai  hàng xóm dẫn về nhà kèm học cho con cái họ .
Thẩm Y Y: "..."
"...... Mặc dù  đó con  đưa sách bài tập để họ mang về cho mấy đứa nhỏ luyện, nhưng sách vở   hiệu quả bằng việc   kèm cặp trực tiếp? Vì con  từ chối thẳng thừng, họ  dám mời  con nữa, nên mới vớ lấy bạn con. Con , bọn họ  dễ dàng để bạn con  ! Mấy bà già  cũng thật là, chỉ  bắt nạt con bé Hoàng Mai tính cả nể, ngại từ chối," Mẹ Lý bĩu môi về mấy bà hàng xóm.
Bà nghĩ Thẩm Y Y đang lo lắng cho Hoàng Mai, nên an ủi: "Đợi nấu cơm xong   tìm con bé,   ở đây, xem bọn họ  dám giữ chân Hoàng Mai nữa !"
Thẩm Y Y: "..." Khí thế của  chồng cô quả thực ngày càng mạnh mẽ.
"Chúng   cơm xong  hãy ." Thẩm Y Y . Trong lòng cô nghĩ,  chắc Hoàng Mai   hàng xóm lôi  . Vốn dĩ cô   thích  giáo viên,  mấy bà hàng xóm đó than thở con cái trong nhà học hành  , cái m.á.u nghề giáo  nổi lên. Biết  chừng chính cô    xem  cũng nên.
"Cũng ." Mẹ Lý đáp.
Sau khi  cơm xong, Thẩm Y Y cùng Mẹ Lý  tìm Hoàng Mai.
Mấy bà hàng xóm vẫn   buổi tối Hoàng Mai còn  bắt tàu hỏa về nhà. Rất nhanh chóng liền buông tha cô : "Cháu ăn cơm xong  qua nhé?"
"Cái gì mà ăn cơm xong  qua! Con bé còn  về nhà, mấy  đừng    lỡ giờ chứ!" Mẹ Lý khó chịu .
"Phải về nhà ?" Mấy bà hàng xóm  vẻ tiếc nuối khi  Mẹ Lý  , nhưng nhanh chóng sực tỉnh: "Vậy thì   nhé, đợi khi nào cháu nghỉ đông xong, đến lúc đó Hoàng Mai cháu nhớ đến kèm cặp giúp mấy đứa nhỏ nhà bác nhé?"
Nói xong, bọn họ còn  ngừng dùng chiêu tình cảm, than vãn việc học của lũ nhỏ   họ đau đầu đến mức nào...
Hoàng Mai mềm lòng đến mức rối cả lên, ngay lập tức đồng ý rằng  kì nghỉ đông sẽ   xem giúp họ.
Gà Mái Leo Núi
Thẩm Y Y: "..."
Mẹ Lý: "..."
Những  hàng xóm  vui vẻ, liên tục dúi  tay Hoàng Mai một đống đồ ăn.
Thẩm Y Y  thấy dáng vẻ hớn hở của Hoàng Mai, liền  cô  thực sự  trở thành một giáo viên, thôi  bận tâm đến cô  nữa.
Sau khi ăn xong, thời gian cũng  sát giờ. Thẩm Y Y lái xe đưa Hoàng Mai về trường lấy hành lý,  đó đưa cô  đến ga tàu hỏa.