Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 406
Cập nhật lúc: 2025-10-12 16:01:50
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ Lý sợ Nhị Bảo và Tiểu Bảo cãi cọ, định phòng can ngăn thì Thẩm Y Y giữ : “Mẹ, đừng lo lắng, hai em tụi nó chuyện một lát sẽ hiểu thôi. Con hỏi , hàng xóm mới chuyển đến chuyện gì, tên bà ?”
“Bà tên là Dư Dĩnh,” Mẹ Lý kể hết tất cả những gì bà cho Thẩm Y Y .
Thẩm Y Y xong, trong lòng thầm nhẩm : Dư Dĩnh? Cô cau mày. Chẳng đó là của Lâm Gia Đống ? Nhà họ Lâm trở về thủ đô ?
Ở kiếp , khi Lâm Gia Đống thi đại học xong và trở về thành phố, tìm cách đưa Lâm từ nông trại trở về. kiếp , Lâm Gia Đống đỗ đại học trong kỳ thi tuyển sinh, nên gia đình họ Lâm cũng thể trở thành phố sớm như .
Chỉ là Thẩm Y Y ngờ, nghiệt duyên giữa họ vẫn kết thúc. Hóa bọn họ trở về, chuyển về căn nhà cũ , mà chuyển đến khu vực gần nhà cô!
Thẩm Y Y liệu đây là sự trùng hợp chủ ý. nếu đúng là chủ ý, nếu Lâm Gia Đống nhà họ Lâm dùng thủ đoạn hèn hạ nào đó để trả thù cô...
Ánh mắt Thẩm Y Y chợt tối sầm, một tia lạnh lẽo lóe lên. Nếu cố ý khiêu chiến, thì đừng trách cô khách khí.
Gà Mái Leo Núi
Sau khi rõ ngọn ngành chuyện, Thẩm Y Y tạm thời gác nó sang một bên, với việc sạch dâu tây. Hai năm nay, Bắc Kinh chỉ mới bắt đầu trồng loại quả , kỹ thuật canh tác còn non kém, nên dâu tây thu hoạch mắt cho lắm. Quả thường nhỏ, màu sắc nhạt nhòa, phần lớn đều méo mó, xiêu vẹo.
Tuy nhiên, thứ nhất, vì sản lượng còn hiếm nên giá thành cực kỳ cao. Thứ hai, hầu hết từng thấy những trái dâu tây chất lượng thực sự, nên dù xí, loại quả vẫn bán chạy ở Bắc Kinh, với cái giá cắt cổ.
Thẩm Y Y mua dâu tây về chỉ để cả nhà chút niềm vui, chứ thì cô chẳng chi tiền.
Khi cả nhà cùng ăn, bố Lý thấy dâu tây đắt đỏ nên chỉ dám ăn một, hai quả, còn thích ăn. Thẩm Y Y dối rằng cô quen phụ trách, mua với giá ưu đãi, nếu ăn nữa cô sẽ mua. Nghe , hai ông bà mới chịu ăn thêm vài quả.
Sau bữa tối, Thẩm Y Y và Lý Thâm lấy một túi dâu tây, đưa bọn trẻ về nhà họ Thẩm.
"Rốt cuộc ai mới là đang cố tình bịa chuyện?" Thẩm Y Y phớt lờ ánh mắt dò xét của xung quanh, mỉa mai : "Vậy cứ tìm đây, chúng ba mặt một lời ! là lớn lên cùng sai, nhưng vẫn luôn coi như trai ruột của . Còn chuyện từng sẽ gả cho , đó là điều từng xảy , bất kể hỏi ai, cũng chỉ một kết quả duy nhất. Trừ phi những đó thông đồng với !"
Dư Dĩnh kịp định thần, ngay khi định dậy chứng giúp Lâm Gia Đống thì thấy những lời đanh thép của Thẩm Y Y, câu đến miệng bỗng chốc nghẹn .
Một khi Thẩm Y Y thốt những lời , cho dù Lâm Gia Đống thật sự tìm để đối chất, đó cũng sẽ nghi ngờ là thông đồng với . Mà bà thì , sự nghi ngờ thông đồng càng lớn hơn, những lời bà cũng vô dụng.
Thẩm Y Y tiếp lời: "Hơn nữa, tại nghĩ rằng giữa và chồng , sẽ chọn ?"
Vừa dứt lời, ánh mắt đều khỏi lướt qua giữa Lý Thâm và Lâm Gia Đống. Thoạt thì , nhưng càng kỹ, tất cả bỗng nhận điều kiện của hai chênh lệch quá lớn——
Chưa cần đến điều kiện kinh tế và xuất . Trước , nhà họ Lâm từng giáng cấp, dù Lý Thâm ở nông thôn, gia cảnh nghèo khó nhưng ít nhất gia đình vô tội. Còn bây giờ thì càng khỏi bàn, nhà họ Lâm mới từ nông trường trở về, điều kiện tất nhiên thể bằng nhà họ Lý.
Chỉ riêng về ngoại hình, dù Lý Thâm trông phần dữ dằn, nhưng hình cao lớn, vạm vỡ, các đường nét khuôn mặt cũng nam tính và thu hút.
Trong khi đó, tuy đường nét khuôn mặt Lâm Gia Đống tệ, nhưng nhiều năm sống đơn độc ở nông thôn, dùng một cơ thể tàn tật để gánh vác cuộc sống cho gia đình ba vùng đất xa lạ, cuộc sống bào mòn, khác xa với đây. Làn da sạm đen, chai sần, gầy gò, khuôn mặt gồ ghề, lưng gù, cả toát vẻ u ám, thiếu sức sống, chân còn tật... Bất cứ ai cũng sẽ chọn Lý Thâm mà thôi.
Tất cả lập tức lời của Thẩm Y Y thuyết phục .
Lâm Gia Đống nhận ánh mắt của những khác đang dán chặt cái chân tật nguyền của , hổ tức giận. Anh theo bản năng giấu cái chân phía , vẻ mặt ngụy trang còn che giấu nữa. Nếu ánh mắt thể g.i.ế.c , Thẩm Y Y chắc g.i.ế.c c.h.ế.t mấy .
Cuối cùng cũng nhận phương pháp sẽ tác dụng. Gia đình mới trở về đây, thiết với những hàng xóm . Trong khi Thẩm Y Y sống ở đây mấy năm, hòa nhập với .
Ngoài , nhà cô còn lắp đặt điện thoại. Những trong khu vực gọi điện thoại đều đến nhà cô. Mặc dù mỗi gọi đều trả tiền, nhưng ít nhiều cũng mang chút ân huệ của cô. Mọi tự nhiên đều nghiêng về phía Thẩm Y Y hơn.
Cộng thêm việc tất cả đều tâm lý ưa chuộng kẻ mạnh. Hiện tại, Lý Thâm và Thẩm Y Y hiển nhiên hơn nhiều, cơ hội chiến thắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-406.html.]
Có lẽ Dư Dĩnh cũng nhận con trai thất bại t.h.ả.m hại. Bà trợn tròn mắt một hồi, oà lên lóc ầm ĩ: "Trời ơi, còn cái thứ công lý nữa! Đánh như thế mà vẫn còn dám biện minh ? báo cảnh sát! Ai đó ơn báo cảnh sát giúp với, huhuhu!"
"..." Không một ai nhúc nhích.
Dù Dư Dĩnh gào thét đến mức nào thì rốt cuộc vẫn chẳng ai mảy may để tâm đến bà . Khi bà loạng choạng định tự bò dậy báo cảnh sát, Dương Phương Mai liền kéo bà , bực bội lên tiếng: "Thôi ngay ! Rõ ràng con bà tay ! Cô đ.á.n.h nó thì cùng lắm cũng chỉ là tự vệ. Có bao nhiêu nhân chứng ở đây, bà mà báo cảnh sát thì cũng chẳng thắng nổi !"
"Vậy còn con thì chứ!" Dư Dĩnh tức tối chỉ Lâm Gia Đống, "Không cô đ.á.n.h nó ?"
Mẹ Lý thì mặt mũi khó chịu, mắng thẳng mặt bà : "Con trai bà quấy rối con dâu , còn dám hắt nước bẩn nó! Có đ.á.n.h nó mười cái cũng thấm ! Bà kiện thì cứ kiện ! Bà mà dám báo cảnh sát, chúng sẽ kiện bà tội quấy rối, lưu manh còn dễ hơn chứ!"
"Bà! Các !" Dư Dĩnh cực kì tức giận.
"Bà cái gì mà bà!" Dương Phương Mai kìm nữa, gắt lên, "Muốn kiện thì mà kiện! Không kiện thì biến cho khuất mắt! Nhà chúng tiếp đón loại như các ! Từ nay về , đừng hòng bén mảng đến gần! Đặc biệt là hai đứa các !" Bà liếc Lâm Gia Lạc và Lâm Gia Hân. "Đến học mà trả đồng nào, cô Hoàng một lời, còn tận tâm tận lực dạy dỗ. Vậy mà các thể lấn tới, còn định động thủ nữa! là cái nhà họ Lâm , đủ loại chim chóc!"
Nửa câu rõ ràng nhắm Lâm Gia Lạc và Lâm Gia Hân. Lâm Gia Hân cúi gằm mặt, còn Lâm Gia Lạc thì như một con sói con, trừng mắt hung tợn Dương Phương Mai.
"Trừng cái gì mà trừng?" Dương Phương Mai xấn tới mặt Lâm Gia Lạc, mắng nhiếc. "Muốn đ.á.n.h nữa ? Nhào vô đây! Có bản lĩnh thì nhào vô !" Cánh tay thương của Lâm Gia Lạc siết chặt thành nắm đấm, nhưng chỉ đó, dám động thủ.
Dương Phương Mai xua đuổi họ, "Cút! Cút ngay cho ! Cút thật nhanh , đừng bẩn sàn nhà nữa!"
Dư Dĩnh và Lâm Gia Đống rõ hôm nay chẳng vớt vát gì, đành ấm ức dìu về.
"Toàn là loại gì !" Dương Phương Mai gắt lên một câu về phía những kẻ rời , Lý Thâm, Thẩm Y Y và Hoàng Mai. Ánh mắt bà dừng Lý Thâm và Thẩm Y Y vài giây, khựng một thoáng.
"Cảm ơn bác Dương nhé." Thẩm Y Y , "Đã lên tiếng bênh vực chúng con ạ."
"Haha." Dương Phương Mai khan hai tiếng, "Đâu gì , việc nên mà."
Sau khi bà xong, cả khu phố im lặng chừng hai giây, ai dám thốt lời. Ánh mắt của đổ dồn về phía vợ chồng Lý Thâm và Thẩm Y Y, đong đầy cả sự sợ hãi lẫn kính phục.
Thẩm Y Y: "…" Vừa nãy tay mạnh quá, nên đều dọa sợ ?
Thẩm Y Y bảo Lý Thâm về nhà, Hoàng Mai cũng theo họ.
Đợi đến khi họ khuất, những còn mới dám cất tiếng hỏi : "Ban nãy thấy Lâm Gia Lạc nhấc nổi tay, vết thương đó mà nổi hết da gà. Thật sự là Thẩm Y Y đ.á.n.h ?"
"Cậu xem?" Một khác đáp lời. "Chúng đều sợ đến đờ ! Cô tay tàn nhẫn nhanh gọn, hề giống với vẻ ngoài thanh tú của cô chút nào!"
Có rùng , về phía Lý: "Bác Lý , con dâu của bác ác đến thế, bác sợ ?"
" sợ cái gì? Con dâu cũng thế với !" Mẹ Lý bật , cạn lời mắng . Sau đó bà vô cùng đắc ý: "Với , còn từng thấy nó dữ dằn hơn thế nhiều cơ! Mọi thấy Lang Nha nhà ?"
Lang Nha? Mọi nhất thời chẳng thể nghĩ Lang Nha là ai. "Chẳng lẽ là một đứa cháu nào đó của bác Lý ?"
Mẹ Lý tặc lưỡi lớn tiếng : “Lang Nha là con ch.ó nhà nuôi ở sân . Bây giờ nó già , còn ngoài chạy nhảy nhiều nữa. đây nó dữ, con dâu chỉ nó c.ắ.n đó. Các , đây nào đó gây sự với con dâu , con dâu liền trực tiếp thả Lang Nha , c.ắ.n cho quần áo cô rách tả tơi còn lành lặn.”
Mọi tròn mắt ngạc nhiên, đồng loạt rùng !
May mà đây bọn họ chọc đến cô !