Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 415
Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:42:57
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Y Y ngập ngừng đáp: "Cha , dạo con và Thâm đều khá bận rộn, bọn con thật sự thu xếp thời gian đưa Nhị Bảo về..."
Lý Thâm hiện đang tất bật với cả công xưởng phế liệu lẫn đội xe. Vì việc kinh doanh của công xưởng phế liệu đang phát đạt, mở rộng quy mô, thâu tóm bộ chuỗi cung ứng phế liệu. Đồng thời, khối lượng công việc của đội xe cũng ngày một tăng.
Còn về Thẩm Y Y, dù cửa hàng quần áo và nhà máy thực phẩm 1 cần cô trực tiếp điều hành, nhưng lớp dạy kèm vẫn còn non trẻ, mỗi ngày đều vô vàn việc cần cô giải quyết.
Vì thế, cô và Lý Thâm thật sự thể thu xếp một thời gian dài như để về quê.
"Mẹ ơi, con thể tự về mà!" Nhị Bảo nhanh nhảu .
"Một con thì ," Thẩm Y Y từ chối chút do dự. Dù Nhị Bảo nghiệp cấp ba, nhưng tuổi thật của bé chỉ mới mười bốn, thêm sức vóc tuy nhưng tính tình vẫn còn ngây thơ, liều lĩnh. Lỡ gặp kẻ mưu mô xảo quyệt, bé khi lừa đến mức còn một mảnh vải che .
Nhị Bảo vẫn tranh cãi thêm. Chẳng chỉ là tự tàu hỏa về quê thôi ? Có gì mà khó khăn chứ? Trong mắt bé, chuyện đều trở nên dễ dàng như thể thể tất cả.
"Cha sẽ về cùng Nhị Bảo," ông Lý lên tiếng, đó cũng là dự định của ông.
"Không !" Chưa đợi Thẩm Y Y kịp lên tiếng, bà Lý cắt ngang lời chồng: "Hôm qua ông uống nhiều quá, nãy lấy t.h.u.ố.c bác sĩ bảo dày ông còn gì? Ông quên ? Trên đường về quê còn di chuyển nhiều đành, về đến nơi ông vui vẻ thêm vài ly nữa thì mà đổ bệnh! Không , ông thể về quê!"
Ông Lý vợ mắng nhiếc mặt Thẩm Y Y, hổ đến luống cuống cả . Đang định gì đó thì Tiểu Bảo từ chạy đến, miệng gọi rối rít: "Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ!"
"Con thể về cùng hai!"
Nghe thấy lời , Nhị Bảo ngay lập tức như tìm đồng minh, kéo Tiểu Bảo gần , : " đó , lo con một , để con về cùng Tiểu Bảo. Hai đứa bọn con với thì cần lo lắng nữa chứ?"
Thẩm Y Y: "..." Cô liếc mắt trừng Nhị Bảo một cái đầy bất lực.
Suy tính , Thẩm Y Y thấy cũng hợp lý. Thật , dù Tiểu Bảo vẫn còn nhỏ tuổi nhưng đầu óc linh hoạt hơn Nhị Bảo. Hai em thể coi như bổ sung cho , nếu cùng về quê cũng là một phương án tồi.
Gà Mái Leo Núi
Cuối cùng, Thẩm Y Y cũng gật đầu chấp thuận.
Khi thấy Thẩm Y Y gật đầu đồng ý, Cha Lý lộ rõ vẻ hân hoan, vội vã rút điện thoại gọi cho họ hàng, nhờ hỗ trợ chuẩn việc cúng giỗ.
Thẩm Y Y cũng bắt tay chuẩn hành lý về quê cho Nhị Bảo và Tiểu Bảo. Chuyến dự kiến kéo dài nửa tháng; ngoài việc cúng giỗ tổ tiên, hai đứa nhỏ còn mong thỏa sức vui chơi cùng bạn bè.
Chẳng Thẩm Vũ Hiên ngóng tin về quê từ , cũng nhanh chóng chạy đến xin cùng.
"Em về gặp San San chứ gì?" Thẩm Y Y liếc em trai, ánh mắt mang ý trêu chọc.
Vài ngày , Lương San San bước kỳ nghỉ hè. Vốn định về quê, cô bé ngỏ ý với Thẩm Y Y đến phụ giúp cửa hàng quần áo hai tháng để kiếm ít tiền tiêu vặt, nhưng cuối cùng vợ chồng Lương Quân gọi về. Thẩm Y Y đoán, lẽ Lương Quân và Vu Hồng e ngại nếu Lương San San cứ ở Bắc Kinh, cơ hội tiếp xúc với Thẩm Vũ Xuyên sẽ nhiều hơn, sợ rằng "lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy".
Quả thực, việc Lương Quân và Vu Hồng thúc giục San San về quê cũng vì một phần nguyên do . một phần quan trọng khác là vì họ , năm tới khi nghiệp, Lương San San khả năng cao sẽ ở thành phố , kết hôn với Thẩm Vũ Hiên và định cuộc sống tại đây. Sau sẽ còn nhiều dịp về nữa, bởi họ mới gọi con bé về để tận hưởng.
Thẩm Vũ Hiên chẳng chút ngượng ngùng, hùng hồn biện minh: "Chị , chị thật chẳng hiểu lòng của em gì cả! Rõ ràng là em thấy chị lo lắng cho Nhị Bảo và Tiểu Bảo khi hai đứa về quê, nên mới tình nguyện đến đây để san sẻ gánh nặng với chị chứ!”
Thẩm Y Y chỉ khịt mũi, thèm chọc ghẹo nữa.
Ba ngày , Nhị Bảo và Tiểu Bảo cùng Thẩm Vũ Hiên lên chuyến tàu hỏa về quê. Họ toa giường mềm, an và thoải mái hơn hẳn toa giường cứng nhiều. Cả ba cháu chẳng lo lắng chuyện trộm cắp, cứ thế ăn uống, ngủ nghỉ, đùa vui vẻ suốt chặng đường. Chẳng mấy chốc, tàu cập ga.
Ngay từ lúc họ quyết định về quê, Lý Thâm liên lạc với Lương Quân, nhờ ông đến nhà ga đón ba cháu.
Ba cháu xách hành lý tìm Lương Quân. Ông ở một vị trí dễ nhận , bước chân khỏi nhà ga là thấy ngay. Bên cạnh ông còn Lương San San.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-415.html.]
Vừa thấy Lương San San, đôi mắt Thẩm Vũ Hiên liền sáng rực lên, giấu vẻ vui mừng.
Tiểu Bảo huých nhẹ , nhắc nhở khẽ: “Cậu nhỏ ơi, chú kiềm chế một chút chứ, bố của mợ nhỏ vẫn còn đây mà!”
Thẩm Vũ Hiên lập tức thẳng , về phía bóng lưng của hai vội vàng cất tiếng: “Bác Lương!”
Lương Quân và Lương San San , bước về phía họ. Khi đến gần hơn, Lương Quân liếc đôi trẻ đang đắm đuối, giả vờ tức giận : “Thôi , hai đứa gì mà cứ như đôi uyên ương chia cắt khổ sở thế? Mới xa mấy ngày chứ !”
Lương San San đỏ bừng mặt, bất mãn kêu lên: “Bố!”
Lương Quân phớt lờ đôi trẻ, sang giúp Nhị Bảo và Tiểu Bảo lấy hành lý. Nụ của ông khi hai đứa cháu còn hiền lành hơn hẳn khi Thẩm Vũ Hiên. “Mệt đúng ? Để bác Lương giúp các cháu cầm đồ nhé.”
Cha Lý, Lý và Thẩm Y Y chuẩn nhiều đồ cho Nhị Bảo và Tiểu Bảo mang về, nào túi lớn túi bé đều nặng trịch.
Nhị Bảo thản nhiên xách hành lý lên một cách dễ dàng, : “Không cần bác Lương, chuyện nhỏ đối với bọn cháu thấm !”
Tiểu Bảo đang định đưa hành lý trong tay thì… “Anh hai ơi, dù là siêu nhân, nhưng em thì thể !”
Lương Quân bật sảng khoái, giúp hai đứa xếp đồ lên xe, đó ôm vai Nhị Bảo, hỏi: “Bác cháu đậu đại học ?”
Nhị Bảo ưỡn ngực, đầy tự hào về ngôi trường trúng tuyển: “Cháu đỗ Đại học Quốc phòng ạ!”
Lương Quân thì khỏi ngạc nhiên. Dù Nhị Bảo đỗ đại học, nhưng ông vẫn rõ bé sẽ theo học trường nào. "Cháu lính ?"
"Vâng ạ!" Nhị Bảo khẳng định, đôi mắt sáng bừng khi nhắc đến ước mơ của .
Lương Quân phấn khích vỗ đùi cái bốp, hỏi bé chọn quân chủng nào, kể ngày xưa cũng từng là quân nhân. Nhị Bảo ngạc nhiên tột độ, hai ông cháu cứ thế trò chuyện rôm rả như chốn .
Tiểu Bảo: "..."
Thẩm Vũ Hiên, Lương San San: "..."
Cuối cùng, Thẩm Vũ Hiên đành bất đắc dĩ nhận nhiệm vụ cầm lái.
Sau khi tin họ sẽ về quê giỗ tổ, bà con dòng họ Lý cùng thể dân làng tề tựu ở cổng làng từ sáng sớm, háo hức ngóng trông về phía con đường lớn giao .
"Này! Sao giờ vẫn thấy ai đến nhỉ? Chẳng bảo hôm nay về ?" Một sốt ruột hỏi.
"Ai mà . Này Đại Bân, Lý Thâm và vợ bảo Nhị Bảo sẽ đến lúc nào?"
Lý Đại Bân gãi đầu bối rối đáp: "Nghe tám giờ sáng nay tàu mới cập ga."
"Từ ga xe lửa về đến đây cũng mất tầm ba tiếng đồng hồ mà... Bây giờ mới mười giờ, thể nhanh chứ... Khoan , đón mấy đứa nhỏ đấy?"
"Không cần đón ," vị Thôn trưởng già từ nãy đến giờ vẫn im lặng, giờ mới chậm rãi lên tiếng. Vì chuyện thờ cúng tổ tiên liên quan mật thiết đến dòng họ, cha Lý tin tưởng giao phó nhiều việc cho ông, nhờ mà ông nắm rõ lịch trình của Nhị Bảo. "Có riêng đến đón chúng nó ."
Mọi đều gật đầu tỏ vẻ thông suốt. Lý Thâm và Thẩm Y Y khi về quê cũng xe riêng đến đón, thì việc xe đưa đón đám Nhị Bảo về cũng chẳng gì lạ nữa. "Có đón thì chắc sắp đến thật !"
"Xe!" Bỗng tiếng ai đó hét toáng lên: "Có xe đang tới kìa! Có là đám Nhị Bảo ?"
Mọi đều theo hướng chỉ. Dù thể rõ mặt những bên trong, ai nấy cũng đoán chắc mười mươi đó chính là nhóm Nhị Bảo đang trở về.