Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 420
    Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:43:03
    Lượt xem: 13 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đại Hoa chằm chằm Hà Chiêu Đệ, ngữ khí kiên định: "Con từng với , con đối tượng !"
"Cậu !" Hà Chiêu Đệ bất ngờ đổi sắc mặt.
Gà Mái Leo Núi
"Con hỏi ý kiến của ." Đại Hoa lạnh lùng .
“Con!” Mẹ Hà tức giận đến nỗi ruột gan như xát muối, bà thể hiểu nổi, đứa con gái vốn ngoan ngoãn, lời đây giờ trở nên cố chấp, cứng đầu đến thế. Bà đập tay xuống giường, tiếng “thịch” khô khốc vang lên, đầy rẫy sự đau khổ và tuyệt vọng: “Cậu là một góa vợ đấy!”
“Góa vợ thì ?” Đôi mắt Đại Hoa thoáng ướt át, cô hất cằm lên, giọng đầy thách thức: “Vợ mất , con chen chân tình cảm của khác. Chúng con đến với là hợp lý hợp pháp!”
“Cậu con trai!” Mẹ Hà kìm gằn giọng quát.
“Con thật sự thích con trai.” Đại Hoa nhếch môi, mỗi lời cô như một lưỡi d.a.o sắc bén chút lưu tình đ.â.m thẳng tim bà Hà: “Như con sẽ cần giống như , vì sinh con trai mà biến thành một tàn tạ, héo hon đến mức còn hình nữa.”
“Bốp!” Một tiếng chát chúa vang lên, mặt Đại Hoa lệch hẳn sang một bên.
Lý Đại Bân ngăn cản nhưng kịp. Mấy chị em Nhị Hoa kinh hô thành tiếng, sợ hãi và chị gái.
Thấy vết đỏ nhanh chóng hằn lên má Đại Hoa, Mẹ Hà hối hận đau đớn: “Sao con cố chấp như chứ? Con từng nghĩ , con gả tới thì cần gấp gáp sinh con trai, nhưng lỡ như con thật sự sinh một đứa con trai thì ? Con trai của sẽ tranh giành gia sản với con trai con đấy!”
“Mẹ yên tâm, sẽ chuyện đó .” Đại Hoa đẩy tay Mẹ Hà , ánh mắt bình thản, nhưng mang theo một sự lạnh lẽo đến thấu xương.
Lạnh đến mức một cảm giác sợ hãi quen thuộc bỗng dâng lên trong lòng Mẹ Hà, khiến bà khỏi rùng .
nhanh, lồng n.g.ự.c bà bùng lên ngọn lửa giận dữ. Bà sợ con gái ư? Đại Hoa là con gái bà, do chính tay bà mang nặng đẻ đau mà !
“Sao con sẽ chuyện đó?” Mẹ Hà tức giận : “Có đàn ông đó dụ dỗ con ? Đại Hoa, con đừng lừa gạt, chắc chắn chỉ đang phỉnh phờ con…”
“Không , là con . Bởi vì con vốn sẽ sinh con!”
“...” Nhất thời, cả căn phòng lặng phắt.
Mẹ Hà trợn tròn mắt, há hốc mồm: “Con, con gì?”
“Con , con sẽ sinh con.” Đại Hoa nhấn mạnh từng chữ, lời của cô lọt tai họ một cách rõ ràng: “Mặc kệ con gả cho ai, con đều sẽ sinh!”
Mẹ Hà thể tin Đại Hoa, cứ ngỡ con bé đang chuyện gì đó hoang đường, viển vông.
Phụ nữ sinh con ư? Thế thì sẽ đời dè bỉu, nhà nào cần một vợ như ?
Nước mắt Mẹ Hà chực trào . Đại Hoa mệt mỏi nhắm mắt, cô thừa sắp gì, bèn lạnh lùng ngắt lời:
“Cha, , những chuyện con thể tự chủ, cần hai bận lòng. Hai thời gian để quản con, chi bằng bỏ chút thời gian kiếm thêm tiền . Con , mảnh đất hai năm hai cho thuê đến hạn đúng ? Nếu đến hạn thì lấy về tự . Cẩu Thặng cũng lớn , cũng thể ngoài ít việc chứ.”
Sau khi Mẹ Hà sinh con trai út, bởi vì là sản phụ lớn tuổi, cơ thể vốn yếu ớt, cần nghỉ ngơi tịnh dưỡng, cộng thêm còn chăm sóc con trai út, cho nên bà cơ bản đồng việc nữa.
Sau khi thực hiện hệ thống trách nhiệm hộ gia đình, nhà họ Lý chia ít đất đai. Mẹ Hà , Cha Lý đến thủ đô, lao động chính duy nhất là Lý Đại Bân thể nào xuể nhiều ruộng đến thế, nên đành cho thuê.
“Con ý gì?” Mẹ Hà đang đau lòng khó chịu, lời của Đại Hoa khiến lòng cô nhói lên một nữa.
Chỉ dựa một Lý Đại Bân ruộng, dĩ nhiên thể nào đáp ứng chi tiêu của một gia đình bảy . Là trụ cột chính, Đại Hoa thể gánh vác phần lớn chi phí sinh hoạt trong nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-420.html.]
Trong những năm gần đây, nhờ ơn cứu mạng của Thẩm Y Y đối với Tiền Hiểu Linh, cộng thêm sự hợp tác chặt chẽ của cô với nhà máy dệt, tình hình kinh tế thị trường khó khăn xoa dịu đáng kể, giúp nhà máy dệt vươn lên thành một doanh nghiệp lớn mạnh trong huyện.
Là cháu gái của Thẩm Y Y, Đại Hoa luôn nhận sự ưu ái đặc biệt tại nhà máy dệt. Mức lương và các chế độ phúc lợi của cô đều vượt trội so với mặt bằng chung.
Ngay cả khi nhà máy cử học trường trung cấp , mỗi tháng cô vẫn nhận 40 tệ tiền lương.
Trong tiền đó, trừ một nửa Đại Hoa hứa chu cấp cho cha Lý ban đầu, 20 tệ còn , khi trừ chi phí sinh hoạt thiết yếu của bản , gần như tất cả đều cô gửi về gia đình – trung bình mỗi tháng 16-17 tệ.
Vậy nên, Hà Chiêu Đệ tự nhủ, nếu bà đoán sai, liệu Đại Hoa còn đưa tiền về nhà nữa ?
Bàn tay Hà Chiêu Đệ siết chặt, trong lòng sửng sốt phẫn nộ. Sao thể như chứ?
Thạch Đầu và Cẩu Thặng vẫn còn bé tí, cô cần ở nhà chăm sóc chúng chứ!
Bà vốn toan tính, chờ Đại Hoa nghiệp, về nhà máy dệt với chức vụ và mức lương cao hơn, khi tiền gửi về sẽ nhiều hơn. Hà Chiêu Đệ thể an tâm ở nhà, chuyên tâm chăm sóc hai đứa con trai hơn nữa...
Trong lòng Hà Chiêu Đệ thầm mong nghĩ sai, nhưng Đại Hoa dập tắt ngay hy vọng đó: “, đoán sai .”
Vẻ mặt Đại Hoa thoáng hiện nét do dự, chần chừ, xen lẫn chút khó xử, nhưng cuối cùng cô vẫn kiên quyết thốt : “Con sẽ gửi tiền lương về nhà hàng tháng nữa!”
Đoàng!
Hà Chiêu Đệ trợn trừng mắt, ánh mắt đột ngột chuyển sang Lý Đại Bân.
Vốn là thật thà, Lý Đại Bân ngượng nghịu lên tiếng: “Nhị Hoa, Tiểu Hoa, các con dẫn các em ngoài chơi …”
“Không, cứ để bọn nhỏ ở đây,” Đại Hoa ngăn . “Tuy chắc hiểu hết, nhưng ít cũng mù tịt.”
Mọi khác đều cứng đờ , ai dám nhúc nhích. Đến cả Cẩu Thặng cũng nhận bầu khí căng thẳng đến lạ, vội ngừng mút kẹo.
Hà Chiêu Đệ cố nuốt khan, giọng khản đặc: “Rốt cuộc… là vì cái gì?”
“Vì con sắp kết hôn ,” Đại Hoa đáp. “Con cũng cần lo cho gia đình riêng của , thể tiếp tục gửi nhiều tiền về nhà như nữa.”
“Cái gì? Kết hôn á?” Hà Chiêu Đệ như bốc hỏa, gắt lên: “Với cái lão góa vợ ?”
“Anh tên là Tào Dũng!” Đại Hoa kiên quyết sửa lời . Cô tiếp: “Chúng con định tổ chức đám cưới cuối năm. Anh còn cha , chỉ một bác gái. Đến lúc đó, bác gái sẽ cùng bà mai đến bàn bạc chuyện cưới hỏi với cha .”
Giọng điệu của Đại Hoa hề giống đang thương lượng với Lý Đại Bân và Hà Chiêu Đệ, mà tựa như chỉ đang thông báo một quyết định .
Hà Chiêu Đệ tức đến run . “Cuối cùng thì con còn coi chúng là cha con nữa hả?” bà gào lên.
Đại Hoa dây dưa tranh cãi thêm với , cô tiếp tục: “Khoảng Quốc khánh họ sẽ đến nhà… Tốt nhất cha nên đồng ý, vì dù đồng ý, con vẫn sẽ lấy thôi. Chỉ điều, khi thể sẽ chẳng sính lễ gì .”
“Con còn dám lấy chuyện sính lễ để uy h.i.ế.p chúng ?” Hà Chiêu Đệ trân trối đứa con gái mà bà thấy như xa lạ, thể tin nổi.
Đại Hoa đáp lời , chỉ bình thản : “Sau , tuy con sẽ gửi tiền lương về mỗi tháng nữa, nhưng cha vẫn là cha của con, phận con hiếu kính thì con vẫn sẽ hiếu kính. Còn về các em trai và em gái…”
Ánh mắt Đại Hoa lướt qua hai đứa em gái: “Nếu các em học, chị vẫn sẽ lo cho các em. Ngay cả khi cha cho , các em vẫn thể tìm đến chị.”
Nghe Đại Hoa , Nhị Hoa và Tiểu Hoa rưng rưng nước mắt.
