Trọng Sinh: Cùng Chồng Cũ Nuôi Con Thành Tài - Chương 421

Cập nhật lúc: 2025-10-13 07:43:04
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Còn hai đứa em trai.” Đại Hoa liếc hai đứa em trai, Cẩu Thặng còn quá nhỏ, vẫn hiểu cuộc tranh cãi hôm nay ý nghĩa gì, Thạch Đầu thì nửa nửa , chỉ chị cả đầy mong chờ.

Đại Hoa cố nén nỗi xót xa trong lòng: “Con trai các bất chấp tất cả để sinh bằng , thì tự nuôi lấy , con trách nhiệm nuôi con trai bố !”

Nói , cô gót rời .

Hà Chiêu Đệ bóng lưng Đại Hoa, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, sửng sốt, phẫn nộ đến run , cuối cùng bà mới nhận cảm giác quen thuộc đến từ .

Cái cách Đại Hoa giáo huấn khác, quả thực giống Thẩm Y Y như đúc!

Hà Chiêu Đệ cứ thế ngã vật ngất lịm.

Đại Hoa bước thẳng cửa, chạy tới gốc cây đại thụ trong thôn, trút hết uất ức mà òa lên. Khóc xong, cô mới về nhà, rửa mặt. Phát hiện chỗ đ.á.n.h sưng vù, cô lấy t.h.u.ố.c tỉ mỉ bôi cho .

Nhị Hoa và Tiểu Hoa ngủ cùng phòng với cô. Hai chị em vẫn ngủ, nép góc tường quan sát cô. Thấy cô bôi thuốc, chúng rụt rè hỏi: “Chị cả, mặt chị chứ ạ?”

“Không .” Đại Hoa vặn chặt nắp thuốc, đó tắt đèn lên giường: “Ngủ .”

Nhị Hoa và Tiểu Hoa xuống, cả căn phòng chìm tĩnh lặng một lúc, ai chuyện. Đại Hoa nhắm mắt .

Bỗng nhiên Nhị Hoa lên tiếng: “Chị cả, thực hôm nay chị nặng lời với …”

Tiểu Hoa cũng nhỏ tiếng: “Chị cả, đến đáng thương như , ngày mai… chị xin ạ?”

Đại Hoa mở mắt , giọng điệu bình tĩnh: “Các em nghĩ chị nên thế ?”

Nhị Hoa và Tiểu Hoa dường như do dự, cuối cùng Tiểu Hoa : “Có thể đôi khi sai thật, nhưng tất cả đều vì chúng thôi, chị thông cảm cho một chút nhé…”

“Các em thật sự nghĩ tất cả vì chúng ?” Đại Hoa lạnh nhạt hỏi .

Hai đứa im lặng. Đại Hoa cho rằng chúng sẽ trả lời nữa, thấy Nhị Hoa dè dặt : “Mẹ thể trọng nam khinh nữ thật, nhưng bà cũng thương và hy sinh nhiều cho chị em mà.”

Đại Hoa im lặng.

Nhị Hoa tiếp tục lải nhải kể lể về những gì hy sinh vì bọn chúng, cuối cùng : “Chị cả, sinh và ban cho chị sinh mệnh , giờ chị năng lực, giúp đỡ là điều nên mà… Em và Tiểu Hoa cũng thế, nếu việc , chắc chắn cũng sẽ giúp . Mẹ vất vả như , nếu ngay cả chúng cũng giúp, thì ai sẽ giúp bà đây?”

“Hơn nữa.” Tiểu Hoa tiếp: “Thạch Đầu và Cẩu Thặng là em trai, là m.á.u mủ ruột thịt của chúng . Đợi khi chị em lấy chồng, bố mới lo lắng tuổi già. Khi chúng ấm ức, cũng để dựa dẫm…”

Cứ thế, Nhị Hoa và Tiểu Hoa ngừng luyên thuyên thuyết phục.

Đại Hoa còn thiết tha lắng chúng gì nữa. Cô chỉ nghĩ rằng chẳng cần tìm cách kéo hai đứa em gái khỏi vũng lầy nữa, bởi vì chúng lún quá sâu, đến mức thể nào kéo lên .

Cái mà chúng sắp sửa lặp , chính là phận bi t.h.ả.m của !

Cuối cùng, vì Đại Hoa đáp lời, Nhị Hoa và Tiểu Hoa đều đ.â.m tức giận, thẳng thừng tuyên bố rằng nếu chị cả giúp đỡ gia đình, thì bọn chúng sẽ giúp. Chúng sẽ nghỉ học, ngoài kiếm tiền để phụ giúp bố nuôi em trai.

Đại Hoa lúc mới chợt phản ứng, lạnh nhạt buông một câu: “Vậy thì tùy các em!”

Gà Mái Leo Núi

“Chị cả, chị thật sự quá ích kỷ !”

Trước khi chìm giấc ngủ, Đại Hoa thấy tiếng Tiểu Hoa chỉ trích nặng nề như . Cô thầm nghĩ, ích kỷ thật ? Đi gần năm năm, cô dám ăn ngon mặc , tằn tiện từng đồng từng cắc. Dù đưa cho ông nội nửa tiền lương, cô vẫn cố gắng mang về nhà gần một nghìn tệ. Như mà là ích kỷ ?

Có thể!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-cung-chong-cu-nuoi-con-thanh-tai/chuong-421.html.]

cô thật sự dẫm vết xe đổ của phận .

Đại Hoa cố nuốt ngược nỗi cay đắng lòng, cơn buồn ngủ ập đến, cô chẳng phản bác, cũng còn sức để .

Nửa tháng , ba cháu chuẩn lên đường về thủ đô.

Đợi Lương Quân tới đón, dựa khung cửa chuyện, Thẩm Vũ Hiên tinh ý nhận : “Bên hình như đang lén lút các con.”

“Gì mà lén lút chúng con? Con thấy là đang út đó, bắt về con rể thì !” Nhị Bảo tinh quái trêu chọc.

Thẩm Vũ Hiên vốn là một tài hoa xuất chúng, gia thế hiển hách, mấy ngày ở thôn Thanh Thủy, bao nhiêu cô gái để mắt tới . Họ hoặc lén lút, hoặc công khai thể hiện sự quan tâm. Dù Thẩm Vũ Hiên trong lòng, họ vẫn từ bỏ ý định, thế nên mấy hôm nay gần như ngày nào cũng chạy thị trấn.

Đương nhiên, đây cũng là một cái cớ đường hoàng để Thẩm Vũ Hiên tìm Lương San San. Vợ chồng nhà họ Lương gọi con gái về chính là tách hai họ , nhưng cái cớ của Thẩm Vũ Hiên khiến hai vợ chồng tức giận bất lực, đành chấp nhận cho đôi tình nhân qua .

“Đừng bậy bạ!” Thẩm Vũ Hiên trách yêu, khóe miệng kiềm chế mà cong lên: “Cẩn thận để mợ út con thì ầm ĩ với đấy.”

“Dô, thành mợ út .” Tiểu Bảo ghẹo.

Thẩm Vũ Hiên giả vờ giận dỗi, vẻ đá hai đứa cháu nghịch ngợm . Ba đùa giỡn một lúc, Thẩm Vũ Hiên mới : “Nói thật, thực sự cảm thấy đối phương nhắm tới hai đứa đó. Chính là phụ nữ ở nhà cũ sát vách nhà con, thấy cô lén lút các con mấy .”

“Con cũng chú ý tới .” Tiểu Bảo xác nhận.

“Em cũng chú ý tới ?” Nhị Bảo kinh ngạc. Thẩm Vũ Hiên vỗ vai bé một cái: “Mẹ con cho con về một đúng là một quyết định sáng suốt!”

“Không .” Nhị Bảo vội thanh minh. Thực , Nhị Bảo cũng để ý, chỉ là ngay cả khi ở thủ đô, vì ngoại hình nổi bật nên họ cũng thường xuyên khác trộm phố, chứ đừng là ở nông thôn. Những ánh mắt đổ dồn lên họ chỉ nhiều chứ ít.

Tuy Giang Uyển Nhu họ, nhưng gì cả, chỉ xem cô cũng như bao khác. Sao lọt mắt út và em trai như , còn là…

“Không ngấm ngầm giở trò bẩn gì đó chứ?” Nhị Bảo hỏi.

“Chắc đến mức đó.” Tiểu Bảo trầm ngâm, ăn hết chiếc bánh xốp đào trong tay, phủi phủi những vụn bánh còn sót : “Em tìm dì chuyện!”

“Em chuyện gì với dì chứ?” Nhị Bảo ngạc nhiên, vội vàng : “Đợi , cùng em.”

“Không cần hai, em tự .” Tiểu Bảo xua tay, tiêu sái bỏ một bóng lưng.

Sao Nhị Bảo thể để em trai một ? nhấc chân Thẩm Vũ Hiên tóm cổ áo kéo . Thẩm Vũ Hiên : “Thôi , con đừng . Tiểu Bảo tính toán riêng.”

“Nó tính toán gì chứ?” Nhị Bảo lẩm bẩm: “Lỡ như thật sự giở trò bẩn, một quyền đ.á.n.h bay em thì .”

cuối cùng, cũng đành thôi.

Rất nhanh đó Tiểu Bảo . Nhị Bảo kéo em trai hỏi gì với đối phương, Tiểu Bảo úp mở bảo đoán.

Nhị Bảo đang định truy hỏi thêm thì Lương Quân lái xe tới, bé liền thôi hỏi nữa.

Hai ngày , chuyến tàu hỏa của Nhị Bảo và Tiểu Bảo đến lúc chạng vạng. Thẩm Y Y đón họ, vì buổi chiều tan sớm nên về đến nhà vẫn còn khá sớm. Cô liền đến chỗ cha Lý.

Còn con phố, cô thấy tiếng rộn ràng. Từ xa tới, Thẩm Y Y thấy một bầy trẻ con đang chơi trò “diều hâu bắt gà con” – bây giờ đang nghỉ hè, bọn trẻ học nên trẻ con phố mỗi ngày đều tụ tập chơi đùa.

Tiểu Bối cũng ở trong đó, cô bé nhỏ , ở vị trí gần cuối cùng, chạy nhanh nên suýt chút nữa loại. An An bảo vệ em gái, hai chị em lau mồ hôi, tươi rạng rỡ, hăm hở nhập cuộc chơi.

 

Loading...