Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 419

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:43:02
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại Hoa lắng nghiêm túc, thỉnh thoảng hỏi thêm vài câu, như thể cô vô cùng hứng thú với cuộc sống của Thẩm Y Y ở thủ đô.

Cuối cùng, hai em Nhị Bảo, Tiểu Bảo rủ rê: “Chị cả, chị từng đến thủ đô chơi đúng ? Khi chúng em về, chị theo chúng em thủ đô chơi một chuyến ? Ba em, cả ông bà nội nữa, đều nhớ chị đó.”

Đại Hoa ngập ngừng, nhưng cũng đành lúng túng : “ đến lúc đó chắc chị .”

Vậy thì hết cách thật.

Nhị Bảo và Tiểu Bảo đều tỏ vẻ tiếc nuối.

“Hay là…” Đại Hoa chần chừ, ánh mắt đầy mong đợi: “Các em cho chị địa chỉ , dịp Quốc khánh, chị xem thử thể đến thăm thím hai… , còn chú hai và ông bà nội nữa ?”

Viết địa chỉ dĩ nhiên chẳng thành vấn đề, chỉ là: “Chị cả, dịp Quốc khánh chắc chắn tàu hỏa sẽ đông, chen chúc lắm, một cô gái như chị một sẽ an ạ…”

“Không .” Đại Hoa nhanh nhảu đáp: “Đến lúc đó chị cùng yêu chị.”

Ơ???

Cả hai đứa ngớ , tin tức đúng là gây sốc.

Gà Mái Leo Núi

“Chị cả, chị yêu ạ?” Nhị Bảo và Tiểu Bảo ngạc nhiên kêu lên.

Thấy hai đứa em họ đều kinh ngạc như , Đại Hoa chút hổ: “ , chị… chị cũng lớn , yêu cũng gì lạ?”

Nhị Bảo Tiểu Bảo: “...” Ồ, đúng , tính chị cả họ cũng hơn hai mươi tuổi, yêu cũng hề kỳ lạ.

“Chị cả, như thế nào ạ?” Tiểu Bảo tò mò hỏi tới.

“Anh là thợ sửa máy ở nhà máy dệt, bọn chị quen mấy năm .” Đại Hoa giải thích, khi nhắc đến yêu, trông cô dịu dàng hẳn , nhẹ nhàng kể: “Anh với chị, bọn chị hẹn hò từ năm ngoái, dự định cuối năm sẽ kết hôn, cho nên chị dẫn về gặp… ông bà nội một chút.”

“Ôi, đó là chuyện mà!” Nhị Bảo vỗ đùi cái bốp, vội vàng lấy giấy bút, ghi địa chỉ và điện thoại nhà giấy, đưa cho Đại Hoa: “Chị cả, lúc nào chị thì gọi điện báo nhé, đến lúc đó bọn em đón chị!”

Đại Hoa cầm lấy địa chỉ, mỉm rạng rỡ: “Được!”

Nói xong, cô để ý thấy Thẩm Vũ Hiên vẫn im lặng, đang ngáp ngắn ngáp dài, cô mới giật nhận quấy rầy họ quá lâu: “Muộn quá , chị phiền nữa, chị về đây… À , tắm rửa cần nước nóng ? Để chị lấy chút nước nóng đến cho nhé?”

“Chị cả, cần ạ, nước trong chum cả ngày cũng đủ ấm , bọn em cứ thế dùng là , sẽ cảm lạnh .”

Đại Hoa lay chuyển họ, bèn về.

Ba chú cháu thực sự quá mệt mỏi. Đại Hoa rời , họ chẳng thiết gì khác, vội vàng tắm qua loa chìm giấc ngủ say.

Lúc mới hơn tám giờ tối, thông thường giờ tuy nhà Lý Đại Bân và Hà Chiêu Đệ vẫn ngủ, nhưng ai nấy về phòng .

hôm nay Đại Hoa về, phát hiện bọn họ đều tụ tập hết trong phòng của Lý Đại Bân và Hà Chiêu Đệ.

Lòng Đại Hoa chùng xuống. Cô bước nhà, quả nhiên hai túi đồ của Nhị Bảo và Tiểu Bảo biến mất.

Ai lấy , trong lòng cô rõ mười mươi.

Đại Hoa gõ cửa phòng của cha , là Nhị Hoa mở cửa, thấy chị cả, nó hớn hở: “Chị cả, chị về ạ? Mau đây, đồ ngon ăn !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-419.html.]

“Suỵt, nhỏ tiếng thôi, đóng cửa ngay con!” Hà Chiêu Đệ ở trong phòng vọng .

Đại Hoa nghiêng , thấy trong căn phòng chật hẹp chất đầy những món đồ , nào là đồ ăn vặt, nào là thịt, còn cả quần áo, giày dép, trông đều là hàng tuyển.

Họ bắt đầu ăn , mấy đứa em trai em gái nhồm nhoàm nhét đầy miệng. Sau khi Đại Hoa , chúng đua lấy những món ngon nhất mà thích, đưa mặt Đại Hoa.

Đại Hoa nhận, thái dương giật thình thịch.

Ánh mắt Đại Hoa thẳng Hà Chiêu Đệ. Đối mặt với ánh mắt của con gái, Hà Chiêu Đệ hiểu thấy chột .

Đại Hoa: “Mẹ chắc chắn những thứ là dành cho ?”

“Mẹ thấy hết .” Hà Chiêu Đệ nhỏ tiếng , giọng điệu còn thoáng chút đắc ý: “Nhị Bảo và Tiểu Bảo , những thứ đều là cho chúng , sợ thím ba của con sẽ lấy mất nên mang về .”

“Vậy là hài lòng ?” Đại Hoa trào phúng , sắc mặt cô lộ rõ vẻ khó coi.

Mấy đứa em trai em gái thấy cảnh đó, sợ hãi đến run rẩy. Trừ Cẩu Thặng mới hai tuổi rưỡi còn hồn nhiên, những đứa trẻ khác đều dám ăn tiếp nữa.

"Con cái gì ?" Ánh mắt Hà Chiêu Đệ lảng tránh. Những lời Giang Ái Linh quả thực chọc tức khiến bà chút giữ bình tĩnh, nhưng… Hà Chiêu Đệ thừa nhận rằng, chỉ khi Thẩm Y Y và cha Lý cũng tặng quà cho bà, thậm chí còn nhiều hơn của Vương Yến, lòng bà mới cảm thấy cân bằng trở .

Lý Đại Bân vội vàng hòa giải: "Đại Hoa , con cũng là quà cho chúng nên mới mang về , con đừng trách bà ..."

Đại Hoa hề ý định trách móc Hà Chiêu Đệ. Mẹ cô là thế nào, cô quá rõ. Cô chỉ bình thản : "Chỉ cần mà sinh lòng oán hận thím hai là ." Cô chú ý đến mấy đứa em đang ngập ngừng dám ăn, bèn thêm: "Ăn các em. các em nhớ, đây là quà ông bà, cùng chú hai thím hai gửi về, đừng gì thì là đó. Ông bà và chú thím hai !"

Hà Chiêu Đệ xong lập tức tái mặt: "Đại Hoa, con ý gì? Sao con thể như thế? Đại Bân, xem xem con bé!" Bà sang Lý Đại Bân, dường như ông phân xử công bằng.

Lý Đại Bân vợ, con gái, thực sự tiến thoái lưỡng nan: "Đại Hoa, con nhường con một chút ..."

Những lời như thế Đại Hoa đến phát chán . Cô mặt , bày tỏ thêm nữa. Lý Đại Bân chỉ đành im lặng.

Trong lòng Hà Chiêu Đệ ấm ức thôi, nhưng từ lúc nào, đứa con gái còn chịu sự kiểm soát của bà nữa. Hà Chiêu Đệ , đ.á.n.h cũng xong, chỉ đành nuốt cục tức trong bụng.

Mãi một lúc mới bình tâm , bà bèn chuyển chủ đề: "Nhị Bảo với mấy đứa nhỏ ngủ cả ?"

"Ngủ cả ạ." Đại Hoa đáp, xổm xuống dọn dẹp đồ đạc bày khắp nơi. Cô vốn là tháo vát, động tác nhanh nhẹn, thoăn thoắt, nhanh thu dọn xong xuôi. Vất vả như , trán cô lấm tấm mồ hôi. Cô tiện tay lau nhẹ một cái, những sợi tóc vén sang hai bên, lộ gương mặt thanh tú, đầy sức sống.

Hà Chiêu Đệ bỗng nảy một ý, trong đầu hiện lên dáng vẻ của Thẩm Vũ Hiên. Bà đột nhiên hạ thấp giọng: "Đại Hoa , cái út nhà Nhị Bảo ..."

Đại Hoa cảnh giác ngẩng đầu lên: "Mẹ nghĩ linh tinh gì nữa?"

Hà Chiêu Đệ thì đỏ mặt: "Mẹ thể nghĩ linh tinh gì chứ? Mẹ chỉ hỏi thăm thôi mà."

"Tốt nhất là chỉ hỏi thôi." Giọng Đại Hoa lạnh .

Hà Chiêu Đệ Đại Hoa cho bẽ mặt mấy , dứt khoát c.ắ.n môi, thẳng: "Được, đúng là đang nghĩ đến chuyện khác, nhưng cũng là nghĩ cho con thôi. Đại Hoa, bây giờ con cũng còn nhỏ nữa, với con xấp xỉ tuổi , điều kiện cũng... tệ. Nếu đối tượng, con thể cân nhắc một chút."

"Con cân nhắc ư?" Đại Hoa thật sự suy nghĩ vòng vo trong đầu chọc tức đến bật một cách mỉa mai, cô hỏi ngược : "Mẹ cảm thấy con gái bản lĩnh đến mức nào mà thể cân nhắc một như thế?"

Hà Chiêu Đệ tái mặt: "Sao con tự hạ thấp như ? Con hề kém cỏi..." Càng , giọng Hà Chiêu Đệ càng nhỏ dần, hiển nhiên bà cũng đủ tự tin. Điều kiện của Đại Hoa ở trong làng thì tệ, nhưng so ngoài thì chẳng thấm .

Đại Hoa hít sâu một , cố gắng kiềm chế mong xông thẳng khỏi nhà, thêm nữa: "Anh đối tượng con , nhưng con thì !"

 

Loading...