Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 408

Cập nhật lúc: 2025-10-12 16:01:52
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“To cái nỗi gì chứ. Tay chân em nhỏ xíu thế , mà đ.á.n.h …” Nhị Bảo còn kịp cãi Tiểu Bối thì cả đ.á.n.h “bốp” một cái đầu, nhanh chóng giành lấy Tiểu Bối khỏi vòng tay .

Nhị Bảo định đưa tay giành , nhưng Tiểu Bối nhanh nhẹn rúc ngay lòng cả. Nhị Bảo chỉ câm nín.

“Thôi nào.” Lý Thâm chen , hiệu cho các con: “Nghe đây!”

“Mẹ cứ ạ, con vẫn đang lắng đây.” Tiểu Bảo vội vàng đáp lời.

“Con cũng đang mà!” Nhị Bảo giành .

Thẩm Y Y chỉ còn thở dài. Nhà đông con thì đúng là ồn ào hơn hẳn, đôi lúc thật sự khiến cô đau cả đầu.

“Họ hề bắt nạt . Mẹ với các con là nhà đang mâu thuẫn với gia đình họ, chắc liệu họ ý định trả thù các con . Thế nên, chúng cố gắng hết sức để tránh xa họ, đặc biệt là Lâm Gia Hân.” Thẩm Y Y dặn dò, ánh mắt sang Nhị Bảo: “Tuy trông cô bé vẻ yếu ớt, nhưng nghĩa là cô bé sẽ ý đồ gây hại.”

“Mẹ ơi, nghĩ con nên cho mượn bút ạ?” Nhị Bảo hỏi, giọng vẻ lo lắng.

“Ý định ban đầu của con khi cho cô bé mượn bút là . Nếu lúc đó ai khác mượn bút của con, và con cho họ mượn, thì sẽ chẳng ý kiến gì. Thậm chí còn thấy con hiền lành, bụng nữa.” Thẩm Y Y kiên nhẫn giải thích: “ Lâm Gia Hân giống . Nhà cô bé hiềm khích với gia đình chúng , nên sự chuẩn thì vẫn hơn.”

“Em nghĩ thử xem vì Lâm Gia Hân mượn bút của em ?” Đại Bảo bắt đầu phân tích: “Đi thi chỉ một em, mà cô vẫn mượn bút em, dù gia đình cô thù với nhà . Chuyện thật sự chút kỳ lạ đấy.”

.” Thẩm Y Y gật đầu tán thành với Đại Bảo. Quả nhiên, phản ứng của những đứa trẻ thông minh vượt trội thật là nhanh nhạy.

Nhị Bảo ngớ , sợ hãi nghi hoặc cả: “Không chứ? Cô đang tính kế ?”

“Chỉ là em khờ khạo quá thôi.” Đại Bảo nhàn nhạt đáp.

Nhị Bảo nghẹn lời, gì.

Nghĩ đến việc Lâm Gia Hân mục đích khác khi tìm gặp , và thể sẽ hại , Nhị Bảo lập tức giận sôi : “Tốt nhất là cô đừng giở trò với con, nếu thì con sẽ cho cô một trận,…”

Nhận Lâm Gia Hân là con gái, mà thì bao giờ tay với con gái, Nhị Bảo liền nhanh chóng sửa lời: “Thì con sẽ đ.á.n.h của cô !”

Mọi đều bật .

Thẩm Y Y bật , sang Tiểu Bảo và Tiểu Bối: “Các con hiểu hết ?”

Tiểu Bảo gật đầu lia lịa: “Con hiểu ạ. Mẹ cứ yên tâm, con sẽ cẩn thận với họ.”

Tiểu Bối còn nhỏ quá, chỉ hiểu lờ mờ.

Đại Bảo đưa tay véo nhẹ má bé con, dặn dò: “Ý là, Tiểu Bối tránh xa những nhà họ Lâm nhé. Không chơi với họ , họ là đấy.”

Chuyện thì Tiểu Bối hiểu. Gương mặt bé con ừm một tiếng chắc nịch: “Vậy em sẽ chơi với họ.”

Mẹ Lý và Cha Lý ở nhà thấp thỏm chờ đợi, khi thấy các con về, đặc biệt là Nhị Bảo, liền ngừng liếc nét mặt thằng bé. họ vẫn dám chủ động hỏi xem thi .

Mẹ Lý lén kéo Thẩm Y Y sang một bên, nhỏ giọng hỏi: “Nhị Bảo thi cử con?”

“Dạ, con hỏi ạ.” Thẩm Y Y đáp. Biết Mẹ Lý lo sợ Nhị Bảo thi , sẽ vô tình chạm nỗi lo của thằng bé, cô liền nhẹ nhàng an ủi: “Kết quả thế nào cũng đổi nữa . Tạm thời đừng bận tâm vội, cứ để thằng bé thả lỏng vài ngày hẵng hỏi han ạ!”

Mẹ Lý ngẫm thấy , bèn vội vàng cơm. mà, việc khác nhanh tay hơn mất .

Trong nhà, Nhị Bảo thấy bố đang rót nước, liền tiện miệng nhờ ông rót thêm cho một ly nữa. Nào ngờ, những rót, còn Lý Thâm đuổi nấu cơm. Nhị Bảo ấm ức kêu lên: “Bố ơi, con mới thi xong mà, bố thể để con nghỉ ngơi một chút ?”

“Con còn nghỉ ngơi đủ ? Đi mau, bọn con cũng nữa.” Lý Thâm , nửa sang dặn Tiểu Bảo và Nhị Bảo.

Nhị Bảo thấy Đại Bảo và Tiểu Bảo cũng thì chẳng phản kháng thêm nữa, vui vẻ chạy . Vừa đến cửa bắt gặp , bé còn hớn hở hỏi: “Mẹ ăn gì con cho?”

Thẩm Y Y : “Thịt heo băm sốt tỏi Tứ Xuyên nhé.”

“Được thôi!” Nhị Bảo đáp gọn lỏn vọt .

Thẩm Y Y bước phòng khách, Lý Thâm đưa ly nước tay cho cô. Cô nhận lấy, lườm nguýt: “Thằng bé thi xong, thể để nó nghỉ ngơi ?”

Lý Thâm điềm nhiên vợ, nhếch môi: “Anh nhịn nó lâu lắm .”

Thẩm Y Y cạn lời: “...” Thôi khỏi , cô thừa !

Vì Nhị Bảo thi đại học, chỉ trong nhà cung phụng như ông hoàng để chăm sóc tinh thần mà Lý Thâm cũng hy sinh ít, Nhị Bảo "leo lên đầu" . Giờ kì thi đại học cuối cùng cũng kết thúc , chắc chắn là thể nhịn thêm nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-408.html.]

“Vợ, chẳng em cũng ?” Lý Thâm dò xét Thẩm Y Y.

Cô ngớ : “???”

Thẩm Y Y ho khan một tiếng, ánh mắt lảng tránh: “Không !”

Lý Thâm khẽ , dáng vẻ như thấu thứ trong lòng cô. Thẩm Y Y thấy giấu thì liếc một cái đầy hờn dỗi.

Cô thực sự nhịn Nhị Bảo lâu lắm , ngay cả khi tự thi đại học cũng từng căng thẳng đến mức . Lo lắng suốt một thời gian dài, khó khăn lắm mới thả lỏng , bây giờ đúng là lúc rèn giũa tính cách của thằng bé thôi.

Hai vợ chồng yên tâm thoải mái ở phòng khách xem tivi ăn hạt óc chó.

Lực tay của Lý Thâm lớn, hai quả óc ch.ó tay, dùng sức bóp nhẹ một cái là vỏ vỡ tan. Anh lấy phần thịt quả óc ch.ó bên trong đưa tới bên môi Thẩm Y Y. Ban đầu cô còn sợ tay thương, về phát hiện việc đối với chẳng hề tốn sức, bèn yên tâm tựa vai , hưởng thụ sự phục vụ tận tình của chồng. Xem tivi đến mê mẩn, Lý Thâm cứ đút cô ăn ngừng. Đến khi cô tỉnh táo mới nhận hạt óc ch.ó gần như hết bụng . Cô chút hổ, liền bảo Lý Thâm cũng ăn . Thấy , Lý Thâm chỉ chỉ gương mặt , Thẩm Y Y liền thoải mái hôn nhẹ một cái.

lúc Cha Lý, Mẹ Lý dẫn Khoái Khoái, Lạc Lạc tiến đến, khéo thấy cảnh . Mẹ Lý vội vàng che mắt Khoái Khoái, Lạc Lạc, che đứa che đứa khác, bọn nhỏ thấy, hì hì dùng giọng ngây ngô của trẻ con : “Thím Y Y hổ !”

Thẩm Y Y chỉ ước tìm một cái lỗ để chui xuống ngay lập tức.

Mẹ Lý cũng ngượng ngùng, kéo Khoái Khoái, Lạc Lạc : "Đi , chúng ngoài chơi thôi!"

"Khụ!" Cha Lý cũng ho một tiếng che giấu: " , ngoài chơi lát nữa !"

Khoái Khoái, Lạc Lạc hai ông bà nài ép lôi kéo .

Thẩm Y Y: "..."

Cô đỏ mặt trừng mắt với Lý Thâm, tất cả là tại !

Da mặt Lý Thâm vẫn dày như thường, mặt đổi sắc, đưa một cục óc ch.ó lột cho cô. Thẩm Y Y nhận lấy nhét thẳng miệng , hờn dỗi: “Anh tự ăn !”

Lý Thâm ăn xong mới thấy lạ : "Vợ, da mặt em vẫn mỏng manh thế? Chẳng chúng 'thấy' nhiều ?”

"Anh còn hổ mà ?" Thẩm Y Y tức giận đến đ.á.n.h : "Anh nghĩ ai cũng da mặt dày như ?"

"Để xem thử xem.” Lý Thâm vươn tay bóp má cô.

"Đừng loạn." Thẩm Y Y cản : "Không đùa giỡn nữa, mấy đứa nhỏ bắt gặp sẽ !”

Lý Thâm mới thôi, cô đầy ẩn ý: "Vợ, cảm thấy tiện!"

Thẩm Y Y cho là chỗ đó của phản ứng nên tiện, nhịn xuống: "Không thể nào?" Cô , chẳng chỉ hôn một cái thôi ? Chẳng lẽ tuổi tác của càng lớn, càng chịu nổi ...

Không đúng, phản ứng gì!

Thẩm Y Y bỗng nhiên ngẩng đầu, lườm : "Anh lừa em đó hả?"

Lý Thâm thấy cô suy nghĩ lung tung, lặng lẽ thẳng mắt cô: “Em đang nghĩ gì thế? Cái ' tiện' là chuyện đó !”

Thẩm Y Y bật thành tiếng, nhất quyết chịu thừa nhận hiểu lầm: “Vậy là tại cố tình lái em nghĩ theo hướng đó!”

"Được thôi!" Lý Thâm thì thôi, thì cho tới nơi tới chốn. Anh bất ngờ kéo cô .

Đa phần Thẩm Y Y đều ỷ sự cưng chiều của Lý Thâm mà lấn lướt , nhưng một điều duy nhất khiến cô đầu hàng ngay lập tức. Chính là lúc đây, khi Lý Thâm kéo cô thẳng phòng!

Gà Mái Leo Núi

“Này !” Thẩm Y Y nghĩ thật sự định tới, vội vã ngăn cản : “Em đùa mà, Thâm, bình tĩnh chút , còn đang ở đây cả, sắp đến bữa cơm . Anh nghĩ mà xem, lỡ mà… thì chút nào !”

Thế nhưng, khi cô dứt lời thì họ tới phòng, Lý Thâm còn tiện tay đóng sập cửa .

Thẩm Y Y: "..." Cô lập tức sợ toát mồ hôi hột, rụt rè tiến đến gần Lý Thâm, áp sát tai , thầm thì mấy câu.

“Thật ?” Đôi mắt đen láy của Lý Thâm lóe lên tia sáng tinh quái.

“Thật mà!” Thẩm Y Y liên tục gật đầu, trong lòng chỉ thét, hôm nay cô xem như "cắt đất bồi thường" !

“Vậy cái ‘ tiện’ rốt cuộc là ý gì?” Sực nhớ lời Lý Thâm, Thẩm Y Y hỏi.

“Em nghĩ xem?” Lý Thâm hỏi .

Thẩm Y Y suy nghĩ một lát, thận trọng dò hỏi: “Có nãy cha bước … nên thấy đông thì tiện đúng ?”

 

Loading...