Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 418
Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:43:01
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thím là thím ba thì ?" Đại Hoa thẳng thừng cắt ngang lời của Giang Ái Linh: "Dù thím là bố cháu nữa thì cũng phép đến gây chuyện với cháu!"
"...... Thím đây chỉ là chuyện bình thường với cháu thôi, gây chuyện khi nào hả?" Giang Ái Linh nâng cao giọng, tức giận : "Đại Hoa, cháu giáo d.ụ.c , cháu..."
"Thím đang chuyện gì với cháu? Mẹ cháu bảo là thím ?" Đại Hoa lạnh lùng : "Mẹ cháu , mời thím câm miệng."
"Thứ cháu!" Giang Ái Linh Đại Hoa ngắt lời liên tục hai , cả tức đến mức mặt đỏ tía tai, cô trừng mắt Hà Chiêu Đệ, nghiến răng ken két: "Chị xem con gái chị dạy dỗ kiểu gì ! Kiêu căng vô lễ, tôn trọng lớn, giờ nó cưỡi lên đầu lên cổ chị , chị còn mau chỉnh đốn nó!"
"Ngược cháu thấy đang lịch sự đấy, thím ba," Đại Hoa cho cơ hội lên tiếng, lạnh lùng đáp trả Giang Ái Linh: "Mẹ cháu là chị dâu của thím, nhưng cháu từng thấy thím tôn trọng cháu dù chỉ một chút."
"Mày!" Giang Ái Linh tức đến nghẹt thở.
"Mẹ," Đại Hoa sang , "Mẹ cứ thẳng với thím là tin những lời thím , bảo thím mau chóng rời ."
Hà Chiêu Đệ tuy đầu óc phần lơ mơ, còn mang nặng tư tưởng trọng nam khinh nữ, nhưng dù Đại Hoa cũng là con gái ruột của . So với một em dâu từng bắt nạt cô , Hà Chiêu Đệ vẫn nên về phía ai. Cô lúng búng giải thích: "Thím ba , em đừng phí công vô ích nữa. Chị em đang nghĩ gì mà..."
Giang Ái Linh tức điên , quăng một câu đầy cay nghiệt: "Bị một con nhóc lên đầu như thế, cả đời chị đừng hòng ngẩng mặt lên !" Nói xong, cô đùng đùng bỏ về nhà.
"Mẹ, đừng ai gì cũng tin răm rắp như thế nữa," Đại Hoa sang , giọng dặn dò.
"Ừm," Hà Chiêu Đệ thấp giọng đáp lời, trông cô vẻ e dè Đại Hoa.
Bên ồn ào nhỏ, ít nhất cả ba cháu bên đều rõ mồn một.
Thấy Đại Hoa dằn mặt Giang Ái Linh, Hà Chiêu Đệ vẻ sợ cô bé, hai em Nhị Bảo và Tiểu Bảo , ánh mắt cả hai ánh lên vẻ kinh ngạc tột độ.
"Cô bé đó là chị họ của các cháu ? Chị đổi nhiều quá," Thẩm Vũ Hiên ngạc nhiên. Trước đây lúc đến thôn Thanh Thủy từng thấy Đại Hoa, ấn tượng của về Đại Hoa chỉ là một cô bé gầy gò, chất phác và rụt rè. cô bé mặt, dù cách ăn mặc, trang điểm vẫn giản dị như , thì khí chất tự tin và phong thái cởi mở, phóng khoáng của cô bé hiện tại khác hẳn với ngày xưa, cứ như hai .
"Chắc thế ạ," Nhị Bảo một cách chắc chắn. Thấy Đại Hoa tới, vội vã kéo tay Tiểu Bảo: "Chị tới !"
"Tới thì tới, kéo em gì chứ?" Tiểu Bảo càu nhàu kéo vạt áo kéo tuột.
Hai đứa sợ Đại Hoa, chỉ là cảm thấy chị đổi đến mức nhận , còn giống chị họ trong ký ức của bọn họ nữa. Lại còn là con gái, bọn chúng thật sự đối xử với chị .
Đại Hoa hề hình tượng của trong mắt hai đứa em họ "đổ sập". Cô bé mỉm tới: "Nhị Bảo, Tiểu Bảo và cả nhỏ nữa, mệt lắm đúng ? Bên sắp dọn dẹp xong , sang đó nghỉ ngơi một chút ?"
"Ồ, chúng em sang bên nghỉ ngơi ạ," Nhị Bảo lấy hành lý.
"Chị cầm đồ giúp em nhé," Đại Hoa nhiệt tình đề nghị.
Nhị Bảo và Tiểu Bảo cuối cùng cũng tìm thấy chút hình ảnh quen thuộc của chị , cảm thấy thoải mái hơn hẳn. Nhị Bảo ríu rít : "Chị cả, cần ạ! Bọn em tự cầm mà, chị mệt mỏi cả ngày , cứ nghỉ ngơi ạ!"
Tiểu Bảo bĩu môi : " , chị cả, chị hai em là một trai tráng khỏe mạnh ? Chị cho mười bao cát cũng vác , huống chi mấy thứ lặt vặt . Chị cả, chị đừng lo."
Nhị Bảo liếc mắt Tiểu Bảo một cái đầy ẩn ý.
Đại Hoa chỉ mỉm .
Tiểu Bảo thèm để ý đến Nhị Bảo, chỉ hai túi đồ lớn còn : "Chị cả, những thứ đều là bà nội và em gửi cho chị đấy. Chúng em mang về bên nữa , lát nữa chị cứ xem sắp xếp nhé."
"Được ," Đại Hoa vội vàng sắp xếp ngay hai túi đồ, cô , "Chị đưa qua đó , về dọn ."
Thế thì quá, hai em từ chối, bốn cùng từ nhà cũ sang căn nhà bên cạnh.
Trời kịp tối hẳn, cánh cổng mở , khung cảnh quen thuộc hiện , chỉ là ngần năm một bóng lui tới, nơi đây nhuốm màu hoang tàn và lạnh lẽo hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-418.html.]
Đại Hoa vội : “Ngoài sân bẩn và lộn xộn, chị kịp dọn, nhưng bên trong nhà thì chị quét dọn sạch sẽ tinh tươm , mấy đứa cứ tạm nghỉ ngơi nhé. Mai chị sẽ qua giúp dọn dẹp thêm.”
“Không cần ạ, chị cả.” Tiểu Bảo xua tay, : “Mai chúng em tự dọn một chút là , dám phiền chị nữa . Dù thì chúng em cũng ở đây lâu.”
“Có gì mà phiền với phiền chứ, chuyện chị nên mà.” Đại Hoa bật , cô giải thích lý do, chỉ hỏi tiếp: “À , mấy đứa ở nhà bao lâu?”
“Khoảng nửa tháng ạ.” Nhị Bảo đáp: “Chúng em định ở chơi vài ngày.”
“Vậy thì quá .” Đại Hoa gật đầu .
Dứt lời, cô cùng bước trong nhà. Quả nhiên, lâu ngày ở, căn nhà thoang thoảng mùi ẩm mốc đặc trưng, dù dọn dẹp sạch sẽ đến bất ngờ.
Đại Hoa nhanh chóng bật đèn, rót nước mời: “Nước chị nấu từ sáng mang sang, giờ nguội , nhưng vẫn uống . Trời nóng thế thì nước nguội dễ uống hơn, là mấy đứa uống nóng? Chốc nữa chị đun một ấm nhé?”
Cả ba em vội vàng nhận lấy ly nước bằng hai tay và cảm ơn rối rít. Tiểu Bảo thêm: “Không cần ạ, chúng em uống nguội là .”
Đại Hoa cũng cố chấp.
Trong nhà chỉ một cái ghế. Ba em chủ động cạnh giường, nhường chiếc ghế duy nhất cho Đại Hoa.
Thẩm Vũ Hiên vốn thiết với Đại Hoa, hơn nữa là bạn gái nên dĩ nhiên giữ cách với các cô gái khác. Thế nên gần như lời nào.
Nhị Bảo vốn tính cách phóng khoáng, mấy tâm tư vòng vo, nghĩ gì nấy: “Chị cả, bây giờ chị sống thế nào ạ? Em chị giới thiệu học trường trung cấp dệt, ?”
“ .” Đại Hoa vui vẻ đáp: “ chị nghiệp tháng Sáu .”
“Tốt nghiệp ạ?” Nhị Bảo bất ngờ hỏi: “Nhanh ? Vậy tiếp theo chị dự định gì ?”
“Học hai năm , cũng nhanh .” Đại Hoa giải thích cho Nhị Bảo: “Tiếp theo thì chị sẽ nghỉ ngơi vài ngày, về nhà máy dệt việc.”
“Chị cả, em nhớ là đây chị ở nhà máy dệt mà, đúng ạ?” Tiểu Bảo tò mò hỏi: “Sao giờ chị đó nữa ạ?”
“ , chính là nhà máy dệt đề cử chị học đó. Giờ học xong thì dĩ nhiên .” Đại Hoa với vẻ phấn khích: “ mà khi chị về, sẽ còn công nhân nữa , chị sẽ thăng chức!”
Nghe , cả Nhị Bảo và Tiểu Bảo đều mừng rỡ: “Chị cả, chúc mừng chị nha!”
Đại Hoa đáp, đoạn giả vờ vô tình hỏi: “Lần thím hai về ?”
Gà Mái Leo Núi
“Mẹ em á, em bận lắm.” Nhị Bảo hề để ý đến ánh mắt thấp thỏm và mong chờ của Đại Hoa, bé càu nhàu : “Bảo nghỉ ngơi thì , hôm nào mà đổ bệnh đấy, em sẽ cho đáng đời … Ái chà, hai đ.á.n.h con gì thế?”
Nhị Bảo lập tức Thẩm Vũ Hiên và Tiểu Bảo mỗi cốc cho một cái.
“Đừng bậy bạ! Cái gì mà đổ bệnh với đổ bệnh? Mẹ con chừng mực lắm.” Thẩm Vũ Hiên cau mày, tức giận .
“ .” Tiểu Bảo cũng phụ họa theo: “Hơn nữa ba ở đó, chắc chắn ba sẽ để vất vả , đừng trù ẻo nữa!”
Nhị Bảo: “...” Gì chứ? Anh nào trù ẻo ?
Thôi , xui quá !
Đại Hoa ba em họ bảo vệ Thẩm Y Y như , trái tim vốn đang căng thẳng chợt thả lỏng. Cô tò mò hỏi thêm: “Thế thím hai đang những gì ?”
“Mẹ em đủ thứ chuyện hết á.” Tiểu Bảo kể sơ lược về những công việc mà đang .